Siêu Cấp Đại Gia

Chương 44




Chương 44

Toàn thành phố mới có mười hội viên Bạch kim. Những người có địa vị thế này ở thành phố Bình An có thể hô mưa gọi gió, cứ ngưỡng mộ từ xa thôi là khôn ngoan nhất.

Thẩm Lãng, người đang ngồi ở bàn kế bên lặng lẽ uống nước, không hề quan tâm đến việc bên kia đang nói gì.

Người khác nghĩ rằng anh là hội viên Bạch kim thì không nên động vào, nhưng không biết rằng thân phận thực sự của anh thậm chí còn đáng sợ hơn. Anh là ông chủ thực sự của khách sạn năm sao này.

Thẩm Lãng ăn sạch đồ ăn trong đĩa, không lãng phí bất cứ thứ gì.

Xong bữa thì anh cầm áo đi, tới khu vực suối nước nóng của khách sạn.

Vừa rồi dịch vụ của nhà hàng rất chu đáo và chất lượng nhân viên cũng tốt. Không biết dịch vụ của khu vực suối nước nóng như thế nào đây.

Trong khu suối nước nóng, hơi nước bốc lên thành một màn sương mờ ảo.

Thẩm Lãng cởi đồ, để lộ cơ bắp rắn chắc và khỏe khoắn. Thoạt nhìn cũng biết những đường gân trên cánh tay anh đã trải qua quá trình tập luyện với cường độ cao thế nào. Cơ bụng đầy đặn và rõ ràng, đường cong của anh cũng thật hoàn mỹ.

Kiểu cơ bắp này không phải đi tập gym rồi kết hợp chế độ ăn uống mà có đâu. Đây là nhờ luyện võ thực sự mà ra.

Suối nước nóng bên cạnh có phụ nữ, cả các bà cô lẫn những cô gái.

Khi họ thấy Thẩm Lãng bước chầm chậm vào bể nước suối nóng, đôi mắt không kiềm được mà chớp liên hồi, khe khẽ nuốt nước miếng.

Thẩm Lãng phát giác ra điều đó, anh nở nụ cười nhạt rồi mau chóng vào trong bồn suối nước nóng.

Vốn là trải nghiệm suối nước nóng của khách sạn, không định tỏ vẻ đẹp trai nhưng cơ thể của anh quá đẹp, cũng chẳng còn cách nào khác.

Dịch vụ trong khu vực suối nước nóng cũng tốt, dù không được chu đáo như nhà hàng, nhưng cũng có thể coi là ổn.

Ngâm một lúc xong, Thẩm Lãng ra khỏi bể nước suối nóng và ra khu vực nghỉ ngơi ngồi uống nước.

Với một thân hình cường tráng như anh thì không cần thiết phải ngâm suối nước nóng để khiến cơ thể đẹp hơn, vừa nãy chỉ là muốn trải nghiệm suối nước nóng trong khách sạn thế nào thôi.

“Miễn cưỡng cho người nhà họ Chu đạt tiêu chuẩn vậy.” Thẩm Lãng thầm nghĩ trong lòng.

Lúc này, hai cô gái xinh đẹp đang nghỉ ngơi bên cạnh anh liên tục nháy mắt với Thẩm Lãng, buộc anh phải mặc áo choàng tắm vào.

Đàn ông ra ngoài phải biết học cách tự bảo vệ bản thân.

Trước khi mở hội nghị của hội đồng quản trị, đây có thể xem như một chuyến du lịch riêng tư, anh không muốn quá công khai.

Mặc dù vậy, nhưng vẫn có những thành phần đến để gây nhiễu.

Một thanh niên mập mạp đang đi về phía Thẩm Lãng với vẻ hung dữ lắm, sợi dây chuyền vàng vừa thô kệch vừa to lớn trên cổ anh ta trông thật tức mắt.

“Tên kia, dám dụ dỗ cô gái của ông đây, chán sống rồi đúng không?” Thanh niên mập đó chỉ vào Thẩm Lãng, trừng mắt lên.

“Dụ dỗ? Con mắt nào của anh nhìn thấy là tôi dụ dỗ hả?” Vốn dĩ tâm trạng của Thẩm Lãng đang rất tốt nhưng kết cục thì đụng phải một kẻ thô lỗ như vậy.

“Dám mắng tao cơ á? Mày biết tao là ai không?” Tên mập này hung hăng giơ nắm đấm ra.

Thẩm Lãng trong phút chốc trở nên lạnh lùng và vung tay lên tát mạnh một cái.

“Bốp!”

Tên mập hộc rất nhiều máu mồm và hai hàm răng trắng đều giờ không còn đầy đặn nữa.

“Tôi không chỉ mắng anh đâu, tôi còn đánh anh nữa cơ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.