Siêu Cấp Đại Gia

Chương 141




Chương 141

Hơn một tháng nay, Dương Tiểu Văn mỗi tuần đều đến quán trà hai, ba lần, mỗi lần đều gọi trà hảo hạng.

Tuy rằng ở thành phố Bình An này chưa nghe nói qua tên Dương Tiểu Văn, Trương Mãnh biết người này là từ tỉnh khác tới.

Theo chị gái đến thành phố Bình An, chi một số tiền khổng lồ, xây dựng một khu vui chơi trên hồ Thanh Sơn, cùng với một số hạng mục khác.

Chuyện này kinh động đến giới thương nghiệp thành phố Bình An, có người nghi ngờ là ông chủ lớn nào đó từ tỉnh khác đến, lai lịch cụ thể thế nào Trương Mãnh cũng không biết được.

“Dương thiếu, ngài đừng sinh khí, tôi tìm cho ngài một chỗ ngồi tốt.” Trương Mãnh không dám chậm trễ.

“Cút! Ông đây muốn chỗ của hắn!” Dương Tiểu Văn quyết tâm muốn đuổi Thẩm Lãng đi.

Bạn gái ngay bên cạnh, Dương Tiểu Văn vừa lúc có thể sử dụng thủ đoạn của mình, hắn cảm thấy bản thân như vậy rất có uy phong.

Trương Mãnh biết không thể đắc tội Dương Tiểu Văn, kẻ có tiền đến đây uống trà, ít nhất cũng là phú hào, không có tiền thì ai lại dám tới quán trà nổi danh ở thành phố Bình An này tiêu phí cơ chứ.

Vốn Trương Mãnh tính toán, không phải bất đắc dĩ, tốt nhất không nên đắc tội cả hai bên.

Nhưng mà, Dương Tiểu Văn quả thực quá kiêu ngạo, không hề có ý lùi bước, dường như muốn nói chỗ này hôm nay hắn muốn, ai cũng không ngăn được.

Hết cách, Trương Mãnh nhìn về phía Thẩm Lãng.

“Anh chàng đẹp trai này, nếu không anh đổi chỗ được không, để chỗ này cho Dương thiếu, an ổn uống trà.”

“Không được.” Thẩm Lãng chạm nhẹ màn hình điện thoại, hạ xuống một quân đen.

“Hòa khí phát tài*, anh chàng đẹp trai, đổi chỗ cũng không phải chuyện gì lớn, đàn ông con trai nên bỏ qua cái thiệt trước mắt.” Trương Mãnh cười giả lả khuyên nhủ.

*Hòa khí phát tài: giữ gìn hòa khí trong giao tiếp.

“Tôi nói rồi, không được.” Thẩm Lãng trong lúc nói chuyện, lại hạ thêm một quân đen nữa.

Chuyện này, Trương Mãnh cũng hiểu được rất khó chịu, thầm nói anh đây là muốn tốt cho cậu, Dương Tiểu Văn lai lịch thần bí, có thể có quan hệ với ông chủ thành phố này, cậu cùng hắn đối nghịch chính là tự tìm đường chết.

“Người trẻ tuổi, đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, tôi khuyên cậu nên thức thời, nhanh trả chỗ này lại cho Dương thiếu, nếu chọc giận Dương thiếu, hậu quả cậu tự gánh!” Ánh mắt Trương Mãnh đột nhiên sắc bén.

“Không trả.” Thái độ Thẩm Lãng từ đầu đến cuối đều chưa từng thay đổi.

Nếu đối phương là người già yếu, hoặc có nhu cầu đặc thù nào đó, Thẩm Lãng sẽ không rối rắm, thoải mái đổi chỗ.

Nhưng người đến tay chân lành lặn, thái độ ngạo mạn, dựa vào cái gì hắn phải đổi chỗ!

“Bảo vệ! Bảo vệ đâu!”

Trương Mãnh hét lớn.

“Cần gì phải làm khó bảo vệ.” Thẩm Lãng cả đầu cũng lười nâng lên.

” y da! Cậu đây là muốn đánh tôi à, nói cho cậu biết, tôi tốt nghiệp là trường võ thuật đấy!” Trương Mãnh lắc lắc đầu, vung tay hoạt động gân cốt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.