Quang Âm Chi Ngoại (Bản Dịch

Chương 49: Quân hỏi ngày về, chưa thể biết(2)




Một cây gậy lớn, một cái khiên kim loại vỡ thành hai miếng.

Mục tiêu của Hứa Thanh chính là mảnh vỡ lớn hơn.

 Hắn nhanh chóng tới gần, cầm lên cái khiên nặng nề, thân thể gầy ốm được cái khiên bao trùm đồng thời thân thể cũng trong chớp mắt xông ra, lao thẳng đến Hỏa Nha phía sau huyết cầu.

Tiếng ầm vang xuất hiện, huyết cầu của Hỏa Nha đụng chạm tới Hứa Thanh, đập vào trên tấm chắn, hóa thành vô số tia máu đen.

Khiên kim loại cũng không chịu nổi, trong nháy mắt sụp đổ chia năm xẻ bảy, nhưng nó vẫn gánh chịu được hơn phân nửa uy lực.

Nhờ vậy mà Hứa Thanh mặc dù cũng trúng một chút máu đen, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, giờ phút này hắn gắt gao cắn răng, tốc độ không suy giảm, như mũi tên bắn tới gần Hỏa Nha.

Trong mắt Hỏa Nha lộ ra mỉa mai, không né tránh, hai tay bấm niệm pháp quyết, máu đen sau lưng Hứa Thanh tản mát khắp nơi lập tức hội tụ lại, giống như không chờ bao lâu là có thể hóa thành tên máu bắn tới.

Hết thảy khiến Hứa Thanh đã không còn đường lui, nhưng hắn vốn không có ý định tránh lui.

Sau khi tới gần, tay trái Hứa Thanh nắm lại, nhưng nắm đấm tay phải lại đánh ra một quyền trước.

Ầm!

Lá chắn linh năng bên ngoài thân thể Hỏa Nha xuất hiện vết rách, mà nắm đấm tay phải của Hứa Thanh lúc này cũng văng máu tươi khắp nơi, trong đó còn kèm theo một chút máu thịt đã đóng vảy.

Không đợi Hỏa Nha thấy rõ, con mắt Hứa Thanh đỏ lên, lần nữa đấm ra quyền thứ hai.

Bùm một tiếng, lá chắn linh năng sụp đổ chia năm xẻ bảy, xung kích to lớn tản ra, khiến thân thể Hứa Thanh không cách nào tới gần, bị lực lượng xung kích đẩy ra.

Mỉa mai trong mắt Hỏa Nha càng đậm, nhưng tại giây phút này!

Thân thể Hứa Thanh tựa như đột nhiên có thêm mấy phần lực lượng.

Hắn không bị đẩy đi quá xa như những lần trước, mà còn lập tức bỗng nhiên xông lên, chống lại xung kích, tay phải vươn ra, ra sức vồ tới chỗ ngực Hỏa Nha đã bị xiên sắt xuyên thấu.

Tựa hồ toàn bộ dư lực chỉ có thể giúp Hứa Thanh có thêm một cái vồ này, mặc dù đập trúng vết thương cũ của Hỏa Nha, nhưng lại không cách nào tạo thành một chiêu chí mạng, giờ phút này chỉ có thể phi tốc rút lui.

Mà sắc mặt Hỏa Nha cũng biến đổi, thân thể lảo đảo lui ra phía sau.

Phát giác được một vồ của Hứa Thanh không tạo thành uy hiếp quá lớn với mình, hắn nhe răng cười một tiếng, vừa muốn thi pháp để máu đen bắn tới.

Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, sắc mặt hắn lần nữa biến hóa, bỗng nhiên cúi đầu.

Ở chỗ lồng ngực máu thịt be bét, nơi đó... vậy mà có một ít mảnh vỡ cái răng và máu thịt đóng vảy.

Đồng thời ở vị trí vết thương, máu thịt đang ăn mòn thân thể hắn, từng dòng máu độc tràn ra, những nơi nó đi qua, làn da nhanh chóng hư thối.

Đau nhức kịch liệt khó có thể chịu đựng mãnh liệt hiện lên, khiến cho Hỏa Nha phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn, vẻ mặt hoảng sợ trước nay chưa từng có.

Không ngừng lùi lại, hắn thấy được Hứa Thanh ngồi xổm nơi xa, vươn ra bàn tay phải, vung ra rất nhiều thịt nát và răng nát như vậy.

Nếu ghép lại đống thịt nát này, sẽ hình thành một cái đầu rắn.

Chính là đầu rắn kịch độc Hứa Thanh chuyên dùng để xử lý thi thể.

Mà tay trái của hắn giờ phút này cũng run nhè nhẹ, chậm rãi vươn ra, từng mảnh từng mảnh hổ phách rơi xuống, lộ ra đuôi bọ cạp mặt quỷ đâm thật sâu vào lòng bàn tay!

Độc rắn khiến bàn tay của hắn ẩn chứa kịch độc, mà hổ phách khiến cho hắn đột nhiên bộc phát tiềm năng thân thể, còn dư lực ra tay!

"Ngươi..." Hỏa Nha run rẩy, kêu rên không nói nên lời, lại càng không cần phải nói tới thi pháp.

Trong mắt hắn lộ ra sợ hãi mãnh liệt với tử vong, giãy dụa muốn lau đi máu độc trên người, nhưng máu độc tràn ra quá nhiều, khiến cho thể lực cùng sức sống của hắn đang nhanh chóng giảm xuống.

Hứa Thanh hít sâu mấy hơi, sức khôi phục của thủy tinh tím trong trận chiến với Bàn Sơn cho hắn biết mình có thể hóa giải chất độc.

Trước mắt, tay nhiễm độc rắn không bị ăn mòn đã nói lên hết thảy.

Cái này, chính là một chiêu tất sát hắn chuẩn bị cho Hỏa Nha.

Giờ phút này thân thể của hắn đứng lên, thẳng đến Hỏa Nha.

Thấy Hứa Thanh đi đến, hoảng sợ trong mắt Hỏa Nha hóa thành tuyệt vọng, giãy dụa lui về phía sau, trong miệng phát ra tiếng thống khổ kêu rên.

"Đội trưởng cứu ta!!"

Một màn thảm liệt này làm cho đội trưởng Huyết Ảnh đang giao đấu với Lôi Đội trợn to con mắt, có lòng muốn đi cứu, nhưng Lôi Đội vẫn liên tục ngăn cản, khiến cho hắn khó mà thoát thân.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn Hứa Thanh nhanh chóng tiếp cận Hỏa Nha.

Mà lúc này, thương thế và tâm tính của Hỏa Nha cùng nhau sụp đổ, khiến cho dị chất nồng đậm tích lũy trong cơ thể hắn rốt cuộc không còn áp chế nổi.

Không đợi Hứa Thanh triệt để tới gần, thân thể của hắn bỗng nhiên cứng đờ, dị chất khuếch tán toàn thân, phịch một tiếng... Hóa thành một màn sương máu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.