Phong tiễn

Chương 17 : Chương 17




16.

Khương chấn đau đầu xoay trán, mọi việc càng ngày càng khó, càng vuột khỏi tầm tay mọi người, đúng như khương liên nói, liên minh xào xáo, lòng người không yên. Họ không yên họ phủi tay thì dễ, còn khương gia biết ném đi đâu. lòng người trở nguội, nghĩ mà lạnh lòng, lúc êm đẹp ai cũng có phần, khi khó khăn, khương gia lãnh đủ, đám người độc ác đó, ông ta nghĩ mà cay đắng.

“lão hắc, đoạn hình ảnh đó, ông có chắc không ?”

Từ sau lưng khương chấn, 1 nhân ảnh bước ra từ trong tối. trong phòng từ đầu đã có 3 người, ông ta ẩn thân quá kĩ, nếu không phải ông ta luôn bên cạnh, khương chấn còn chẳng dám tin sau lưng mình có người. vệ sĩ này theo lão đã lâu, nhưng thân thế kín bưng, ông là chủ, nhưng hỏi, cái gì lão hắc muốn trả lời thì trả lời, không muốn hỏi cũng không ra, tính tình kì quặc, nhưng thực lực cao cường, bảo vệ lão rất yên tâm. dù sao cao thủ dạ thành nhận tiền không nhận người, nhưng nhận tiền rồi làm việc tự tâm.

“ta chỉ là dựa vào đoạn hình ảnh đó mà nhận xét, thấy sao nói vậy, dù sao cũng chưa gặp người thật”

“đúng là cao thủ dạ thành các ông ?”

“nữ nhân thì đúng, thằng nhóc thì không. Người dạ thành cũng năm bảy loại, dạ thành hỗn tạp, không quen thì là không quen, nhận tiền nhận chủ không nhận người quen”

Vẫn cái kiểu nói chuyện nước đôi như thế, như cái gì cũng không biết, gì cũng không liên quan, khương chấn nghe mà phát ngán.

“so với ông thì thế nào ?”

“trong vòng 10 chiêu, ta chắc chắn sẽ bị nàng ta miễu sát”

“ông nói thật ?”

“ta chỉ dựa vào hình ảnh mà phán đoán. Thứ phi hành khí mà nàng ta dùng, không phải hành khí gì, mà là hắc sắc đấu y của dạ thành, phẩm giai không thấp. có điều nàng ta không mặc toàn bộ đấu y, mà chỉ mặc nó lên 2 chân để phi hành, đấu y của chúng ta, có thể phi hành đổi hướng tùy ý, không giống đấu y của liên minh.

Chỉ dùng 2 chân, thực lực giảm xuống 1 phần 5. nhưng thực lực nàng ta thế hiện, cực phẩm cao thủ. những gì nàng ta làm được, ta cũng có thể làm, nhưng là mặc đấu y đầy đủ. Vậy nên mới nói, nàng ta mạnh hơn ta”

“cực phẩm cao thủ là thế nào, trước giờ không nghe ngươi nói ?”

“như ta nói, chỉ phỏng đoán, cực phẩm, là cao thủ trong cao thủ dạ thành. rất ít người đạt tới trình độ này, họ là thần trong mắt chúng ta, thường thì là người vương tộc. người vương tộc trời sinh cốt cách, vậy mới là vương tộc, nếu là cao thủ vương tộc, ta gặp nhất định sẽ bỏ chạy, 1 chiêu tất sát”.

Khương chấn nghe mà hoảng sợ. thực lực lão hắc thế nào, ông ta biết rõ nhất, là cao thủ thực sự, ông ta tốn rất nhiều tiền, mới được lão hắc theo phò trợ.

Người ta nói dạ thành hỗn tạp. thực ra dạ thành trước kia vốn do vương tộc dạ thành cai quản, rất yên ổn. nhưng mười mấy năm trước kinh biến, chiến là cái trường tai nạn bi kịch đáng xấu hổ kia, khiến người người tức giận.

Vương tộc dạ thành tức giận, vương tộc dạ thành hận liên minh thấu xương, lúc đó ai cũng nghĩ lần này xong rồi, liên minh vuốt râu hùm, chờ đón, chính là thịnh nộ trút xuống, là chiến tranh.

Nhưng cuối cùng không ngờ, vương tộc, cái gì cũng không làm, lặng lẽ rút lui, cứ như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Mọi người lúc đầu tức giận, bất bình thay cho dạ thành, nhưng rồi lại quay ra cười nhạo, nhạo báng dạ thành bất tài, vương tộc bất lực, dạ thành gì chứ, chỉ có hư danh, làm rùa rụt cổ.

Nhưng rồi, rất nhanh không ai cười nổi nữa.

Dạ thành cao thủ như mây, là sự thật. dạ thành như cái chuồng nhốt thú, nhốt trong đó 1 đám cao thủ tựa thú hoang, ai cũng không phục ai, động thủ giết người trên đường là chuyện cơm bữa. người có thực lực, hiển nhiên cao ngạo, quản được họ, chỉ có vương tộc mạnh hơn họ mà thôi. Nhưng vương tộc tự lui vào bóng tối, họ đóng cửa không ra, bao năm thần thần bí bí không biết làm gì, chuyện dạ thành không quản không lo, khiến dạ thành loạn càng thêm loạn.

Cuối cùng cái loạn đó từ dạ thành, loạn đến tận liên minh.

Ai cũng biết người dạ thành nghèo, còn liên minh, gì không có, chỉ có tiền. rất nhiều người dạ thành đến liên minh làm thuê, còn các nhà ở liên minh, thấy cao thủ dạ thành là đỏ mắt, ai cũng không tiếc tiền, chỉ hận trong nhà mình không có ai mặc áo đen.

Người dạ thành nhận tiền nhận chủ không nhận người, có là đồng hương, là bạn bè cũng trực tiếp rút đao mà đánh. Vì vậy rất nhiều thế gia ở liên minh có thù oán với nhau, trước giờ yếu thế không lên tiếng, giờ thuê được cao thủ dạ thành tiếp sức, đánh nhau đổ máu khắp nơi.

Liên minh thời gian đó khói lửa mù mịt, đêm nào cũng có đánh nhau, sáng ra xác người đầy đường, có gia tộc hơn mấy trăm người, 1 đêm toàn sát không còn ai, liên minh lúc đó còn sinh thêm ra nghề dọn xác, vì chết quá nhiều người.

Lúc đó mới rùng mình nhận ra, vương tộc muốn trả thù, đã trả thù rồi đấy thôi.

Cao thủ dạ thành mặc hắc đấu y. bọn họ không dùng súng năng lượng, mà là kiếm năng lượng, đao từ trường, hình thức đánh nhau cực kì đẫm máu bạo lực. nhìn thấy cao thủ dạ thành đánh nhau, cảnh tượng cơ thể người máu thịt tung tóe, tứ phân ngũ liệt, cả đời không quên.

Trước kia còn khinh thường, giờ ra đường thấy ai mặc đồ đen, người liên minh sợ đến kinh hồn bạt vía.

Liên minh chia cấp độ xạ thủ theo khả năng thao túng năng lượng, có 10 cấp. dạ thành chẳng chia cái gì, người tinh ý thì đều biết, cao thủ dạ thành, và cao thủ vương tộc dạ thành.

Cao thủ dạ thành bình thường đã rất lợi hại, 1 đấu 1, cao thủ dạ thành có thể giết tươi 1 xạ thủ 10 cấp, 10 đấu 10 dựa theo số lượng mà chia chiến thuật còn khó nói, nhưng đánh nhau nhỏ lẻ, dạ thành vô địch. Vậy nên cao thủ vương tộc, mà người dạ thành nghe thấy còn biến sắc, chẳng biết là cỡ nào quái vật.

có thể chênh lệch như vậy, cũng đơn giản. người dạ thành vốn không phải nhân loại, hay nói khác, họ với những người như liên minh hay các quốc gia khác, vốn không cùng 1 chủng người.

các quốc gia như liên minh, vượt biển mà đến, đến đại lục rộng lớn khai hoang mở cõi, thành lập nên các quốc gia. Còn dạ thành họ vốn đã ở đây từ lâu, là dân bản địa.

không chỉ khác về văn minh, khác chủng loài, mà bản chất thể cơ cũng khác. Đặc biệt nhất, người dạ thành giống như hoang thú, có thể trực tiếp hấp thu tinh thể năng lượng và phóng thích nó, còn nhân loại, thì không làm được.

nhân loại bên ngoài đến đây chiếm đất, đối với dạ thành là địch, đánh nhau không biết đã đổ bao nhiêu máu. Nhân loại thì đông, nhưng dạ thành thiện chiến, loại có địa thế nhân hòa, nhân loại đánh với họ, vô cùng khốn khổ.

Nhân loại lúc đầu chỉ có thể trốn trong thành phòng ngự, thành lớn lúc đó gọi là cố đô, tường cao, hào sâu, chống trả người dạ thành điên cuồng công phá.

Người dạ thành khi đó cũng không gọi là dạ thành, gọi là lam nhãn tộc.

Vì mắt họ có màu lam rất nhạt, khi hấp thụ tinh thể năng lượng, mắt họ tỏa ra sắc lam, đẹp đẽ vô cùng, nhân loại gọi họ là tộc lam nhãn.

Mắt đẹp thì đẹp, có điều đêm đến, những ánh lam lóe lên trong đêm tối, khiến nhân loại 1 thời gian dài ăn ngủ không yên, sống trong ác mộng, ban đêm, là lúc họ công thành.

Cho đến khi vũ khí năng lượng ra đời, chế tạo ra đấu y, nhân loại mới giành được phần thắng trước lam nhãn tộc.

Tộc lam nhãn bị đẩy lui, lãnh thổ nhân loại càng ngày càng lớn, mở trước mắt họ là vô tận tài nguyên và của cải, lòng tham mờ mắt, tài lực yếu lòng. Khi lam nhãn tộc đã rút sâu vào hoang dã, nhân loại chĩa mũi súng vào nhau, lòng người phân gián.

Cuối cùng đạt thành hiệp nghị, nói ra là chia nhau hùng cứ 1 phương, lòng người chia ra, máu mủ cắt đôi không lành lại được. dù sao đất lớn người thưa, chia ra mà sống.

Lam nhãn tộc biết không thể đuổi đám người kia đi, bản thân họ cũng không thể trốn mãi, suốt ngày đánh giết. vương tộc dẫn mọi người đi ra, họ chỉ cho nhân loại cách sinh tồn, nhân loại đổi cho họ 1 tòa thành. Dạ thành ra đời, cứ thể yên ổn mà sống, đó đã là chuyện của mấy trăm năm trước.

Yên ổn bao năm, chung sống hòa bình, họ thành 1 phần của nhân loại, chuyện năm xưa ai quản làm gì, cho đến khi mười mấy năm trước liên minh làm ra chuyện không ai hiểu nổi, tự vác đá kè chân.

Cục diện liên minh càng lúc càng loạn, đã có dấu hiệu loạn sứ quân, cuối cùng các đại tộc liên minh họp lại, thành lập 20 quân đoàn càn quét khắp nơi. Cục diện cuối cùng đã bình ổn.

Nhưng người dạ thành vào liên minh làm việc không thể đuổi đi, chưa kể họ đều là những cao thủ trời sinh, thể chất so với người bình thường hơn hẳn, luôn làm được việc.

Đuổi không được, cuối cùng liên minh giữ nguyên 20 quân đoàn mà nuôi, nuôi quân tốn tiền, nhưng liên minh giàu, cũng là chuyện nhỏ tiện tay.

Khương gia chính là dựa vào tràng hỗn loạn đó mà lên, khương thị là tập đoàn buôn vũ khí, thời chiến loạn thu về không ít của cải, nhưng cũng không vẻ vang gì. người ta nói khương thị kiếm ăn trên xác người, khương gia dù giàu có, cũng không chen nổi 1 chân vào hội đồng, chỉ có thể làm chó săn, thay người nhuộm máu mà thôi.

Nhưng chó ngoan cũng biết cắn người, khương gia làm nô quá lâu rồi, nanh sắc giấu đi chứ đâu dã mòn.

Khương chấn nhìn vào đoạn ghi hình, mắt long sòng sọc,

“người đã vô tình, đừng trách ta bất nghĩa”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.