[Dịch]Tan Biến Thời Không

Chương 8 : Nữ quân y xinh đẹp (hạ)




Từ trước đến giờ chưa bao giờ có hiện tượng như vậy, Triệu Lập cũng không phải chưa từng gặp qua mĩ nữ bao giờ. Nhưng người có thể làm cho hắn như vậy thì đây là người đầu tiên. Đôi mắt của hắn tự động xoay chuyển, không còn theo sự không chế của cơ thể nữa.

- Đủ rồi! Kerui Christine! Trêu đùa thế đủ rồi. Nhanh xem hắn bị làm sao. – Sĩ quan Arnold cảm thấy cậu nhóc giống hệt mình ngày xưa lúc còn là binh sĩ, bị Christine làm cho đỏ mặt tía tai, trong lòng cảm thấy có chút mất mặt liền lên tiếng giải vây.

Kerui Christine lúc này mới cười duyên một tiếng. Nhìn thấy nụ cười của nữ quân y, toàn thân Triệu Lập như ngồi trên lò lửa, cả người nóng bừng bừng. Bây giờ, hắn không còn cảm giác ngây ngốc như trước nữa, những nghĩ lại thì tất cả đều do vóc dáng mê hồn ngay trước mắt.

Tuy nhiên sau lần này, Triệu Lập thầm nhủ cho dù sau này trong huấn luyện có gian khổ đến như thế nào đi chăng nữa, cũng cố gắng không để cho mình phải đến phòng y tế để trị liệu. Bị một mỹ nhân như thế trêu chọc, không khỏi làm cho lòng tự tôn của Triệu Lập cảm thấy bị tổn thương.

Đáng tiếc, nguyện vọng này của hắn cũng không phải dễ dàng mà thực hiện được. Nghe thấy Triệu Lập nói không tu hành công pháp cấp một, không chỉ nữ quân y mà ngay cả viên sĩ quan huấn luyện đều lâm vào trầm tư.

Loại phương pháp này rốt cuộc có đúng hay không, cho tới bây giờ cũng chưa hề có ai dám khẳng định. Nhưng cả hai người nữ quân y và viên sĩ quan huấn luyện đều đã ở trong quân ngũ nhiều năm, hiển nhiên biết những người thanh niên tu luyện công pháp cấp một sau khi tiến vào quân đội sẽ có tác dụng như thế nào. Nói thật là trước khi tu luyện công pháp của quân đội thì tại mặt thể lực hay tại các mặt khác còn có chút chiếm ưu thế, những khi bắt đầu tu luyện công pháp của quân đội thì điểm ưu thế ấy rất nhanh sẽ bị san bằng.

Chưa từng có một người nào lại có ý nghĩ như Triệu Lập, hắn dành một năm trời tu luyện công pháp cơ bản. Nữ quân y cùng huấn luyện viên Arnold cùng thấy trong ánh mắt của đối phương có một tia vui mừng. Dù sao thì người có thể bỏ qua một năm trước sức hấp dẫn của công pháp cao cấp, một mực tu luyện công pháp cơ bản, sự kiên nghị ấy không phải ai cũng có thể có được.

- Được rồi! Không có thương tật gì hết, cậu có thể về tiếp tục huấn luyện. – Nữ quân y đột nhiên quay ngoắt người lại, trực tiếp ra lệnh. Kỳ lạ là viên sĩ quan huấn luyện không hề phản đối. Triệu Lập nhanh chóng đáp ứng một tiếng, quay người chạy ra khỏi phòng y tế. Địa phương “nguy hiểm” như thế này, vì sau ít đến là tốt nhất.

Tuy nhiên cái tên Kerui Christine với gương mặt kiều mị, dáng người uyển chuyển cứ hiện lên trong đầu Triệu Lập. Triệu Lập không biết rằng khi hắn đối diện với mĩ nữ, lại không hề có chút phản kháng nào, nếu nói ra thì chẳng có ai tin hết.

- Cô thấy thế nào? – Arnold nhìn theo cho đến khi lưng của Triệu Lập biến mất liền xoay người đối diện với nữ quân y. Nữ quân y lúc này đã quay mặt vào máy vi tính, không biết viết cái gì.

- Tên tiểu tử đó rất thú vị, ít nhất thì hắn có sự kiên định rất tốt. – Vừa nói chuyện, vừa truy xuất dữ liệu về Triệu Lập cùng kết quả đánh giá ra xem.

- Thân thể có tố chất tốt? Người này làm thế nào có thể vượt qua? – Lướt qua một loạt kết quả kiểm tra, nữ quân y có phần kinh ngạc.

- Sự kiểm tra ở địa phương thật sự quá hời hợt, ngay cả công pháp cấp một cũng chưa hề tu luyện vậy mà dám đưa ra kết quả tốt.

- Thực tế thì tiểu tử này ngoại trừ việc đổ mồ hôi ra, còn lại cũng không hề có giảm đi một chút huấn luyện nào hết. – Arnold không đồng ý với ý kiến của nữ quân y.

- Ít nhất thì những bài tập bây giờ cũng không làm khó hắn.

- Theo ý của anh thì người này chỉ dựa vào kiện thể thuật mà có được tố chất thân thể như vậy à? – Ánh mắt kiều mị chuyển lên, nhìn vào khuôn mặt của Arnold.

Arnold không dám đối diện với ánh mắt như thế, thối lui hai bước. Nhưng vẫn gật đầu, đồng ý với lời nữ quân y nói. Nữ quân y giương đôi mắt đẹp nhìn Arnold một hồi lâu, rồi tiếp tục quay lại xem tư liệu về Triệu Lập.

- Cũng được! Phương hướng bồi dưỡng là một trong những người trẻ tuổi nhất… - Lướt qua một vài dòng liền thấy được kết quả đánh giá:

- Nhân viên quản lý nhà giam trọng phạm, ai có thể nhận định chuẩn như thế nhỉ? Tâm lý kiên định như thế, làm việc này quả là thích hợp. – Trong lúc nói về vấn đề quan trọng, Christine không hề có những động tác hấp dẫn làm mê hồn người, đôi mày nhăn tít, thập phần chăm chú.

- Tôi nghĩ việc này nên gửi báo cáo lên trên. – Arnold không hề quan tâm đến chuyện khác. Trong phạm vi chức trách của hắn, chỉ cần đem đám tân binh mới nhập ngũ này huấn luyện thành một người lính chân chính. Về sau sẽ càng được tín nhiệm phân công phụ trách công việc huấn luyện viên.

- Được rồi! - Kerui Christine đưa mắt cẩn thận nhìn tư liệu của Triệu Lập một lúc rồi nói:

- Ngươi phụ trách làm cho hắn lộ hết bản năng, còn ta chịu trách nhiệm ghi chép.

Đáng thương cho Triệu Lập không hề biết rằng mình đã trở thành đối tượng trọng điểm chiếu cố. Quay về giữa đội hình, đối diện với tất cả ánh mắt của mọi người, hắn không hề dám mở miệng, tiếp tục thao luyện.

Đến tận trước giờ nghỉ ngơi buổi tốt mời có cơ hội để nói ra mình đã gặp một mĩ nữ như thế nào. Nói là nghỉ ngơi, nhưng kì thực đó chính là thời gian luyện công. Bây giờ, cơ bản tất cả mọi người đều có thể dùng việc luyện công thay thế cho giấc ngủ, nhưng vẫn đảm bảo chất lượng nghỉ ngơi. Nhưng dù sao bản năng của cơ thể con người vẫn không thể thay đổi, mỗi tuần vẫn cần phải nghỉ một ngày.

- Ngươi nói, sĩ quan quân y là mĩ nữ? – Tên Adams ở bên cạnh, ngẩng phắt đầu lên, thanh âm gần như lớn gấp đôi. Mấy người ở xung quanh đôi mắt cũng lập tức sáng lên.

- Muốn chết hả? Lớn tiếng như vậy chỉ huy nghe được thì sao? – Triệu Lập nhanh miệng quở trách một tiếng. Tất cả mọi người lập tức im như hến, không gian lập tức im lặng.

- Không phải mĩ nữ. – Triệu Lập dội cho một gáo nước lạnh, chờ khi thấy tất cả mọi người đều thất vọng, hắn mới buông tiếp một câu:

- Cũng không phải là một mĩ nữ bình thường, mà là tuyệt đại mĩ nhân. – Nói xong trong đầu hắn không hỏi hiện lên tấm thân mềm mại, uyển chuyển, ánh mắt không khỏi có chút ngây ngốc.

Mọi người nghe thấy không khỏi thập phần sửng sốt, tuyệt đại mĩ nữ, không ngờ ở căn cứ huấn luyện lại có loại chuyện hay như thế này. Nhìn vẻ mặt của Triệu Lập cũng có thể đoán được trong đầu hắn đang nghĩ gì. Vẻ mặt như thế chắc chắn sẽ không hề lừa gạt mọi người. Ngay lập tức, tất cả mọi người cùng có ý nghĩ, ngày mai sẽ giả bị ốm đau, sau đó đi đến phòng y tế ngắm mĩ nữ.

Chỉ có Triệu Lập thấy hết sức kỳ lạ. Chính mình cũng không phải là một người háo sắc, làm sao mà mới nhìn thấy Kerui Christine lại thất thố như vậy? Thật sự không sao mà hiểu nổi.

“ Kerui Christine… cái tên thật là dễ nghe. Cô ấy có lẽ cũng chỉ mới hơn hai mươi ba tuổi, so với mình cũng không lớn hơn là bao nhiêu. Đáng chết, sao mình lại đang nghĩ gì thế này?”

Trong đầu nổi lên sự mâu thuận kịch liệt. Cuối cùng, Triệu Lập cố gắng áp chế ý nghĩ, chìm vào trong tu luyện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.