[Dịch]Tan Biến Thời Không

Chương 17 : Rò rỉ tin tức (thượng)




Hệ thống công pháp chiến đấu cùng với hệ thống công pháp tu luyện trong xã hội khác nhau rất nhiều. Tuy nhiên, Triệu Lập lại có cái may mắn lớn đó là kiện thể thuật vẫn là công pháp cơ bản của cả hai hệ thống.

Cũng không thể nói tu luyện công pháp cấp một không hề có chút ý nghĩa nào hết. Trên thực tế, có thể nói tất cả hệ thống công pháp tu luyện trong xã hội chính là cơ bản của công pháp chiến đấu cũng không có gì sai. Nếu không có những tích lũy cơ bản này, muốn một người đột nhiên bước vào tu luyện công pháp chiến đấu, thì cơ bản người đó không thể bước qua được cánh cửa nhập môn.

Công pháp chiến đầu gần như bao hàm tất cả những công pháp cấp thấp. Sở dĩ chỉ trong thời gian ngắn mà có thể vượt qua được cánh cửa tứ cấp chính là do phương pháp hành công độc đáo của nó.

Về nguyên lý cụ thể, thì ngay trong buổi đầu tiên học chương trình giáo dục về lý luận đã diễn giải hết sức chi tiết, cố gắng làm cho những tân binh có thể ghi nhớ được vào đầu. Nhưng thực tế được vận dụng thì ở thời điểm này vẫn chưa được phép. Phải chờ đến khi nắm vững lý luận, cùng với toàn bộ công pháp thì mới có thể.

Triệu Lập hệt như một con ma đói, cố gắng tận dụng hết mọi khả năng có thể để tiếp thu các tri thức. Trong số những tân binh, thì hắn là người cố gắng nhất. Khi tất cả mọi người đã đi hết thì hắn vẫn còn đang hỏi giáo viên về những điều còn thắc mắc.

Có kinh nghiệm trong việc hành công đối với kiện thể thuật nên đôi lúc Triệu Lập đưa ra những vấn đề hết sức quan trọng khiến cho sĩ quan huấn luyện hết sức ngạc nhiên. Những vấn đề này, theo những bản ghi chép trước đây thì ít nhất phải đến khi chính thức luyện công được khoảng chừng một tháng, nhóm tân binh mới có thể phát hiện ra được. Tới lúc đó, tất cả mọi người đã có một chút kinh nghiệm hành công, sau đó mới từng bước mà phát hiện ra được. Không ngờ, mới ở thời điểm này đã có người phát hiện ra những chuyện đó.

Mấy cái này cũng không phải là những vấn đề cơ bản, nó chính là những kỹ xảo vận dụng trong thực tế. Cho dù không giải thích thì cũng chẳng có gì quá nghiêm trọng. Nhưng sĩ quan huấn luyện Tiêu Cường cũng hiểu được rằng có thể suy ra được những điều như thế thì người đó phải có được năng lực như thế nào. Hơn nữa, Triệu Lập lại là một trường hợp đặc biệt. Nên mỗi lần hắn hỏi, sĩ quan huấn luyện đều có những câu giải đáp nhất định. Thậm chí có đôi khi Triệu Lập đưa ra những vấn đề không thể ngờ tới thì viên sĩ quan huấn luyện cũng kết hợp tất cả đưa ra câu trả lời. Nhờ vậy đã giúp cho Triệu Lập có rất nhiều kinh nghiệm.

Phòng chuyên dùng để luyện công cuối cùng cũng đã mở ra cho các tân binh sử dụng. Ở đây, mỗi người được phân một gian riêng biệt. Vật dụng trong phòng được bài trí hết sức đơn giản, mỗi người chỉ có một cái giường lò xo, còn lại tất cả những thứ khác đều không có. Mà trong thực tế, khi bước vào quá trình luyện công, cũng chẳng có ai để ý, sử dụng những thứ khác làm cái gì.

Trong mỗi một căn phòng đều có lắp đặt thiết bị theo dõi. Sĩ quan huấn luyện có thể thông qua thiết bị theo dõi để nắm bắt tình trạng mỗi người, đề phòng trong thời gian đầu của quá trình luyện công, nếu có chuyện gì xảy ra còn có thể kịp thời chữa trị.

Mặc dù tu luyện công pháp chiến đấu, nhưng có sẵn thói quen từ lúc tu luyện cơ bản, tất cả đều tu luyện bằng cách ngồi luyện công. Dù sao từ trước đến giờ mọi người cũng đều ngồi mà luyện công nên đối với trạng thái như vậy cũng hết sức quen thuộc. Cho nên, thời điểm khi bắt đầu bước vào học công pháp chiến đấu cũng duy trì cách thức luyện công như thế.

Đợi đến sau này khi bắt đầu quen thuộc, mới có thể từ từ nắm vững những yếu tố hành công trong lúc vận động. Đây là một quá trình mà ai cũng phải trải qua, không ai có thể tránh khỏi.

Triệu Lập cho dù có kinh nghiệm nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài. Hắn bình tĩnh đứng trong phòng luyện công, chờ nghe mệnh lệnh.

- Được rồi! Bây giờ đã không còn gì quấy rầy nữa, tất cả mọi người có thể bắt đầu lần hành công đầu tiên. – Thanh âm của sĩ quan huấn luyện từ trong loa phát ra, vẫn mang giọng điệu nghiêm khắc vốn có, nhưng lại có phần quan tâm, lo lắng:

- Nếu có cảm giác gì không đúng thì phải dừng lại ngay lập tức. Như thế mới không để lại hậu quả về sau. Nếu mà cứ tiếp tục gượng ép sẽ rất nguy hiểm. Tất cả phải nhớ kĩ điều này. Vấn đề này đã được nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần trong khi học lý thuyết rồi. Nhưng vẫn phải nhắc lại với mọi người một lần nữa.

Không có một ai dám coi thường lời nhắc nhở này. Công pháp chiến đấu trong quân đội không phải thích hợp với tất cả mọi người. Nếu như thể chất hay một nguyên nhân nào khác không đủ tiêu chuẩn thì khi tu luyện công pháp chiến đấu sẽ dẫn tới kết quả tẩu hỏa nhập ma ngay lập tức. Điều này đã được giảng giải rất kỹ trong chương trình học lý luận rồi.

Trước đây, Triệu Lập vốn có rất nhiều điểm lo lắng trong lòng. Vốn hắn nghĩ rằng đến khi bước vào tu luyện công pháp chiến đấu thì mọi chuyện sẽ trở nên hết sức tốt đẹp, không nghĩ được rằng vẫn còn có chuyện như vậy. Để tránh không có chuyện gì bất trắc, Triệu Lập không hề lộ ra rằng mình có những hiểu biết nhất định. Hắn liên tục hỏi người hướng dẫn, tránh cho bản thân xuất hiện vấn đề gì đặc biệt.

- Tất cả chú ý! Bắt đầu! – Cuối cùng, viên sĩ quan huấn luyện cũng đã ra mệnh lệnh. Ngay lập tức, Triệu Lập tiến vào trong trạng thái luyện công.

Không thể không nói, kiện thể thuật đã giúp ích cho Triệu Lập rất nhiều trong việc tu hành. Hành công được khoảng nửa giờ, Triệu Lập không chế chân khí một cách chính xác, đưa chân khí vận chuyển vào các kinh mạch trong toàn thân.

Chân khí cơ bản hết sức hùng hậu, lại được Triệu Lập thông qua quá trình sáu lần chín chu thiên ngưng luyện, nên so với chân khí cơ bản bình thường mà nói thì chân khí của hắn mạnh hơn rất nhiều. Chân khí tiến vào các kinh mạch khác cũng không hề gặp khó khăn như lời sĩ quan huấn luyện đã nói. Về cơ bản, các kinh mạch bị tắc nghẽn cũng giống như khi Kerui Christine đưa chân khí vào cũng làm cho kinh mạch của hắn bị tắc nghẽn.

Căn cứ theo lý luận, từ lúc bắt đầu đả thông kinh mạch cho đến lúc hoàn thành một chu kỳ qua tất cả các kinh mạch, cần ít nhất khoảng hai mươi ngày. Việc đả thông kinh mạch này cũng không khác so với lần đầu tiên tu luyện kiện thể thuật cho đến khi có được một tia chân khí vận chuyển. Nhưng điều làm cho Triệu Lập kinh hãi chính là ngay lần đầu tiên hành công, chân khí của hắn đã như cơn lũ, đem các kinh mạch liên quan đả thông từng cái một.

Toàn bộ mười hai đường kinh mạch bao phủ khắp trong cơ thể, vậy mà chỉ cần chưa đến sáu giờ đã được đả thông hết. Tốc độ rất nhanh, khiến cho Triệu Lập hết sức sợ hãi.

Vận hành hết một chu thiên, Triệu Lập chậm rãi đưa chân khí trở về đan điền. Nhắm mắt tìm hiểu thân thể một lúc rồi hắn mới mở mắt ra. Nhìn qua, tất cả mọi thứ đều bình thường, ngoài trừ tốc độ nhanh ra thì chẳng còn vấn đề nào khác.

Đứng dậy, nhẹ nhàng hoạt động một chút cho thư gian, chợt hắn nghe thanh âm của sĩ quan huấn luyện Tiêu Cường vọng đến:

- Triệu Lập! Có cảm giác thế nào?

- Báo cáo! Rất tốt. – Triệu Lập theo phản xạ, nhanh chóng trả lời.

- Không cần phải vội vã. Lập tức đến phòng theo dõi. Viên sĩ quan huấn luyện hiển nhiên hết sức quan tâm.

Bốn phía của phòng theo dõi lắp đầy các thiết bị. Ngoại trừ sĩ quan huấn luyện ra còn có mấy binh lính khác đang chăm chú theo dõi các màn hình. Lúc Triệu Lập đi tới, mới phát hiện ra rằng mình là người thứ nhất đi ra ngoài.

Tốc độ như thế này hiển nhiên khiến cho người ta kinh hãi một chút. Thoạt nhìn có thể thấy kiện thể thuật đối với công pháp chiến đấu cũng có tác dụng rất lớn.

- Đả thông bao nhiêu kinh mạch? – Nhìn Triệu Lập một lúc, có lẽ nhìn qua màn hình không rõ được bằng khi đối mặt trực tiếp, nên phải mất một lúc, biết chính xác Triệu Lập không có vấn đề gì Tiêu Cường mới mở miệng ra hỏi.

- Báo cáo chỉ huy! Được một cái. – Triệu Lập giảm đi kết quả thực tế rồi mới báo cáo lên.

- Tốt lắm… Nghỉ ngơi một lúc, chờ mọi người đi ra. – Hiển nhiên, viên sĩ quan huấn luyện rất hài lòng với kết quả của Triệu Lập. Hắn quay đầu, tiếp tục nhìn vào màn hình theo dõi những người khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.