[Dịch] Khu Ma Nhân (18+) (Quyển 1

Chương 9 : Nguyễn Chiêm ra tay ( Thượng )




Sau bữa sáng Nguyễn Chiêm đề xuất muốn cùng Vạn Lí đến phòng Tiểu Hạ xem qua nhưng Tiểu Hạ kinh hãi quá độ nên không muốn một mình ở trong quán bar không một bóng người này. Kết quả vì an ủi Tiểu Hạ, Nguyễn Chiêm thoáng lúc không chú ý lập tức bị Vạn Lí tiết lộ bí mật khác của hắn --- chẳng hạn như quán bar này nhìn tưởng như bình thường nhưng thực chất là bố trí dựa theo một trận pháp cổ xưa thất truyền đã lâu, mắt trận ngay tại cửa cầu thang, phòng ngủ là chỗ cực dương, mà ngay cả ba ngọn nến hình hoạt họa trên giá sách của hắn cũng là pháp khí có linh lực cường đại của cha hắn lưu lại ngụy trang thành.

Bởi vậy Tiểu Hạ rất an tâm, Nguyễn Chiêm lại tức giận quá chừng, suýt chút nữa ngay tại đương trường niệm chú khiến cho Vạn Lí biến thành câm điếc. Hắn không rõ vì sao Vạn Lí luôn luôn trung hậu, thận trọng lại khinh suất như thế, là Tiểu Hạ đáng tin cậy hay là nàng đặc biệt quan trọng với hắn? Nhưng hắn hiểu được câu nói “Bạn bè chính là dùng để đổi chác” hóa ra là đúng! Đặc biệt lúc hắn từ trong nhà Tiểu Hạ ra ngoài. “Nàng không thể ở lại đó!” Nguyễn Chiêm thấy Vạn Lí ném hành lí của Tiểu Hạ lên ghế sau, lập tức cự tuyệt.

“Nếu không làm sao bây giờ? Để nàng bị bóp chết à?”

“Nàng có thể ở khách sạn, nếu không ngươi sẽ ở đó!”

“Nhưng làm sao bảo đảm nàng sẽ không gặp lại ác mộng hoặc là lại bị quỷ tập kích thêm một lần nữa chứ? Chỉ có ngươi ở đó là an toàn nhất”

“Ta không đồng ý. Ta có thể bố trí một trận pháp, dán ít phù chú gì đó ở nhà người, cho ngươi mượn pháp khí cũng có thể.” Hắn đi thẳng ra ngoài, chỉ cần không cho người ngoài quấy rầy cuộc sống nề nếp trật tự của hắn là được.

“Thôi đi, đừng hẹp hòi như vậy!” Vạn Lí nhờ cậy hắn hết mức, “Tuy nhiên cũng chỉ vài ngày, chờ những thứ đó được trừ bỏ thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp lại thôi.”

Nguyễn Chiêm không thỏa hiệp với hắn, “Ta không nói thay ngươi trừ bỏ nó, chỉ đáp ứng ngươi khiến Nhạc Tiểu Hạ bình an vô sự, khiến nó không đến hại nàng. Còn về sống chết người khác không ở trong phạm vi tra xét của ta, ngươi úp lên đầu ta là vô dụng.”

“Quên đi, kệ ngươi lãnh khốc vô tình thế nào. Yên tâm, ta sẽ bảo đảm Tiểu Hạ sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống của ngươi.”

Không ảnh hưởng sao? Nói thật dễ nghe, đã ảnh hưởng rất lớn rồi đó.

“Ta sẽ khiến nàng bảo đảm lúc ngươi kinh doanh quán bar sẽ không xuống lầu.” Vạn Lí bổ sung, “Chỉ cần ngươi cũng không cho người khác lên lầu, cũng không cho bồi bàn mang đồ dùng lên thì sẽ không phá hỏng một gốc cây ngọn cỏ nào của ngươi.”

“Câm miệng!” Nguyễn Chiêm không còn sức lực tranh luận thêm với hắn nữa. Hắn không phải sợ ảnh hưởng đến địa vị trong lòng nữ nhân của hắn, chỉ là không muốn có ngoại lệ. Nhưng hôm nay Vạn Lí đã bức bách hắn phá lệ rất nhiều lần.

Vạn Lí thấy hắn lái xe im lặng không nói, bộ dáng không muốn nói chuyện, mau chóng chuyển đề tài.

“Chưa phát hiện ra gì sao?”

Nguyễn Chiêm lại trầm mặc một hồi.

“Bề ngoài nhìn ra không có gì. Ngoại trừ âm khí nặng chút, không khí điều độ, linh lợi.”

“Nó đi rồi? Hay là ẩn đi rồi? Ngươi tìm không được sao?”

“……..”

“Vậy làm sao bây giờ?”

“Chờ khi nửa đêm nó ra khỏi hang thì lại đến. Nó nếu như bám lên vật gì đó hoặc trốn ở nơi âm u không ra ngoài thì ban ngày rất khó phát hiện. Huống chi cha ta truyền thụ sở học cả đời của ông ấy cho ta nên ta cũng có cái gọi là ‘Lương năng’ trời sinh, nhưng ngươi nên biết ta đã tự phong ấn ta, từ nhỏ đến lớn cũng chỉ dùng qua hai lần. Thứ này cũng giống như chơi game nhập vai, ngươi không giết người phóng hỏa, cho dù nền móng vững chắc bao nhiêu thì level cũng không cao, năng lực cũng không đủ. Vì thế ta thậm chí không biết mình có đủ năng lực đối phó với nó hay không nữa.”

“Con này….là ta nói cái đó, lợi hại hơn ngươi cảm giác sao?”

“Không thể coi thường được. Ban ngày một chút năng lượng quỷ khí cũng không tiết ra ngoài mà ta lại không thể làm phép, nếu không nó sẽ phát giác ra mà có phòng bị, trong đêm thì lại càng khó đối phó hơn.”

“Vậy thì tối nay ta đi cùng ngươi.” Vạn Lí nhất thời áy náy. Hắn chỉ muốn giúp đỡ, bảo vệ Tiểu Hạ, không suy nghĩ kỹ càng, mang đến phiền phức cho ông bạn. Hắn tưởng rằng chỉ là tình huống đơn giản nhưng hiện tại xem ra chuyện không phải như thế. Nếu so sánh lần này cùng hai lần hung hiểm trước, hắn có thể sẽ khiến Nguyễn Chiêm rơi vào nguy cơ tính mệnh.

“Không cần, đến lúc đó ta còn phải chiếu cố ngươi, vướng tay vướng chân.”

“Ai nói? Chúng ta đã từng đồng sinh cộng tử hai lần rồi, hai người phối hợp với nhau cũng rất tốt.”

“Không, lần này thực sự có chút khác biệt.” Nguyễn Chiêm rất kiên quyết, “Nó đầu tiên có thể điều khiển khiến Tiểu Hạ gặp ác mộng, sau đó để cho nàng ‘tận mắt thấy’ vụ giết người trong bệnh viện, hơn nữa rất có thể hai cha con Lý Cảnh Minh là nó khống chế. Tiếp đó nó có thể bám vào bình thuốc theo các ngươi trở về, sau đó một bên khiến người gặp quỷ chắn tường, một bên còn muốn thương tổn Nhạc Tiểu Hạ, mặc dù không thành công nhưng vẫn dọa ngất nàng, điều này không phải linh thể quỷ hồn bình thường có thể làm được.”

“Ngươi nói nó rất lợi…chờ đã, ngươi nói bình thuốc? Bình nào?”

“Chính là bình thủy tinh màu trắng trên đầu giường, phía trên nó có hắc khí yếu ớt. Nếu ngươi hỏi ta thì đó là phát hiện duy nhất buổi sáng hôm nay của ta.”

“Trời ơi!” Vạn Lí kinh hãi, “Điều này phải trách ta, là ta giúp Tiểu Hạ thu dọn đồ đạc. Lúc ấy cũng không nhìn, trở về nhà phát hiện không phải là thuốc nàng uống mới bực chứ!”

“Ngươi không cầm thuốc đó, nó cũng sẽ nghĩ biện pháp khác. Lúc nàng ở bệnh viện, ngoại trừ gặp ác mộng, có người nào tiếp cận nàng không?”

“Không có, ta vẫn luôn trông coi nàng. Nhưng….” Vạn Lí đột nhiên nhớ tới cái gì đó, “Sau khi nàng tỉnh cơn ác mộng, ta đi rót nước cho nàng, lúc trở lại nàng hỏi ta có người đã tới phải không, ta nói không có. Quả thực là có một y tá trong hành lang, dáng dấp dường như vừa rời khỏi. Mà bây giờ nhớ tới, tư thế nàng bước đi rất bất thường, giống như là….tung bay.”

“Vậy rất có khả năng đó là y tá bị giết chết, cũng chính là nói nàng bị quỷ hồn khống chế.”

“Nó vì sao lại làm như thế? Điều này liên quan đến vụ án sao?”

“Rất có thể nhưng vẫn chưa thể xác định được.”

“Nguy hiểm không?” Vạn Lí lo lắng.

“Kệ nó! Trông kỹ đi rồi hẵng nói.”

Nguyễn Chiêm càng hời hợt thì Vạn Lí càng cảm thấy mình cũng có trách nhiệm, cho nên hắn rất kiên trì muốn hành động cùng Nguyễn Chiêm. Cuối cùng họ quyết định để Nguyễn Chiêm một mình đi tới, Vạn Lí ở dưới lầu cầm một bộ pháp khí tiếp ứng. Nếu lớp nến bên ngoài pháp khí tan chảy, hắn lập tức lên lầu chi viện.

“Huyết mộc kiếm ở trong ngọn nến hình con thỏ nhỏ đó sao?”

“Không sai. Nhưng cẩn thận chút, đừng cho lớp nến bị tan chảy, ta vất vả lắm mới phong ấn được đấy.” Nguyễn Chiêm dặn dò. Kì thật hắn không hề cho rằng đêm nay sẽ có bao nhiêu cơ hội dùng đến thứ này, có điều khiến Vạn Lí an tâm mà thôi.

Từ khi quán bar ‘Dạ Quy Nhân’ khai trương cho tới nay, đám khách quen lần đầu tiên phát hiện ông chủ đẹp trai vắng mặt. Vẻ mặt Nguyễn Chiêm vốn phải hòa nhã đầy tiếu ý đứng phía sau quầy bar lúc này đang chuẩn bị đi đàm phán với quỷ. Vừa nghe thì rất khốc liệt nhưng thực tế vừa nguy hiểm vừa phiền toái.

Hắn sắp xếp Vạn Lí ngồi bên cạnh thùng rác, sau rất không tình nguyện. “Ngươi nhân cơ hội ‘sửa lưng’ ta.” Vạn Lí nói, “Chỗ này vừa hôi vừa bẩn, ta đường đường là một bác sĩ tâm lý, bị người ta nhìn thấy có thể tưởng rằng ta bản thân bị bệnh.”

“Con người hơn 80% đều có vấn đề về tâm lý, vì sao ngươi không thể có? Ngoan ngoãn ở đó, bằng không ngươi cút đi!” Hắn không có thừa thời gian chỉnh hắn mà là bởi vì nơi này mới không có quỷ hồn thường hay lui tới.

Hắn có thể nhìn thấy thứ mà người khác không thể thấy, điều này là nguyên nhân hắn không muốn ra ngoài vào ban đêm. Quỷ hồn du dãng đa số là vì trong lòng có chấp liệt quá mạnh --- lưu luyến, không cam tâm, yêu hận, còn có cả cô hồn dã quỷ chết yểu cùng số ít ác linh khác. Nếu có chút không cẩn thận, lập tức sẽ bị quỷ hồn nhận biết năng lực của hắn, bọn chúng sẽ nhờ năng lực của hắn thực hiện nguyện vọng. Hắn thực không muốn ban ngày bị người ta quấy rầy, buổi tối còn phải đối phó với ‘người bạn tốt’ nữa, như vậy quá phiền phức!

Nhạc Tiểu Hạ nói hắn đối với cái gì cũng không chút động lòng? Đúng thế! Nhưng hắn cũng không phải do trời sinh đã như thế mà là trải qua việc bị biết bao tâm linh hành hạ mới kiên cường như thế.

“Đừng mở hộp giấy, sẽ phá hỏng lớp nến đó.” Hắn ngăn cản hành động của Vạn Lí, sau đó nhấc chân đi.

“Cẩn thận chút!”

Hắn dừng lại một lát nhưng không trả lời, hết thẩy đều trong im lặng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.