[Dịch] Khu Ma Nhân (18+) (Quyển 1

Chương 2 : Bác sĩ tâm lý ( Hạ )




Cảm giác hôm qua của nàng đã khắc quá sâu nên đã loại trừ mọi khả năng ngụy trang. Nàng vén tay áo che lấy cổ tay lên, lộ ra vết bầm tím nổi bật trên cổ tay trắng nõn, “Nhìn xem, hôm qua hắn đã nắm. Với thể lực của hắn trừ phi có sức mạnh tà ma bằng không em lại bị thương kịch liệt thế này sao? Với lại, chỉ cần hắn còn là con người, một con người bình thường, hắn sao có thể tàn nhẫn như vậy? Hơn nữa còn đối với người nhà mình?”

“Nhân tâm là thứ khó hiểu phức tạp nhất trên thế giới.” Vạn Lí xoa xoa vết thương trên cổ tay Tiểu Hạ, trong lòng cảm thấy phương pháp rèn luyện của chủ nhiệm bọn họ đối với Tiểu Hạ có chút giống như giết gà lấy trứng. “Tâm nếu đã sinh bệnh, so với bất cứ thứ gì cũng đều phiền toái hơn.”

“Vậy lấy ánh mắt chuyên gia của anh mà xem, xác suất hắn ngụy trang hay thực sự có bệnh tâm thần là bao nhiêu?”

“Anh chỉ là bác sĩ tâm lý! Chỉ có thể giải quyết các căn bệnh tâm thần thông thường. Nhưng giảng giải theo y học, bệnh tinh thần chẳng khác nào chứng tâm thần cả. Theo như lời bọn anh thường nói : ‘chứng tâm thần’ là chỉ chứng ‘loạn thần kinh’, là các loại bệnh tâm thần nghiêm trọng như : tâm thần phân liệt hoặc là bệnh hoang tưởng. Giám định tư pháp tâm thần học là một loại học vấn chuyên môn, là các biểu hiển lâm sàng đặc biệt phức tạp, em tưởng rằng chỉ ý kiến cá nhân là được?”

“Em đương nhiên biết không phải ai cũng được, em chỉ muốn biết làm sao mới có thể chứng minh hắn có bệnh hay không!”

“Đây là chuyện rất phức tạp, rất khó khăn. Chẳng hạn như thông qua nói chuyện, đối với hành vi ý chí, nhận thức hành động, tình cảm hành động, thậm chí chức năng thân thể của hắn mà tiến hành quan sát, tìm hiểu rõ xem hắn có tiền sử bệnh hay di truyền gia đình không, đối với chữ hắn viết rồi dựa theo các loại biểu hiện trong thời gian đó chờ tiến hành phân tích tổng hợp, sau đó mới có thể cho ra kết luận tương đối chính xác. Còn có một tình huống y học gọi là “ Rối loạn điều khiển hành vi”, chính là hắn có năng lực phân biệt nhưng mất khả năng khống chế hành vi, cũng chính là ‘hành vi xúc động’ trong chứng cuồng tưởng và chứng tinh thần phân liệt. Dưới loại tình huống này lại càng phải đặc biệt thận trọng, nhất định phải phù hợp với tiêu chuẩn y học tương quan.”

“Thật không? Vậy em cần phải nghiên cứu cẩn thận một chút.”

“Này này, em không phải muốn rút lui sao?” Vạn Lí bắt đắc dĩ nhắc nhở cô bé mau quên này.

“Vâng, muốn rút lui nhưng trước khi chủ nhiệm trở về em không thể không làm điều gì, ít nhất em phải tạo một cơ sở cho người tiếp nhận chứ.”

“Không thể tưởng được em thực sự quá thiện lương.”

“Đây không phải vấn đề thiện lương hay không. Em còn phải lăn lộn kiếm cơm ở ‘Trường Không’ mà, sao có thể cúp đuôi đối nhân xử thế chứ.” Tiểu Hạ trả lời một câu xong nhưng ngay lập tức lại suy nghĩ về vụ án đó, “Hắn ngoại trừ lúc đầu do bị giam giữ nên có hành vi quá khích, nhưng lúc sau hình như là ngầm bằng lòng với tội danh của mình. Hắn là người đã từng tiếp thụ giáo dục bậc cao, sẽ không không biết hậu quả, nhưng hắn chưa từng có bất cứ lời biện hộ nào. Nhưng vì sao hôm qua đột nhiên trở nên kích động như thế chứ? Còn kêu gào cần mình giúp đỡ hắn? Điều này thật khó giải thích! Trừ phi hắn thực sự có bệnh, hoặc là…thực sự ---- Có quỷ !!!”

Lúc Tiểu Hạ nói ra một chữ cuối cùng, bất giác rùng mình một cái. Vạn Lí nhìn ra sự khác thường của nàng liền đưa tay vỗ một cái lên trán nàng khiến nàng từ trong suy tưởng tỉnh lại.

Nàng quá dễ dàng tiếp nhận những ám chỉ tâm lý, đây là nhược điểm tâm lý lớn nhất của nàng.

Hắn vẫn đang hoài nghĩ những lời quỷ thần đó nhưng tự hắn đã từng có những kinh nghiệm không giống người thường, biết trên trên đời này không thiếu điều lạ, tồn tại sự vật sự việc duy tâm mà khoa học không cách nào giải thích, cho nên vì bảo vệ nàng, hắn nhất định phải nghĩ ra biện pháp. Hắn biết chuyện này không phải hắn có thể giải quyết được nhưng hắn có thể tìm người xử lý hộ. Do dự một lúc lâu, hắn cuối cùng đã hạ quyết tâm.

Chỉ có người đó mới có thể giúp Tiểu Hạ!

Mặc dù có phần giao tình không tốt nhiều năm nhưng hắn không thể bỏ mặc Tiểu Hạ rơi vào trong vũng xoáy này càng ngày càng sâu mà ko quan tâm. Hắn cúi đầu viết tên người hắn quyết định nhờ trợ giúp lên một tờ giấy sau đó đưa cho Tiểu Hạ.

“Đây là cái gì? Nguyễn Chiêm – quán bar Dạ Quy Nhân – địa chỉ - “ Tiểu Hạ ngẩng đầu nghi hoặc, “Vạn Lí, anh có ý gì? Đây là lúc nào rồi mà anh còn muốn giới thiệu bạn trai cho em! Hắn so với anh thế nào? Kém hơn anh thì em thực sự không cần.”

“Bạn bè một thời, cái loại khó đối phó như hắn anh như thế nào lại giới thiệu để hại em được, chỉ cần em cẩn thần đừng thích hắn là được rồi.”

“Hứ!”

“Vậy anh giới thiệu hắn cho em làm gì? Chẳng nhẽ hắn có tranh chấp pháp luật nhờ em giúp đỡ? Tốt nhất là nói trước, vấn đề cố vấn em có thể giúp đỡ nhưng phải liên hệ với Hội luật sư hắn nhờ kiện. Anh biết đấy, quy định kỷ luật luật sư chúng em không cho phép lén tiếp nhận vụ án.”

“Em không thể nghe anh nói xong sao?” Vạn Lí đối với tính cách vội vàng của Tiểu Hạ cảm thấy thực buồn cười, nhưng đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn thích con người của nàng. Nàng cùng với mấy tên công chức nhân viên gọi là tinh anh trong tòa building cao cấp này khá bất đồng, có nồng hậu tình người.

“Hắn không có phiền toái. Quán bar này là do hắn mở, anh giới thiệu hắn cho em là muốn bảo em đến tìm hắn.”

“Chính là nói hắn đẹp trai đến nỗi đặc biệt khác thường?”

“Nói đúng ra là hắn có thể thông linh !”

“Thông linh?” Tiểu Hạ không đoán được hắn lại nói ra điều này, “Thật hay giả? Hay em nghe lầm vậy? Anh không đùa đấy chứ?”

“Em nghe không sai, anh cũng không đùa.” Vạn Lí ngăn cản hành động muốn sờ lên trán hắn của Tiểu Hạ, “Anh cũng không ấm đầu. Cẩn thận kìa! Khăn của em rơi vào chén canh rồi!”

“Tại sao anh đột nhiên nói chuyện này, anh không phải ghét những giang hồ thuật sĩ nhất hay sao? Ngày trước cùng anh xem loại điện ảnh kiểu này hoặc xem người ta đoán mệnh ở cửa chùa chiền gì đó, không phải đều bị anh cười nhạo sao?”

“Anh cười nhạo là vì anh biết âm dương sư chân chính là dạng gì.”

“Thật sao?”

“Thật, thật sự!”

“Không gạt chứ?”

“Anh lấy danh nghĩa vợ trước của anh ra thề - được rồi, được rồi, anh lấy danh dự của anh ra bảo đảm.”

“Vậy vì sao không nói sớm cho em biết?”

“Tên đó đặc biệt sợ phiền toái, anh sợ em quấn lấy người ta xem mệnh bói toán gì đó. Còn nữa - ” Vạn Lí chuyển vẻ mặt thành chăm chú, “Năng lực của hắn là một bí mật, nếu không phải vụ án này thực sự quá quỷ dị, em lại là bạn của anh, anh sẽ không tiết lộ người này. Nếu thực sự có quỷ, tìm hắn giúp đỡ đi, mặc dù hắn không chắc chắn sẽ giúp – Tiểu Hạ, anh có thể tin tưởng em không?”

“Hoàn toàn có thể.” Tiểu Hạ cam đoan.

Nguyễn Chiêm? Cái tên kỳ quái! Thông linh? Kẻ kỳ lạ !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.