[Zhihu] Weibo Việt Nam ( ͡° ͜ʖ ͡°)

Chương 50: NẾU NHƯ CHÚNG TA PHÙ HỢP, VẬY YÊU HAY KHÔNG YÊU CÓ QUAN TRỌNG?




NẾU NHƯ CHÚNG TA PHÙ HỢP, VẬY YÊU HAY KHÔNG YÊU CÓ QUAN TRỌNG?

Dịch: Linh Tinh Lang Tang

18 tuổi, bạn học đại học

20 tuổi, bạn học hết năm hai, bắt đầu hối hận

Những hành vi ấu trĩ của mình của hai năm trước

Vì thế bắt đầu nỗ lực

22 tuổi, bạn tốt nghiệp đại học rồi, lại phát hiện

Tìm không thấy một công việc khiến mình vừa ý

26 tuổi, bạn thấy những người xung quanh đều kết hôn rồi

Tiền mừng mỗi năm càng nhiều

Tết m lịch quay về nhà, cha mẹ đưa bạn thăm họ hàng

Biến thành đưa bạn đi xem mắt đối tượng

Xem mắt mười cô

Lần nào bạn cũng cảm thấy cô này kém hơn cô trước một chút

28 tuổi năm ấy, bạn gặp được một cô gái so với bạn không khác biệt nhiều

Các bạn câu được câu không nói chuyện

Cô gái nói rằng “Anh cũng không tồi”

Bạn uống một ngụm Coca “Em cũng vậy”

Bạn còn vẫn chưa quyết định có thích cô gái hay không

Hai bên gia trưởng đã chuẩn bị xong tiệc cưới

Trước khi kết hôn một tuần, bạn và bạn bè ra ngoài uống rượu

Bạn nói, không muốn kết hôn

Bạn bè nói, cậu ý, chính là nghĩ quá nhiều, ai mà không sống như thế này

29 tuổi, các bạn rốt cuộc đã kết hôn

Hôn lễ làm không to không nhỏ, bạn bè tới không nhiều không ít

Tiền mấy năm tích cóp để thực hiện lý tưởng của bản thân

Dành ở cái miếu hội tư nhân của trăm người này

Giữa buổi hôn lễ được cử hành đến

MC mang nụ cười tiêu chuẩn thương mại

Nói với bạn bè thân hữu dưới đài rằng

Có muốn cô dâu chú rể hôn một cái

Những người bên dưới đài cùng nhau ồn ào

Không biết vì sao

Bạn đơn đơn giản giản hôn một cái

Hai bạn quay về chỗ đứng ban đầu

Bạn nhỏ giọng nói “Anh yêu em”

Cô dâu không quen với dáng vẻ đó của bạn

Sửng sốt nói “Em cũng yêu anh”

Bạn không chắc có phải cô ấy nói với bạn không

Giống như bạn không chắc mình có phải không nói với cô ấy

Đêm tân hôn tuyệt không lãng mạn như bạn tưởng

Bạn nghe thấy cô dâu ở phòng ngoài đang đếm tiền mừng

Lại nghĩ mới bên nhau hai năm, sao đã biến thành thế này

Nghĩ mãi nghĩ mãi, đêm động phòng liền ngủ rồi

30 tuổi, cô ấy mang thai

Từ chức, ở nhà dưỡng thai

Bạn ở công ti dần có địa vị

Trong tay quản lý mười mấy người

Độc lập phụ trách một hạng mục

Cái xe hơn 20 vạn của hồi môn trườc khi kết hôn

Bây giờ cũng là bạn một mình hưởng

Nhưng bạn vẫn như trước không dám thả lỏng

Mỗi lần tăng ca

Điện thoại bên kia đều là oán giận cùng uất ức

Nhưng bạn không thể cãi lại

Ai làm cô ấy mang con của bạn

Ở một khắc ấy

Cho dù cha mẹ cô ấy hay cha mẹ bạn

Đều vô điều kiện đứng cùng một chiến tuyến

31 tuổi, đứa trẻ được sinh ra

Tiền khám thai viện phí tổng cộng hết 10 vạn

Nhưng không sao cả

Bạn nhìn con bạn, như nào không thấy thích

Vui vẻ có lẽ đây chính là sinh mệnh mới của bạn

32 tuổi, đây là năm cả đời không muốn lặp lại nhất

Trung bình ngủ 3 tiếng đồng hồ

Đứa bé mỗi một giờ đều phải làm ồn một lần

Ngày hôm sau mang đôi mắt sưng húp đi tới chỗ làm

Sếp nói bạn đi làm không làm việc

Vợ nói bạn không làm việc

Bạn suy nghĩ hết nửa ngày không hiểu, như vậy ai làm việc?

Chiếc xe lái đã 3 năm

Trở thành ngôi nhà chân chính của bạn

Bạn không oán giận giao thông tắc đường

Bạn thậm chí bắt đầu hy vọng

Tắc thêm một lúc nữa đi

Về nhà, bạn tắt động cơ

Trên xe châm một điếu thuốc

Đó là mười phút hạnh phúc nhất mỗi ngày của bạn

Ở đầu xe là công danh lợi lộc, ở đuôi xe là củi gạo dầu muối

35 tuổi vì bạn sức khoẻ ngày càng suy yếu

Tăng ca ngày càng ít

Tốc độ thăng chức ngày càng trở nên chậm chạp

Ngày đó tan làm, vợ nói với bạn

Con phải vào nhà trẻ

Trường song ngữ hết một tháng 3000 tệ

Bạn nhíu mày, bên kia cũng đã không kiên nhẫn

“Con nhà lão Vương bốn tuổi, một tháng 6000”

“Anh như vậy, là muốn ngay cả con mình cũng thua?”

Bạn không nói gì, quay về phòng lập tức lấy 6000 tệ

Chỗ tiền này, vốn dĩ là định mua quà sinh nhật cho mình, mua một cái máy tính mới

38 tuổi con học lớp một

Giáo viên nói, đây là năm rất quan trọng, đánh dấu nền tảng rất quan trọng

Bạn cười nói, đúng đúng, thầy chiếu cố giúp

Giáo viên đón tân sinh nhìn mặt bạn không rõ lý lẽ

Chỉ cho bạn một con đường

“Học phụ đạo, một tháng 2200”

40 tuổi, con học lớp ba

Giáo viên bảo, lớp ba rất mấu chốt, chuyển tiếp rất quan trọng

Bạn cười nói, đúng vậy, đang định lại đăng kí thêm lớp bổ túc

44 tuổi con học cấp hai

Có ngày về nhà, nói với bạn

Ba ba, con muốn học piano

Bạn cũng không do dự

Bạn cho rằng mấy năm nay đã quen

Nhưng câu” Ba ba bây giờ không mua nổi” nói thế nào không nên lời

Cũng may con tương đối hiểu chuyện

Con bảo rằng “ Ba ba không sao đâu, nếu không thù con học đàn sáo trước cũng được”

Bạn nhìn thấy con hiểu chuyện đến vậy, lại không cảm giác vui vẻ được

46, con học một trường phổ thông không tốt không xấu

Có ngày bạn đang trong buổi họp, nhận được cuộc gọi của giáo viên

Ở trong điện thoại bảo con bạn ở trường đánh nhau

Bảo bạn tới trường một chuyến

Bạn liền vâng vâng dạ dạ

Xin lãnh đạo còn nhỏ hơn bạn tận 5 tuổi ra ngoài

Đến trường thì lại bị giáo viên giáo huấn qua một hồi

Lời kịch đơn giản chính là

Các vị làm cha mẹ chỉ biết làm việc, không dành thời gian với con

Bạn thấy giáo viên này có chút buồn cười

Giống như lúc nãy nói

Cha mẹ ở ngoài vất vả chút,

Kiếm ít tiền cho con học bù không phải là người như cô ấy

50 tuổi, con vào đại học

Cạnh tranh rất khốc liệt, con thi vào một trường đại học trọng điểm

Chuyên ngành con học bạn có chút không hiểu

Bạn chỉ biết rằng công việc chưa chắc đã dễ kiếm được

Hơn nữa học phí còn đắt kinh

Bạn cùng con tâm sự lúc đêm khuya

Chuẩn bị nửa cân rượu trắng, một đĩa lạc

Bạn nói những lời bạn từng ghét nhất

Nhất định phải suy nghĩ đến công việc sau này

Chọn chuyên ngành hot nhất

Sống được so với yêu thích càng quan trọng hơn nữa

Bố con từ giao lưu biến thành khắc khẩu

Bạn phát hiện, bạn già rồi

Già tới mức đánh không được đứa bé 18 tuổi này

Bạn nói không lại nó, bạn chỉ có thể nói “Bố là bố con”

Con nhìn bạn, biết dù tranh luận nữa cũng không có tác dụng

Tiệc rượu cuối cùng xác lập uy nghiêm của bạn tan rã trong sự không vui

Bạn nghe không rõ

Dường như khi con quay người bước trên đường có nói một câu

“Con không muốn sống một cuộc đời như ba”

Như thế nào khóc được. Năm mươi tuổi rồi

Ngất định là rượu quá cay, phải không

Nhất định là rượu quá cay

55 tuổi, con đi làm, dường như có chút hiểu bạn

Nhưng bạn lại phản đối, bạn bảo con không cần thoả hiệp

56 tuổi, con cũng kết hôn

Bạn hỏi con có thích cô gái ấy không

Con ngẩn ra, đáp “Cũng thích đi”

60 tuổi, vất vả cả đời, muốn nghỉ ngơi một ít

Người ở bên cạnh mình cũng trải qua 30 năm rồi

Bạn vẫn như trước không rõ cô ấy thích bạn không

Các bạn lên kế hoạch đi du lịch

Nhiều năm như vậy, các bạn vẫn là tồn tại khác biệt, vẫn khắc khẩu

Ở một nháy mắt, bạn cảm thấy,

Như vậy có lẽ cũng rất tốt

Tất cả đều chuẩn bị tốt

Con nói “Ba mẹ, việc bận quá,

Có thể giúp con chăm sóc cháu một chút không ạ?”

Hai bạn lùi vé máy bay, quay về 30 năm trước

70 tuổi, con bạn cũng trưởng thành, không cần lo lắng mỗi ngày

Bạn hạ quyết tâm :Nhất định phải đi chơi một chuyến”

Nhưng mà gậy ở bên tay

Chỉ có thể giúp bạn đi tới hoa viên dưới lầu

75 tuổi, bạn nằm ở trên giường bệnh

Bên người vây quanh nhiều người, ngủ mơ màng thấy bác sĩ lắc đầu

Những người ở chung quanh biểu hiện rất nghiêm trọng

Bạn hiểu ra, bạn sắp chết rồi

Nhưng bạn không thấy sợ hãi chút gì

Bạn đột nhiên hỏi, bạn rốt cuộc chết ở lúc nào

Bạn nhớ tới buổi hôn lễ năm 30 tuổi

Và hoá ra, khi đó, bạn đã chết rồi

Y theo lệ thường,

Trước khi chết ba giây, não của bạn sẽ như chiếc đèn kéo quân

(* đèn kéo quân có đặc điểm khi thắp nến thì những hình ảnh được thiết kế bên trong sẽ hiện ra trên mặt đèn giống như rối bóng và xoay vòng theo cùng một chiều liên tục không dừng lại. Ở đây là sự hồi tưởng, kí ức kéo về liên tiếp không

dừng)

Hồi tưởng 75 năm cuộc đời của bạn

Những hình ảnh một bức một bức lướt qua

1 giây

2 giây

Qua 2 giây rồi

Bạn mặt vô biểu tình, nhìn lại hồi ức hai giây

Giây thứ 3, bạn chợt mỉm cười

Hoá ra đã về tới năm 15 tuổi

Bạn thấy một cậu bé,

Cậu ấy ngậm túi sữa, đeo cặp sách

Có một cô bé khác chạy xuống cầu thang

Cậu bé nhìn qua cửa sổ

Bạn của tuổi 15 thầm mến cô bé kia

Bạn không nhớ cô ấy nhìn thế nào

Hồi ức giây cuối cùng bạn nỗ lực

Qua 3 giây

Người bên cạnh đột nhiên bắt đầu gào khóc

Bạn chắc là nghe không rõ

Cuối cùng bạn nghe thấy một đống tạp âm ồn ã

Là một đám thiếu niên 15, 16 tuổi hét vang

Đồng ý đi

Đồng ý đi

Đồng ý đi

Nguyên tác: 张若尘

Thực ra cả quá trình chưa chắc sẽ diễn ra như thế, giữa dòng đời dài rộng, biết đâu chúng ta lại yêu người phù hợp với mình, người kia cũng chưa biết chắc sẽ lâu ngày sinh tình.

Người chúng ta thích là tình yêu đích thực sao, chưa chắc, con người là loài động vật mang tính xã hội, “đến chết không đổi” cũng chỉ là xúc động nhất thời, có bao nhiêu người nói thương nàng, nhưng rồi cũng buông tay đấy thôi, tình yêu tràn ngập tim bạn lúc này tương lai còn được bao nhiêu, chẳng ai dám chắc. Nhưng tôi cho rằng, nếu đã có người trong lòng, hãy ở bên người ấy, dẫu sao càng trưởng thành càng khó yêu, nên hãy quý trọng, nếu không gặp được người mình thích, mà lại gặp được người phù hợp với mình, cũng rất tốt, dần dần phát hiện ra những mặt khác của nàng, biết đâu bạn sẽ thích nàng cũng nên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.