Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
1.
Tôi vốn là một nữ diễn viên hạng 18 không ai biết đến, nhưng trong lúc quay phim lại vô tình chạm vào cánh tay của ảnh đế, bị cả mạng xã hội mắng chửi.
Vốn là mấy lời mời đóng phim đã ít ỏi, giờ thì không còn một chút nào nữa, đến mức ra đường bị người ta nhận ra cũng sẽ bị ném trứng vào mắt.
Tôi nhìn chiếc ví trống rỗng, chuẩn bị quay lại nghề cũ, nhưng mới vừa livestream, fan của ảnh đế đổ xô vào, khu bình luận lập tức bị chiếm đóng.
[Đồ khốn, tay anh nhà tôi cô cũng dám nắm à?]
[Hừ, lại một người phụ nữ không biết tự lượng sức mình đến quyến rũ anh nhà tôi.]
[Đồ khốn đi chết đi!]
Tôi phớt lờ bọn họ, chỉnh lại quần áo, "Môn phái Mao Sơn, trên biết thiên văn địa lý, dưới biết số nhà phòng trọ của vợ chồng bạn, không chuẩn không lấy tiền, chuẩn thì lấy ba nghìn."
Khu bình luận im lặng trong chốc lát, tiếp theo là càng nhiều lời mắng chửi nối gót tới.
[Cười chết, bắt đầu đi theo hình tượng đạo sĩ rồi, có phải định tìm thuỷ quân dựng hình tượng câu một hồi fan rồi livestream bán hàng không.]
[Các chị em, xông lên, tố cáo cô ta!]
[Ơ, năm nay đạo sĩ cũng livestream à.]
[Đúng rồi, đại sư xem cho tôi khi nào giàu có nhé.]
Tôi lại hô hào, "Không chuẩn không lấy tiền, chuẩn thì ba nghìn, xuất thân từ môn phái Mao Sơn, uy tín tuyệt đối, muốn thử thì có thể liên hệ."
Khu livestream những người vốn muốn thử nghe thấy mức giá này đều lùi bước, chỉ có một người có nick name "Tiểu Lưu Nhất Gia" liên hệ.
Màn hình kết nối, đối diện là một phụ nữ trung niên hơi mập, đáy mắt có chút tơ máu, mặt đầy tiều tụy.
Tôi cau mày, ấn đường biến thành màu đen, đường tình cảm trên mặt có tử khí bao phủ.
Chưa đợi dì ấy mở miệng, tôi đã nói, "Theo tướng mạo của dì, nhà dì có người đã xảy ra chuyện, còn là quan hệ huyết thống trực hệ."
Khu bình luận nổ tung nồi, [Ồ, đại sư này có chút tài năng.]
[Người này không phải là người phụ nữ mất con sao? Nếu thật sự đoán ra thì cũng là một chuyện tốt.]
[Hừ, giả thần giả quỷ, chuyện này đã ầm ĩ lên, chắc là xem tin tức biết rồi đến đây lừa người.]
[Đồ khốn nạn, cút ra khỏi giới giải trí.]
Tiểu Lưu Nhất Gia mở to mắt, “Đại sư, đại sư, con trai tôi liệu có tìm được không, tôi đã tìm rất nhiều ngày rồi mà vẫn không có manh mối.”
[Chủ phòng mau nói là có thể tìm được đi, cho người ta chút hy vọng, tôi tặng cô một chiếc tên lửa.]
[Đúng rồi, nói gì cũng là lừa người, còn không bằng nói mấy lời ngon ngọt.]
Tôi không để ý đến bọn họ, lấy lá số tử vi của con trai dì ấy, lập quẻ lục hào, trước mắt xuất hiện một tầng sương mù, bên trong sương mù mờ mờ ảo ảo hiện ra một nơi.
[Còn cứu được, nhưng phải nhanh, trên đường dây tình cảm của con dì đã có một chút tử khí, nếu tử khí đông lại, cả Đại La thần tiên đến cũng khó cứu.]
[Con trai dì gặp nạn là do người quen gây ra, người nọ là thầy giáo, hắn dâm loạn nữ sinh bị con trai dì phát hiện, vì giết người diệt khẩu mà đánh ngất con trai dì mang ra trường học giấu ở bên ngoài.]
[Nhanh đi, con trai dì không trụ được nửa tiếng nữa đâu, nếu không đi thì ngày này năm sau cũng là ngày giỗ của con trai dì.]
Tiểu Lưu Nhất Gia ngẩn người, "Là hắn? Là hắn!"
"Nhanh đi, nhanh đi, đừng để trễ rồi thì không hay đâu, thà tin có còn hơn không tin."
"Đúng, nhanh đi."
Dì ấy lấy lại tinh thần, vội vàng đứng dậy.
Tôi nhắc nhở dì, "Nhớ cầm theo điện thoại, tôi sẽ chỉ đường cho dì, hắn không giấu con trai dì ở nhà hắn, gọi cảnh sát, kêu xe cứu thương, nhanh lên! Dì chỉ có nửa tiếng nữa thôi!"
Tiểu Lưu Nhất Gia chạy như bay ra ngoài, màn hình livestream trở nên mờ ảo.
[Các chị em ơi, tôi đã tìm được địa chỉ nhà cô ta rồi, đi thôi!]
Tôi thiện ý nhắc nhờ, "Đào bới thông tin cá nhân người khác là phạm pháp, hơn nữa tôi là thầy bói, nếu tôi có thể cho các bạn biết địa chỉ nhà tôi, các bạn có giỏi thì đến đây thử xem."
Mười phút sau, màn hình dần dần ổn định, “Đại sư, đại sư, ngài nhìn xem là ở đâu vậy?"
Tôi nhìn con đường nhỏ trên núi, "Đi theo con đường bên phải, đi thẳng hai cây số rồi quẹo phải, cách một cây số có một cái hầm, ở đó."
Đoạn đường núi ba cây số gập ghềnh, cố gắng đi lên mười phút mới lên được, mở cửa hầm ra xem, một cậu bé mười lăm mười sáu tuổi co quắp ở đằng kia, sắc mặt trắng bệch, chỗ ót có vết máu khô cạn.
Người phụ nữ trung niên ôm lấy hắn khóc nức nở, tôi lặng lẽ nhắc nhở, "Xe cứu thương không lên được, mau ôm xuống, còn mười phút nữa."
Người đàn ông trung niên đến sau nhìn thấy con trai mình liền lập tức nhào tới, đáy mắt đỏ ngầu, "Con trai, con sao vậy, đây là hầm nhà Lâm Tông, Lâm Tông mày là đồ khốn nạn, tao giết mày!"
Thấy đứa trẻ đã được tìm thấy thành công đưa lên xe cứu thương, tôi lấy mã QR từ hậu đài gửi đi, nói, "Nhớ đưa tiền cho tôi, nợ ai cũng không thể nợ tiền thầy bói, đây là quy tắc truyền lại từ đời tổ tiên."
Tiểu Lưu Nhất Gia lau một giọt nước mắt, tay run rẩy xúc động, "Cảm ơn đại sư, cảm ơn."
Nhanh chóng chuyển tiền cho tôi rồi cúp máy, có lẽ là đi tìm Lâm Tông.
Khu vực bình luận hiện tại một mảnh yên tĩnh, không còn những dòng chữ "cút khỏi làng giải trí" nữa.
[Đại sư, đồ đệ này lạy thầy, tính toán cho tôi khi nào mới giàu sang phú quý được?]
[Trên trời vang lên một tiếng sấm lớn, đồ đệ này xuất hiện rực rỡ. Đại sư nhìn tôi!]
[Trên trời không cần sấm lớn, đồ đệ này tự mang loa.]
[Trên trời không cần loa, đồ đệ tự mình xuất hiện.]
Chưa kịp trả lời, màn hình hiện ra lời nhắc.
[Thông báo ấm áp, buổi livestream của bạn liên quan đến mê tín phong kiến, sẽ bị khóa 240 giờ.]
Phòng livestream lập tức bị khóa.
Tôi sờ vào thẻ ngân hàng trong túi, ừm, ba nghìn đồng, số tiền khổng lồ.
Xem thêm...
Bình luận truyện