Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
1
Tôi được gia đình chiều chuộng nuôi nấng như một tiểu công chúa, nhưng chỉ vì muốn sống cùng Chu Diễm, tôi đã không tiếc mà cắt đứt quan hệ với gia đình.
Sau khi kết hôn, tôi và hắn ở cùng nhau trong căn nhà mà gia đình đã mua tặng tôi, lái chiếc ôtô của anh trai tôi tặng, sau khi có với nhau một đứa con, hắn đi tìm việc làm trong khoảng thời gian tôi chăm sóc con nhỏ.
Trước khi lấy hắn, tôi chưa từng làm việc nhà vì trong nhà đã có người giúp việc, hoặc nếu việc đó anh trai có thể làm thì sẽ không cho tôi động vào.
Ngày đó nhà bị cháy.
Tôi gọi cầu cứu Chu Diễm, nhưng hắn ta lại nói: “Tôi không rảnh, có chuyện thì tự mà giải quyết đi”
Nhưng rõ ràng hôm qua hắn đã hứa buổi tối sẽ trở về đón sinh nhật cùng với, tôi còn chuẩn bị thông báo cho hắn biết tôi đã mang thai lần hai.
Vừa nãy tôi càng nghe được tiếng thì thầm của một người phụ nữ ở bên kia đầu dây, không ai khác chính là em gái hàng xóm của hắn Hứa Việt.
Lửa trong nhà càng cháy càng lớn, khói bốc lên càng nhiều, tôi không thể nào thoát ra ngoài được, ý thức của bản thân ngày càng mơ hồ.
Lúc này tôi bỗng dưng nghe được tiếng đập cửa cực lên bên ngoài “Thấm Thấm, em ở trong đó có phải không!”
Là giọng của anh trai.
Mấy ngày trước anh có đến gặp tôi, thấy Chu Diễm để tôi làm việc nhà, không biết anh đã nói gì với Chu Diễm, mà bị Chu Diễm đánh một trận.
Sau đó Chu Diễm nói với tôi hắn không thích mối quan hệ gần gũi giữa tôi và anh trai không chung huyết thống này.
Hắn ép tôi phải cắt đứt quan hệ với Phó Thời Yến, nếu không hắn sẽ ly hôn với tôi, vì đứa bé còn ở trong bụng tôi buộc phải đồng ý với yêu cầu đó.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ 25 của tôi, chắc là anh trai đến để chúc mừng sinh nhật của tôi.
Dù cho ngày hôm đó tôi đã dùng nhiều lời lẽ không hay để nói với anh như vậy.
Cánh cửa bật mở, Phó Thời Yến lao vào như điên, trên tay còn cầm theo hoa tươi, bánh gato và một chiếc túi xách mới của nhãn hàng tôi yêu thích.
Anh ôm lấy cơ thể mềm nhũn của tôi đau khổ nói: “Nếu như lúc trước anh can đảm hơn một chút, có phải mọi chuyện sẽ khác đi không?”
Tôi khó khăn giơ tay lên: “Anh, anh ra khỏi đây đi, đừng lo cho em…”
Sau khi tỉnh lại lần nữa, tôi phát hiện mình đã trở về năm bản thân 17 tuổi lúc đang đeo bám* Chu Diễm.
*Gốc là 舔狗: thiểm cẩu, liếm cẩu: chỉ loại người không từ thủ đoạn tiếp cận và lấy lòng người khác.
(Mình không biết edit từ này như nào nên mình dùng từ đeo bám, các bạn thấy từ nào hợp hơn thì nhắc nhở mình với nha)
Lần này sống lại, tôi nhìn thấy anh trai đang đứng bên đường chờ tôi tan học, tôi không chút do dự mà chạy về phía anh.
“Anh, em xin lỗi, em xin lỗi” Tôi ôm anh khóc tê tâm liệt phế*
*Tê tâm: tâm can bị tê tái
Liệt phế: đau đớn cơ thể
(Ám chỉ sự đau đớn tột cùng của con người khi trải qua một sự kiện đau buồn)
“Thấm Thấm, em sao vậy? Nói với anh, ai bắt nạt em?” Phó Yến Thần vỗ vỗ nhẹ vào lưng của tôi.
Tôi ra sức lắc đầu, chỉ núp trong lòng anh không nói gì.
Ở kiếp trước, sau khi tôi c.h.ế.t linh hồn rời khỏi thân thể, tôi nhìn thấy anh ôm tôi lao ra ngoài, chiếc đèn chùm pha lê trong phòng khách rơi xuống người anh.
Nhưng anh vẫn vô thức bảo vệ tôi.
Cuối cùng tôi vì hít phải quá nhiều khói, cùng với đứa trẻ trong bụng một xác hai mạng, còn Phó Yến Thần trở thành người thực vật.
Sau khi Chu Diễm biết được tin tức thì chạy đến, theo sau còn có Hứa Việt, hai người quần áo còn không chỉnh tề, trên ở Hứa Việt còn có dấu hôn rõ ràng.
2
“Em đang làm gì vậy? Phó Thấm, qua đây!” Giọng Chu Diễm phát lên sau lưng.
Cơ thể tôi run lên khi nghe thấy giọng nói của Chu Diễm.
Khoảng thời gian này ở kiếp trước.
Tôi theo Chu Diễm rời đi, lúc sau chúng tôi gặp cướp, Chu Diễm vì bảo vệ tôi mà bị thương.
Chỉ vì như vậy mà tôi đã rung động một cách mãnh liệt.
Từ lúc đó về sau, tôi bắt đầu đeo bám Chu Diễm, mua bữa sáng cho hắn, giúp hắn làm bài tập, giúp hắn làm vệ sinh.
Kiếp trước sau khi tôi c.h.ế.t, trong đầu có một giọng nói đã nói cho tôi biết, nơi tôi sống là thế giới của một quyển sách và tôi bị trói buộc bởi. 【Hệ Thống Đeo Bám】, nên tôi mới có thể như một đứa thiếu não mà nghe lời Chu Diễm.
Ở kiếp này, tôi được đưa về năm 17 tuổi bởi 【Hệ Thống Sửa Đổi Kết Thúc】, tôi và nó đã trao đổi với nhau, nó sẽ lấy đi một thứ của tôi và nó sẽ giúp tôi g.i.ế.t 【Hệ Thống Đeo Bám】
“Cặn bã, liên quan gì đến cậu!” Tôi chui ra khỏi lòng anh trai, để mắng Chu Diễm.
“Thấm Thấm?” Anh nhẹ nhàng gọi tên tôi, lúc trước vì được dạy dỗ tốt, tôi chưa bao giờ nói tục.
“Anh ơi, cái tên này lúc nào cũng làm phiền em, cậu ấy rất đáng ghét, nên em mới mắng cậu ấy!” Không thể để anh trai biết tôi sống lại, nếu không thế giới sẽ sụp đổ.
“Chúng ta về nhà thôi” Tôi nắm lấy tay anh đi về phía xe nhà mình đang đậu.
Tuy nhiên, Chu Diễm tỏ ra vẻ không thể tin được, như điên mà lao đến: “Không phải cậu đã nói là giúp tôi làm vệ sinh sao?”
Tôi hất tay hắn ra: “Thì sao? Bộ cậu không có tay à? Cứ muốn người khác làm việc giúp mình?”
“Từ giờ trở đi, cậu tránh xa tôi ra, càng xa càng tốt, chỉ cần nhìn thấy cậu là tôi lại thấy buồn nôn!”
【Hệ Thống Sửa Đổi Kết Thúc】nói cho tôi biết, kiếp trước đám cướp đó là do Chu Diễm sắp xếp, hắn đã điều tra lai lịch của tôi, nhìn trúng gia sản của nhà tôi, cố tình dùng kế ân nhân cứu mạng để lấy lòng tin của tôi.
Tôi kéo tay anh trai về phía xe đang đậu, vừa lên xe đã thúc giục tài xế chạy nhanh một chút.
Mặc dù thấy Chu Diễm phía sau đang ra sức chạy theo xe, lòng tôi một chút cũng không thấy cảm động.
Loại người cặn bã như Chu Diễm, dựa vào cái gì mà lại được làm nam chính?
Sống lại một lần, nếu tôi trở thành nữ chính, như vậy tôi có thể tự chọn nam chính chính cho mình.
Lần này tôi sẽ cướp lấy hết vận may của Chu Diễm, để cho hắn thân bại danh liệt.
Tôi muốn anh trai là nam chính.
Nếu có ai đó muốn hủy hoại anh, tôi cũng sẽ giúp anh phất lên, cho dù đến cuối cùng tôi sẽ rơi vào vũng lầy không thể thoát ra.
Xem thêm...
Bình luận truyện