Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
“Không được, nàng đã là phu nhân danh chính ngôn thuận của ta, ta không buông nàng ra đâu!”
Lâm Yến bỗng nhiên ôm chặt ta, không đợi ta kinh ngạc vì hắn tự dưng lại trở nên kiên cường như vậy, hắn đã rầu rĩ nói: “…… Nàng đừng không cần ta.”
“Thật là cái đồ đầu gỗ, ta đang nói là muốn cùng chàng tới Bắc Hoang.”
“Ta muốn ở bên chàng.”
“Vĩnh viễn bên nhau.”
Ta không cần ở phía sau chàng, ta muốn ở bên cạnh chàng.
Ta không cần nghe chàng kể, ta muốn cùng chàng đến tận nơi xem.
Bình luận truyện