Đánh giá: 7.1/10 từ 23 lượt
Dù cô bạn thân Hà đang giục tôi nhanh một chút để cùng tụ họp với mọi người, nhưng tôi vẫn đành phải nhẹ nhàng từ chối
- Cậu đi đi, mình không đi đâu, mình phải về quê rồi.
Lấy đủ đồ đạc bỏ vào balo, tôi cũng không để ý Hà nói thêm gì nữa, vội chạy ra ngoài, đôi mắt không ngừng lo lắng nhìn vào chiếc đồng hồ cũ kĩ đeo trên tay mà gần như muốn ứa lệ. Bây giờ đã 11 giờ kém 5 phút rồi, nếu tôi không nhanh thêm tí nữa có lẽ sẽ không bắt kịp chuyến xe để về quê trong ngày hôm nay, lúc ấy tôi lại phải đợi thêm mất mấy ngày nữa mới có chuyến khác, khi ấy tôi lại phải mất thêm một khoản phí sinh hoạt mấy trăm nghìn nữa, thật sự rất lãng phí!
Bình luận truyện