Lúc Cảnh Ngự tỉnh thấy bản thân đang ở trong không gian màu trắng. Cái màn đen sì hình vẫn nguyên vẹn như lúc cô đi.
Nhưng bây giờ không phải là lúc ôn chuyện.
Cảnh Ngự hít một hơi. Trong không gian này không hiểu sao rất giàu linh lực, cô điều tức một chút liền thấy bản thân khoan khoái hơn, không còn cảm giác bất lực như ở trong thân xác của Mộ Ái.
Một lúc sau, Cảnh Ngự đứng lên, từ trên cổ lấy xuống thanh trường kiếm, đến trước màn hình không hề do dự đâm xuống.
Keng.
Tiếng thanh kiếm gõ vào màn hình vang lên một âm thanh to đùng.
[Aaaaaaaaaaa! Ký chủ, cô làm cái gì vậy? ] Dù hệ thống biết kim loại làm ra nó có dùng bom nguyên tử nổ cũng ko xi nhê, nhưng vẫn không nhịn được sợ hãi mà hét lên.
Cảnh Ngự sắc mặt âm trầm, thanh âm lạnh lẽo nhiễm một phần tử khí: "Ngươi giải thích một chút đi. Tốt nhất là đưa ra lý do nào hợp lý một chút. "
Hệ thống run run, sau đó ngập ngừng nói: "Là do giá trị may mắn của cô quá thấp, cho nên mới gặp cái tình hình này. Dù sao tuổi thọ của nguyên chủ cũng thật không cao, hai mươi tuổi đã mất, ký chủ còn sống thêm vài năm cũng sẽ chết thôi, không bằng đi bây giờ trong thong thả... "
Hệ thống cũng thật biết điều, tận tình khuyên nhủ, chỉ có điều câu sau càng tìm chết hơn câu trước.
Cảnh Ngự thật sự nghe không nổi nữa, cầm kiếm chém xuống lần hai.
[Aaaaaaaaa, ký chủ bình tĩnh, tôi sai rồi, sai rồi, tôi sẽ đền cho cô, sẽ đền, sẽ đền mà, huhuhu! ] Hệ thống sợ hãi xin tha.
"Ngươi nói xem ta vì tích phân mà liều mạng như vậy, cuối xùng nhận được cái chết lãng xẹt, nếu là ngươi ngươi có tức hay không? "
[Huhu, ký chủ tha mạng. Tôi sẽ đền cho cô mà. Đừng lấy cái đó đâm tôi, bổn bảo bảo sợ chết lắm! ] Hệ thống không còn hình tượng khóc ròng. Trong lòng chỉ mong ai kia đừng tính toán với nó.
Cảnh Ngự nghe nó nói sẽ đền, biết bản thân sẽ không bị hố, tâm trạng cũng không đến nỗi quá tồi tệ.
Cô nói móc: "Cỗ máy như ngươi mà cũng sợ chết? "
[Cô đừng coi thường, tôi không phải là máy móc, mà là hệ thống quân xếp thứ hai trong bảng xếp hạng đấy! ] Nếu hệ thống có mũi thì không biết nó đã vểnh lên tận phương trời nào rồi.
"Thứ hai? Vậy thứ nhất là ai? "
[ Thứ nhất đương nhiên là... mà sao tôi phải nói cho cô? ] Hệ thống tin thật mệt mỏi, xém nữa tiết lộ cơ mật rồi.
Cảnh Ngự hừ một tiếng, bàn tay đang vuốt ve trường kiếm.
Hệ thống thấy vậy như sợ Cảnh Ngự lại cầm kiếm chém nó, vì vậy đánh trống lảng qua chuyện khác:
[ Ký chủ, cô muốn coi thông tin của cô không? ]
Cảnh Ngự thu kiếm nhỏ lại, đeo lên cổ, sau đó đó lãnh đạm nói: "Được. "
Màn hình hệ thống đột nhiên hiện lên một dãy số liệu.
Họ tên: Cảnh Ngự
Tuổi: 28
Giới tính: nữ
Tích phân: 00
Giá trị may mắn: 10
Giá trị dung hợp: 00%
Nhiệm vụ chính tuyến( là hoàn thành nhiệm vụ của nguyên chủ ) :chưa hoàn thành.
Nhiệm vụ phụ tuyến: hoàn thành.
Cảnh Ngự đọc xong, trong đầu hiện lên vài nghi vấn.
"Không có giá trị nhan sắc hay giá trị vũ lực à? " Cô cũng có nghe mấy bạn gái hiện đại nói về game, kiểu gì cũng có mấy cái này.
Màn hình hệ thống chợt biến đổi, sau đó vẫn là thông tin cá nhân của cô hiện lên.
Họ tên: Cảnh Ngự
Tuổi: 28
Giới tính: nữ
Tích phân: 00
Giá trị may mắn: 10
Giá trị dung hợp: 00%
Giá trị nhan sắc: 30
Giá trị vũ lực: 00
Nhiệm vụ chính tuyến: chưa hoàn thành.
Nhiệm vụ phụ tuyến: hoàn thành.
Cảnh Ngự: "..."
Ý là không phải không có mà phải để cô tự khám phá ra hay sao?
"Ngươi nói đền cho ta mà chỉ có 10 điểm giá trị may mắn? "
[Còn giá trị nhan sắc nữa mà, ký chủ? ] Hệ thống gào thét trong vô vọng.
"Ngươi nói ta nghe nó có ích lợi gì nào? "
[...] nó muốn đổi ký chủ.
Hệ thống đang tính nói gì đó thì không gian xung quang tối dần lại.
Cảnh Ngự lùi về sau một bước, tiến vào trạng thái phòng thủ.
Màn hình hệ thống lại sáng lên, khác ở chỗ trên màn hình là một người đang đứng.
Nhìn thấy bóng người quen thuộc này, Cảnh Ngự thử gọi: "Mộ Ái? "
Cô bé đứng trên màn hình mỉm cười, thật ra đây chỉ là linh hồn của bé, rất mờ nhạt.
"Chào chị, chị là người nghịch tập của em có đúng không? "
Cảnh Ngự gật đầu. Trong lòng lại suy nghĩ: con bé đến đây làm gì? Trách mình không làm tốt sao? Trách mình đã để nhiệm vụ thất bại sao?
Nhưng Mộ Ái vẫn mỉm cười, âm thanh lanh lảnh vang vọng khắp không gian: "Chị làm rất tốt, em rất hài lòng với kết quả quả này. Tên khốn đó với ả đàn bà kia phải bị trừng phạt như vậy. "
Mộ Ái vẫn cười nhưng đôi mắt tràn ngập oán hận, nhưng một lúc sau lại ngồi xuống khóc thút thít.
Cô bé đã từng rất yêu hắn. Nhưng tại sao hắn lại làm vậy với cô.
Từng giọt nước mắt rơi xuống màn hình, tuy không phải rơi từ thực thể, nhưng nếu để ý kỹ sẽ thấy màn hình hệ thống như có như không một sự óng ánh, đẹp đẽ hơn.
Cảnh Ngự không quan tâm lắm, lặng yên bên cạnh Mộ Ái, trong lòng cũng như có như không một sự tủi thân.
Cô cũng rất yêu một người, nhưng hắn lại bỏ cô mà đi.
Mộ Ái khóc được gần nửa tiếng liền đứng lên.
Khóc cũng đã khóc xong, Mộ Ái lau nước mắt. Cô bé nhìn Cảnh Ngự, lại cười thật tươi nhìn cô: "Thật sự cảm ơn chị. "
Cảnh Ngự hướng cô bé gật đầu.
Mộ Ái nói: "Bảo trọng. "
Sau đó, linh hồn Mộ Ái tan biến. Không gian cũng từ từ sáng lên.
Cảnh Ngự lần nữa nhìn vào màn hình hệ thống, lại thấy số liệu bản thân bị biến đổi.
Họ tên: Cảnh Ngự
Tuổi: 28
Giới tính: nữ
Tích phân: 05
Giá trị may mắn: 10
Giá trị dung hợp: 01%
Giá trị nhan sắc: 30
Giá trị vũ lực: 01
Nhiệm vụ chính tuyến: hoàn thành.
Nhiệm vụ phụ tuyến: hoàn thành.
Cảnh Ngự: "..." Đơ tập 1.
Hệ thống: "..." Đơ tập 2.
Ta là ai? Ta đang ở đâu?
Cảnh Ngự nghĩ một hồi vẫn không biết làm sao Mộ Ái lại cảm ơn cô.
"..." Vẫn không biết làm sao lại có tích phân!
Hệ thống cũng ngớ người, tra một hồi liền đực mặt ra, tặc lưỡi: "Ký chủ, sao cô siêu thế? "
Cảnh Ngự: "..."
Trên màn hình hệ thống bất chợt hiển thị lên dòng chữ: [Có muốn xem lại nội dung nghịch tập? ]
[Có/Không]
"Có! "