Vợ Tôi Là Đại Minh Tinh

Chương 47: 47: Gọi Chồng Đi




Mùa xuân sắp đi qua, chút mưa phùn vào sáng sớm làm nhiệt độ hạ thấp, tiết trời se se lạnh, cảnh vật lại bình yên khiến lòng người vô cùng thoải mái.

Những bông hoa đủ màu sắc khác nhau xuất hiện, những chiếc lá xanh ngắt, thiên nhiên phục hồi sức sống và bùng nổ khắp nơi làm nổi bật cả một vùng trời riêng trong trang viên rộng lớn.

Mưa phùn ướt đẫm lá xanh, gió dịu dàng thổi lướt qua rung rinh những giọt nước nặng trĩu, lung lay chiếc rèm cửa màu ghi nhã nhặn, luồng gió êm dịu khẽ lọt qua những kẻ hở, tiến sâu vào gian phòng yên tĩnh.

Trên giường, đôi nam thanh nữ tú vẫn ôm nhau ngủ say.

Khuôn mặt thanh tú, hồn nhiên, tựa đầu vào vòm ngực vạm vỡ của người đàn ông bên cạnh, an yên chìm đắm trong mộng đẹp.

" Reng Reng Reng "

Tiếng ồn từ chuông điện vang lên inh ỏi đánh thức Trình Hạo Phong, anh nhíu mày rồi nhẹ nhàng đỡ đầu An Kỳ đặt xuống gối sau đó mới ngồi dậy tìm điện thoại.

Trên màn hình hiển thị hai chữ...!

" Chị Du"

Là Du Cầm gọi đến tìm An Kỳ, Trình Hạo Phong vốn định tắt máy nhưng An Kỳ đã ngồi dậy, gương mặt vẫn còn chưa tỉnh ngủ trông vô cùng đáng yêu.

" Là điện thoại của em đúng không?"

" Ừm, là quản lý Du tìm em"

Nhận lấy điện thoại từ tay Trình Hạo Phong, điều chỉnh lại tinh thần tỉnh táo hơn rồi mới nghe máy.

" Lý An Kỳ, sao giờ này còn chưa tới.

Hôm nay 10 giờ em có lịch chụp ảnh thời trang cho tạp chí ELLE, đừng nói với chị là quên rồi?"

Nghe thấy thanh giọng sắc lạnh của Du Cầm khiến An Kỳ thoáng rùng mình, cô chỉnh lại giọng nhẹ nhàng dịu dàng nhất có thể để trả lời lại.

" Chị Du, em xin lỗi, em quên báo với chị là em vừa bị trật khớp cổ chân bây giờ chưa thể đi lại được.

Chị có thể dời lịch lại dùm em ít ngày được không?"

" Trật khớp? Vậy sao em không báo sớm để chị sắp xếp, bây giờ bên khách hàng đã chuẩn bị xong hết em mới nói là không đi được thì chị biết ăn nói thế nào với họ.

Buổi chụp hôm nay cũng không cần quá nhiều ảnh đâu, em có thể cố đến được không? Chứ hợp đồng này mà bị hủy thì không yên với sếp Trình đâu."

" Dạ vậy em đến ngay."

" Em đang ở đâu chị tới đón."

" Chị cứ đến đó trước đi em sẽ đến sau."

" Được.

Vậy em tới nhanh nha còn hơn một tiếng nữa là bắt đầu rồi đó."

" Dạ."

An Kỳ tắt điện thoại, giương nét mặt ủ rủ nhìn Trình Hạo Phong khẽ nói.

" Hôm nay em có lịch chụp ảnh cho tạp chí ELLE, bên phía họ đã chuẩn bị xong hết, hợp đồng lại lớn nên không thể dời lên được nên em phải đến đó một chuyến."

Trình Hạo Phong khẽ nhíu mày, anh nắm tay An Kỳ nhẹ nhàng nói.

" Tiểu Kỳ, hay em rời Trình thị đi, phần bồi thường hợp đồng anh sẽ đứng ra giải quyết.

Về làm việc với Cửu Phong, anh sẽ không để em thiệt thòi."

An Kỳ mỉm cười, vươn tay ôm lấy thân hình cường tráng, áp mặt vào vòm ngực săn chắc, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể anh truyền tới.

" Được anh lo lắng, quan tâm em vui lắm, nhưng mà em muốn tự lực đứng lên.

Em không muốn mang tiếng có người chống lưng, hay được đại gia bao nuôi mới được nổi tiếng.

Hợp đồng của em ở Trình thị chỉ hai năm thôi, sau hai năm em có thể đường đường chính chính tới Cửu Phong rồi."

" Anh biết em mạnh mẽ, nhưng anh không muốn người phụ nữ của anh chịu thiệt thòi."

" Em đâu có thiệt thòi gì đâu, công việc của em cũng không quá vất vả, vài hôm nữa có thêm trợ lý chăm sóc cho em chu đáo rồi anh đừng quá bận tâm."

Nói rồi An Kỳ rời khỏi người Trình Hạo Phong, cô ngước lên hôn nhẹ vào má anh một cái, đôi môi nhỏ nhắn vẫn luôn hiện diện nụ cười tươi tắn.

" Em đó, đúng là nghịch ngợm."

Trình Hạo Phong khẽ cong môi, véo cái má ửng hồng đáng yêu của cô một cái rồi nói tiếp.

" Trợ lý anh sẽ tìm cho em."

An Kỳ ngay lập tức xua tay phản ứng trước lời đề nghị của anh, cô nhanh nhảu nói

" Không không.

Em đã tìm được rồi.

Lúc trước em có hứa với Hạ Tiểu Hi là khi nào em trở thành minh tinh lúc đó sẽ để Tiểu Hi làm trợ lý của em."

Sắc mặt Trình Hạo Phong thoáng chùn xuống vài phần.

Kế hoạch anh đã vạch ra chu toàn tất cả chỉ chờ ngày lên tiếng rồi chính thức trở thành trợ lý cho An Kỳ, đến mặt nạ da người hóa trang cũng đã có vậy mà giờ lại nghe được hung tin rằng, từ lâu cô đã có dự tính trước.

Nào có cơ hội cho anh nữa đâu.

" Đại ma vương, anh sao vậy? Tự nhiên lại không vui rồi?"

Anh cố nặn ra một nụ cười dễ nhìn nhất để che đi tảng mây đen đang bao phủ trên mặt mình rồi nói.

" Đâu có.

Chẳng phải em phải đi chụp ảnh sao? Sắp trễ rồi đó, mau thay đồ đi, anh xuống nhà kêu dì Nguyệt chuẩn bị ít thức ăn cho em mang theo."

" Dạ."

Cuộc trò chuyện lúc thăng trầm lúc cao hứng giữa đôi nam thanh nữ tú cuối cùng cũng kết thúc.

Trình Hạo Phong không nỡ để An Kỳ đi đứng nhiều nên anh tự ý quyết định ngang nhiên bế cô vào phòng tắm.

Cả hai cùng đánh răng, rửa mặt xong rồi anh mới ra ngoài để An Kỳ tắm.

Tiếng nước chảy róc rách cũng là lúc tiếng hát yêu đời được cất lên.

Tâm tình của người con gái đang yêu vui như hoa mùa xuân nở rộ.

- ---------------

Hơn 10 giờ sáng An Kỳ được Trình Hạo Phong đưa tới tập đoàn ELLE bằng chiếc xế hộp F-Typer một trong những mẫu xe thu hút nhất thế giới với kiểu dáng hầm hố kết hợp với những đường cong đầy nữ tính.

Đây vốn dĩ là chiếc xe của Thừa Mạnh Quân mua lúc vừa ra mắt phiên bản mới nhất với mục đích "để dành" tặng cho bạn gái anh sau này.

Nhưng xe đã mua mà bạn gái thì tìm mãi vẫn không ra và đến hôm nay chiếc F-Typer này mới được vận hành nhờ "phước" của Trình Hạo Phong.

" Sao anh lái vào nhà xe luôn vậy?"

" Anh lên với em."

Trình Hạo Phong dừng xe vào đúng vị trí.

Anh tháo dây an toàn ra rồi lấy khẩu trang mang vào sau đó bước xuống xe.

An Kỳ vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu gì thì Trình Hạo Phong đã mở sẵn cửa xe chờ nên cô vội tháo dây an toàn ra rồi bước xuống.

" Anh, anh định lên với em thật hả? Lỡ có ai nhận ra anh thì sao?"

Trình Hạo Phong đút tay vào túi quần, thong thả đáp trả lại nỗi lo lắng không cần thiết trong lòng An Kỳ.

" Em là đại minh tinh, em không sợ thì sao anh phải sợ.

Vả lại anh chỉ là vệ sĩ của em thì có gì để nói."

Chưa bao giờ An Kỳ trải qua nhiều bất ngờ như lúc ở bên cạnh Trình Hạo Phong.

Anh liên tục đưa cô đi qua hết bất ngờ này sang bất ngờ khác khiến đầu nhỏ cứ quay cuồng trong ngỡ ngàng.

" Vệ sĩ của em? Sao được chứ, anh không phải đi làm à?"

" Thì anh đang đi làm đây.

Chân em bị đau, anh không yên tâm.

Nếu em muốn tiếp tục làm việc thì nên phối hợp tốt với anh.

Ngoan ngoãn để anh bế lên tới nơi."

Vẫn là thái độ ngang tàng, không biết kiêng dè là gì, nói xong anh chỉnh sửa lại áo vest cho ngay ngắn một chút rồi thản nhiên nhấc bổng An Kỳ lên.

Trong hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan thế này An Kỳ chỉ dám cố gắng nhỏ giọng năn nỉ Trình Hạo Phong với hi vọng anh có thể "ngoan ngoãn" mà đồng ý với cái thỉnh cầu bé xíu của mình.

" Hay vào trong anh để em xuống được không? Chứ xuất hiện như này, ngày mai em lại lên trang nhất với tin tức tai tiếng mất.

Chân của em đã đỡ đau nhiều lắm rồi, em có thể tự đi được.

Xíu nữa anh bỏ em xuống nha, đại ma vương..."

Thấy Trình Hạo Phong vẫn dửng dưng trước những lời mình nói, mà khoảng cách vào trong tập đoàn thì chỉ còn rất ngắn khiến lòng cô rối như tơ vò.

" Anh,..

bỏ em xuống nha?"

Trình Hạo Phong đột nhiên dừng bước, anh cúi mặt xuống nhìn vào khuôn mặt đáng yêu như chú mèo nhỏ, sau lớp khẩu trang là nụ cười đắc ý.

Nhìn đôi mắt phượng khẽ híp lại lộ ra tia gian tà, ma mãnh khiến An Kỳ lại càng thêm bất an, ánh mắt này đang ngầm cảnh báo với cô rằng sẽ có chuyện chẳng mấy tốt đẹp sắp diễn ra chăng?

" Em muốn xuống cũng được..."

Nói đến đây Trình Hạo Phong lại ngưng vài giây sau đó mới thong thả tiếp lời.

"Gọi chồng đi.".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.