Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 90: Thôi miên (1)




" Là một tên gia hỏa miệng lưỡi trơn tru."Vương Di hì hì cười cười.

" Chẳng lẽ là ta?" Ta vòng hai tay ôm Vương Di vào trong ngực.

" Không phải ngươi, ta cũng không nói là ngươi." Vương Di uốn éo trong ngực ta, đặt bầu vú cực đại lên lồng ngực ta.

" Có phải là ta hay không cũng không phải do ngươi nói, để cho ta sờ xem có phải là có nước hay không? Nếu có nước, vậy Di tỷ nhất định là nói dối."

Tay ta nhanh như chớp vươn vào váy Vương Di, còn không đợi nàng kịp phản ứng, ta đã nắm lấy quần lót nàng.

Vương Di thất thanh kêu lên: " A, Tiểu Hàn, ngươi lại khi dễ Di tỷ nữa rồi."

" Ta muốn nghiệm chứng Di tỷ đến cùng có nói dối hay không."

" Có kiểu nghiệm chứng như ngươi sao? Ư, chớ có sờ."

" Rất nhiều nước đó, xem ra là Di tỷ nói dối . Hừ hừ, nói mau, có phải là nghĩ tới ta hay không?"

" Ai, ngươi không để ý tới Di tỷ nữa, đã quên Di tỷ rồi, ta còn nhớ đến ngươi làm cái gì?"

" Làm sao quên được Di tỷ chứ? Ngươi không phải không biết rõ, mấy ngày nay vì tổng giám đốc vị trí này mà ta thiếu chút nữa mất cả tính mạng. Đợi công việc ổn định lại, ta nhất định phải quan tâm Di tỷ."

Vương Di nhìn ta đầy thâm tình: " Tiểu Hàn, Di tỷ rất bội phục ngươi, mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì để leo lên vị trí này. Tóm lại, Di tỷ bội phục ngươi, thích ngươi. A...... Tiểu Hàn, tỷ tỷ muốn ngươi hôn ta."

Ta hỏi: " Hôn ở đâu?"

Vương Di thẹn thùng nói: " Hôn môi."

Ta híp híp mắt nói: " Môi đợi lát nữa hôn, này sẽ ta muốn hôn phía dưới Di tỷ."

Vương Di kêu to: "Gì chứ? Ngươi...... Ngươi háo sắc, đừng mà."

" Hôn chút thôi."Ta đẩy hai chân nàng ra, quỳ gối trước sô pha, bỏ đi quần lót viền tơ xinh đẹp.

Trước bụi cỏ um tùm, ta tìm được đã âm hộ ướt đẫm, mép động tựa hồ tự thuật với ta nỗi gian nan tịch mịch, nước chảy róc rách cũng như ám chỉ phiến thổ địa phì nhiêu này hoang vu đã lâu. Ta đột nhiên rất bức thiết, thực sự muốn khai khẩn gieo hạt phiến thổ địa xinh đẹp này. Ngửi nước tiểu nồng đậm mùi khai, trong tiếng "không muốn, không muốn" không ngừng, ta ngậm lấy hai cánh hoa tươi mới, tiến vào cửa tiên hương. Đầu lưỡi xẹt qua da thịt trắng nõn, tiến vào mật động. Mật động rất ướt, đều là dịch thủy từ sâu trong mật động bài tiết ra, có vị mặn nhàn nhạt, lại rất sướng miệng. Ta thỏa thích mút vào, nuốt tất cả chất nhầy trong khoang miệng vào trong bụng.

" Tiểu Hàn...... A......"Vương Di khoác hai chân lên bả vai ta, mật huyệt tràn ngập chờ mong sự xâm chiếm. Đáp lại tiếng rên rỉ mất hồn của Vương Di, là âm thanh mút vào mất hồn.

" Tiểu Hàn, Di tỷ không chịu được, không chịu được mất! Cho ta...... Cho tỷ tỷ......" Vương Di chẳng những kêu to, còn đưa tay tiến vào áo ngắn của mình. Ta vụng trộm nhìn thoáng qua, phát hiện Vương Di đã si mê xoa nắn bầu vú của mình.

Ta đứng lên cỡi quần, nâng cao côn th*t thô to lên nói: " Di tỷ, vú của ngươi là của ta, về sau không được ta đồng ý, không cho tự tiện sờ."

" Mọi thứ trên người tỷ tỷ đều là của ngươi . Tiểu Hàn, mau tới đây."Vương Di nhanh nhìn chằm chằm vào đại nhục bổng của ta, trong đối mắt trận tràn ngập khát vọng, là khát vọng cực độ. Đây là lần thứ nhất ta cảm giác được sự ham muốn bức thiết của nữ nhân.

Kỳ thật với điều kiện ưu việt của Vương Di, muốn tìm nam nhân ưu tú rất dễ dàng, nhưng nàng vẫn cuồng dại chờ đợi vị tình nhân đang ở nước Mỹ kia, ta thực cảm thán sự cố chấp của nàng, ít nhất nàng ưng thuận tìm một nam nhân có thể trấn an nội tâm tịch mịch của nàng, đáng tiếc Vương Di mỗi ngày ngoại trừ làm việc, thời gian còn lại chỉ là nhìn trăng than thờ, xem gương hối tiếc. Ai, cái này nữ nhân rất đáng thương, ta đã được chọn là người để an ủi nàng.

" Ta thích nam nhân thô lỗ. Tiểu Hàn, ngươi có thể yêu tỷ tỷ, ngươi có thể chinh phục tỷ tỷ." Vương Di vươn hai tay ra như chớp, ôm chặt cổ ta.

Vương Di rất có vị nữ nhân, đây là một hương vị không nên lời, chỉ có tiếp xúc rất gần mới có thể tự mình cảm nhận được. Cho dù nàng rất thoải mái, rất say mê, nhưng nàng vẫn nhìn ta chăm chú, thông qua lay động eo mềm, hoạt động bờ mông, không ngừng điều chỉnh góc độ tới nghênh hợp ta, để cho ta có thể cắm vào sâu hơn một chút.

" Thoải mái không? Di tỷ."Ta vừa nhẹ nhàng đút vào, vừa hỏi.

" Ư...... Thoải mái, Tiểu Hàn, ngươi đáp ứng hôn tỷ tỷ ...... Nha...... Nha......"

Vương Di rên rỉ luôn đặc biệt như vậy. Thanh âm rất lanh lảnh có lực xuyên thấu rất mạnh, ta thật lo lắng Tiểu Quyên ngoài cửa đã nghe được. Bất quá này ta cũng chẳng muốn quan tâm quá nhiều.

" A... A...." Hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Vương Di, ta nhẹ nhàng cởi tất cả cúc áo trên người nàng, cầm chặt bầu vú lớn khoa trương.

" Di tỷ, tìm nam nhân đi. Ta thực không muốn thấy ngươi cô đơn."

Ta ôn nhu liếm láp nước miếng trên khóe miệng nàng, ôn nhu xoa nắn cặp vú của nàng. Hết thảy đều rất ôn nhu, ta tận lực đem hết sự ôn nhu cho Vương Di, ta hi vọng tình yêu của ta có thể bù đắp một chút sự tịch mịch trong lòng nàng, ta hiểu nữ nhân rất cần sự yêu thương, dù sự yêu thương này đến từ một nam nhân không thuộc về nàng. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

" Nam nhân tốt không tìm thấy, chênh lệch thì Di tỷ không để vào mắt. Hiện tại ngươi lại câu dẫn Di tỷ, ngươi khiến cho Di tỷ về sau làm sao tìm được nữa? Ư...... Nhanh động nha......"

Vương Di u oán liếc ta một cái, cũng không nói thêm gì nữa, vịn cánh tay ta chủ động xuất kích, xoay tròn bờ eo của nàng.

" Úc." Một cổ lực lượng âm nhu lặng lẽ đột kích, bao chặt lấy đầu côn của ta, càng không ngừng nghiền ép, mút vào, tựa như là trong mật huyệt thâm thúy còn cất giấu một cái ba. Ta chỉ đành tập trung tinh lực, tăng lực đút vào.

" Bẹp bẹp bệp......"

" Nha, A, nha nha nha !""

Vừa hô một nửa, Vương Di đã ngừng tiếng rên rỉ. Nàng sợ thanh âm cao vút lanh lảnh truyền ra ngoài cửa, ta giựt giây nói: " Di tỷ, cứ kêu đi! Mau kêu đi! Ta thích nghe ngươi kêu."

" A a a, thật thoải mái." Vương Di quả nhiên không hề áp lực, thoải mái giao cấu lại hô lên những đợt dài quên đi hết thảy. Ta xúc động cầm chặt cặp vú nàng, cũng phối hợp kêu lên: " Di tỷ, thích Tiểu Hàn làm ngươi sao?"

"Thích...... Thích...... Nhanh...... Nhanh đi...... Ư...... Muốn tới , muốn tới ......"

Dấu hiệu Vương Di sắp cao trào rõ ràng như thế, thân thể không ngừng run rẩy, tuôn trào d*m thủy, thét lên cao vút. Ta thấy Vương Di cuối cùng nhắm con mắt lại, nàng đang hưởng thụ sự sung sướng. Ta say mê, bởi vì bộ dạng Vương Di nhắm mắt lại rất đẹp, rất ôn nhu.

" Úc." Ta thở ra một hơi. Nghĩ đến sau bức màn còn có một nữ nhân như lang như hổ cần phải chinh phục, ta chỉ có thể đem chỗ đạn dược đã lên đến miệng súng cẩn thận ngăn lại. Ta không phải người sắt, bên người mỹ nữ rất nhiều, nếu không tiết kiệm, chỉ sợ không đến một tháng ta sẽ lao lực mà chết, đây cũng là nỗi khổ sở nhiều nữ nhân.

" Tiểu Hàn, ôm tỷ tỷ đi." Vương Di còn chưa muốn mở mắt đã phát ra tiếng nỉ non. Ta đành ôm chặt Vương Di nhẹ nhàng vuốt ve thân thể nàng, trên da thịt trắng noãn là một lớp mồ hôi ướt lòng bàn tay ta.

" Tiểu Hàn." Tiếng nỉ non lại vang lên bên tai ta.

" Ừ?" Ta khẽ đáp lại một tiếng.

Vương Di do dự cả buổi rồi nói: " Ta...... Ta chỉ cần một tháng."

Ta kỳ quái: " Cái gì một tháng?"

" Ta chỉ hy vọng Tiểu Hàn một tháng có thể yêu tỷ tỷ một lần, tỷ tỷ đã thấy mãn nguyện rồi." Vương Di đột nhiên tỏ ra thẹn thùng đưa ra một yêu cầu. Ta sững sờ, lập tức minh bạch tâm tư nàng.

" Đáp ứng được không nào?" Vương Di mở to mắt, lo lắng nhìn ta.

" Không đáp ứng." Ta xụ mặt lắc đầu.

" Ta...... Ta biết, ta không đẹp bằng Đái Tân Ni mà." Vương Di sắc mặt lập tức đại biến, hốc mắt ửng đỏ.

" Tiểu Hàn hi vọng mỗi tháng ít nhất phải yêu tỷ tỷ ba lượt."Ta cười khẽ, tranh thủ trước khi nước mắt nàng tuôn rơi nói lời trong lòng.

" Đáng ghét." Vương Di hờn dỗi nhìn ta, cố ngăn những giọt nước mắt lại, nhưng chỉ tiếc là vài giọt đã rơi xuống. Ta đau lòng không thôi, liền thè lưỡi liếm toàn bộ giọt nước mắt của nàng.

Nhìn Vương Di thẹn thùng vô cùng, ta nhỏ giọng hỏi: " Nói cho ta biết, ngươi bình thường có tự an ủi hay không?"

Vương Di càng ngượng ngùng hơn, cổ nàng uốn éo, vùi mặt đều vào dưới nách ta: " Cả chuyện này cũng hỏi sao?"

Ta cười lớn: " Ta phải quan tâm hoàn cảnh của Di tỷ chứ."

Vương Di dùng giọng nhỏ như tiếng muỗi vo ve nói với ta: " Có đôi khi...... Có đôi khi cũng làm, nhưng không nhiều lắm, tỷ tỷ có thể chịu đựng."

Ta cười nói: " Đừng chịu đựng, mấy ngày nữa Tiểu Hàn sẽ tìm một dụng cụ chuyên mát xa cho nữ nhân giúp tỷ." Ta chợt nhớ tới mỹ nhân đường mật cũng từng dùng gậy mát xa.

Vương Di lắc đầu quầy quậy: " Không muốn, không muốn. Thật đáng ghét, ngươi đã đáp ứng mỗi tháng yêu tỷ tỷ ba lượt, tỷ tỷ còn muốn cái thứ đó làm cái gì? Không muốn."

Ta thu hồi dáng nụ cười, mặt cứng nhắc: "Di tỷ là một người phụ nữ cảm tình phong phú thì mỗi tháng chỉ làm ba lượt là không thể đủ được, gậy mát xa có thể điều tiết nhu cầu của tỷ. Nếu tỷ vẫn không muốn dùng, ta sẽ không thể nào chiếu cố cho tỷ ."

Vương Di giật mình nhìn ta, thấy ta không có ý trêu tức, nàng ngượng ngập nói: " Ta không biết dùng."

Ta cười to không ngừng: " Yên tâm, ta sẽ dạy cho ngươi, một kèm một."

" Mắc cỡ chết người ta rồi."Vương Di càng vùi mặt sâu hơn.

Vương Di đã đi ra rất lâu, trốn ở bức màn sau đích Quách Vịnh Nhàn vẫn đang không đi ra. Ta âm thầm buồn cười, vì vậy ho nhẹ một tiếng, la lớn: "Vịnh Nhàn tỷ, mau ra đây đi! Ta còn chưa mặc quần lại nè."

Bức màn động vài cái, Quách Vịnh Nhàn còn chưa đi ra. Ta rất nghi hoặc, nghĩ thầm chẳng lẽ Quách Vịnh Nhàn thích chơi chơi trốn tìm sao? Nhưng thoạt nhìn có vẻ không giống. Ta tức giận đi qua, vừa kéo bức màn ra, chỉ thấy Quách Vịnh Nhàn đứng trước cửa sổ mà nước mắt ràn rụa. Ta chấn động, vội vàng kéo Quách Vịnh Nhàn đến ghế sa lon, nhỏ giọng hỏi: " Làm sao vậy? Vịnh Nhàn tỷ."

" Nhàn tỷ rất vui vẻ, rất cảm động, ta cuối cùng cũng biết ngươi không phải chơi đùa tiểu Di, Nhàn tỷ rất thích nam nhân có tình có nghĩa. Ngươi đối với tiểu Di như vậy, Nhàn tỷ thật sự rất vui." Quách Vịnh Nhàn nghẹn ngào nói hết, nhẹ nhàng mở hai cánh tay ôm chặt ta.

" Ta vốn là người có tình có nghĩa mới lớn lên đẹp trai như vậy, chẳng lẽ Vịnh Nhàn tỷ hiện giờ mới biết sao?"

Ta cười hì hì, lại vỗ nhẹ lên lưng Quách Vịnh Nhàn, trong mũi ngửi thấy mùi thơm lan tỏa, ta còn cắn vành tai của nàng. Vành tai nàng giống như núm vú vậy, đều là kiểu đầy đặn.

" Đẹp cái khỉ gì, đàn ông đẹp trai truy cầu tiểu Di đầy rẫy." Quách Vịnh Nhàn phun ta một ngụm.

" Vì sao Di tỷ không chọn một người?"Ta cười hỏi.

" Chọn chứ, nhưng nàng đều cảm thấy không hợp. Chuyện tình cảm rất chú ý duyên phận , không thể tưởng được tiểu Di lại thích ngươi. Ai, tiểu Di thật vất vả mới quên được nam nhân trước kia, hiện tại càng đặt tình cảm trên người ngươi, ta xem tiểu Di đời này nhất định chỉ còn có thể chọn ngươi thôi."Quách Vịnh Nhàn căm giận mà thở dài một hơi.

" Vịnh Nhàn tỷ, Vậy...... Ta nên làm gì bây giờ? Không bằng ta hạ quyết tâm chia tay với Di tỷ, sau đó giúp nàng mở một gian tiệm bán quần áo gì đó, cho nàng có thời gian lựa chọn hạnh phúc của mình." Ta khổ sở thở dài.

" Nói bậy, tiểu Di đã yêu mến ngươi. Ta cùng tiểu Di quan hệ rất tốt, ngày thường chúng ta cơ hồ không chuyện gì không nói, không có gì giấu diếm nhau, tâm tư tiểu Di ta rất rõ ràng. Ngươi mấy ngày nay đều bận rộn tranh quyền đoạt vị, chẳng hề để ý đến nàng, nàng rất thương tâm, còn khóc nhiều lần, ngươi là tên nam nhân thối tha chẳng lẽ không có thời gian gọi một cú điện thoại sao?"

" Vịnh Nhàn tỷ, ta sai rồi."Ta áy náy vạn phần tựa đầu trên bờ vai Quách Vịnh Nhàn.

" Hừ, ngươi cho rằng ta muốn rình coi sao? Ta chỉ muốn để tiểu Di thấy mặt ngươi một lần."Quách Vịnh Nhàn hung dữ trừng mắt nhìn ta.

" Cái gì? Ôi, Vịnh Nhàn tỷ của ta! Ngươi thật sự là dụng tâm lương khổ mà." Ta càng nghe càng ngạc nhiên.

" May mà lòng tốt của ta không bỏ phí, cũng kiểm tra xong cảm tình của ngươi đối với tiểu Di, cho nên ta rất vui vẻ, rất cảm động. Bất quá, ngươi nếu như dám đoạn tuyệt quan hệ với nàng, ta...... Ta sẽ lập tức từ chức." Quách Vịnh Nhàn đang vịn thân thể của ta, lớn tiếng phun nước miếng lên mặt ta.

" Ta không phải có ý này, ta chỉ sợ ta không dành được nhiều thời gian Di tỷ, sẽ ủy khuất Di tỷ." Ta như một đứa trẻ mắc lỗi hổ thẹn cúi đầu.

"Tiểu Di người ta yêu cầu cũng không cao, nàng chỉ mong mỗi tháng cùng ngươi tụ họp một lần. Nữ nhân bên cạnh ngươi có nhiều hơn nữa, ngươi cũng có thể có thể bớt ra chút thời gian chứ? Mà ngươi vừa mới đáp ứng nàng mỗi tháng ba lượt, bây giờ lại muốn đổi ý sao?" Quách Vịnh Nhàn lớn tiếng chất vấn ta.

"Không phải vậy mà. Ta là thấy Vịnh Nhàn tỷ nói chuyện nghiêm trọng như vậy, ta cảm thấy có chút sợ hãi."Ta xác thực sợ hãi ân huệ mỹ nhân.

" Sợ cái gì? Trước kia ngươi là một cái tiểu bạch kiểm thì ta còn có chút lo lắng, hiện tại ngươi hoàn toàn có điều kiện nuôi dưỡng tiểu Di. có bao nhiêu nam nhân hi vọng chiếu hữu nàng, nàng đều không đồng ý. Hừ, ngươi đây là có phúc mà không biết hưởng." Khẩu khí Quách Vịnh Nhàn cuối cùng đã giảm bớt sự căng thẳng.

" Chiếu cố Di tỷ ta nguyện ý vạn lần. Chỉ cần Di tỷ đồng ý, ta sẽ chăm sóc nàng cả đời." Ta ngẩng đầu, rất thành khẩn mà nói.

" Lúc này ngươi nói mới giống con người, thế nhưng ngươi vừa rồi hơi quá đáng đó."Quách Vịnh Nhàn vừa giận nổi giận đùng đùng đứng lên.

" Ta...... Ta quá đáng như thế nào?" Ta lại ăn cả kinh.

" Ta đã thấy rõ ràng, ngươi vừa rồi vì sao không bắn vào trong? Hừ, ngươi không thỏa mãn, tiểu Di ngoài miệng không nói nhưng trong lòng chắc chắn rất khổ sở. Nàng sẽ nghĩ rằng ngươi chỉ muốn thân mật với Tân Ny! Ngươi chẳng lẽ không thấy sao? Nếu Tiểu Di muốn thoải mái, nàng đã sớm có thể dừng rồi. Nhưng nàng vẫn luôn đón ý ngươi, nhân nhượng ngươi, chính là muốn cùng ngươi cũng thoải mái, thế nhưng ngươi......"

" Oan uổng quá, ta đã rất muốn bắn mà, nhưng ta cân nhắc đến Nhàn tỷ cho nên mới nhịn xuống đến." Ta cười khổ không thôi.

Quách Vịnh Nhàn sững sờ, mặt mũi đỏ bừng trừng mắt nhìn ta: "Ai bảo ngươi lưu cho ta?"

" Được rồi, Nhàn tỷ yêu quý của ta. Tiếp theo ta nhất định rót đầy cho Di tỷ, ngươi bây giờ đừng nóng giận nữa mà."

Quách Vịnh Nhàn bật cười một tiếng, vứt cho ta một cái mị nhãn, gắt giọng: " Cái gì là rót đầy, chúng ta là thùng đựng nước sao? Đúng là miệng chó không mọc ra ngà voi."

" Đúng đúng đúng, ta là con chó nhỏ. Nhàn tỷ, ta bây giờ rất đáng thương, chú chó đáng thương mà. Nếu không giải phóng ra, tiểu đệ đệ muốn nổ tung mất, ta đoán chừng hiện tại bắn ra có thể rót đầy cả thùng nước ấy chứ." Ta vội vàng đặt côn th*t nóng hổi trong tay Quách Vịnh Nhàn.

" Phì, kìm nén cho chết, đáng đời ngươi ! Chỉ cần ngươi đối xử tử tế với tiểu Di, Nhàn tỷ sẽ cho ngươi cảm nhận cái gì gọi là yêu." Quách Vịnh Nhàn trong mắt phóng ra dị sắc, nàng vừa xoa nắn đại nhục bổng trong tay, vừa ngẩng đầu cười quyến rũ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.