Tù Nhân Tồi Tệ Của Thiếu Tướng

Chương 75: Chương 75




UN:Hai người cần sớm làm quen với hai đứa trẻ.

Vì từ tuần sau,Germany sẽ phải về Đức.

UN:Đồng nghĩa với việc Nazi cũng sẽ phải về Đức với Germany.

Nazi:V!.

về Đức?!

USSR:?!!.

.

UN:Phải.

UN:1 tuần sau,hai người sẽ về Đức,Nazi.

UN:Hai người sẽ phải chăm sóc và dạy dỗ cả hai đứa trẻ này đến khi chúng lớn.

Giống như hai người,Rus và Ger sẽ lớn lên trong 18 năm.

Sau 18 năm sẽ lớn thật chậm.

UN:Khi cả hai đã lớn,sẽ điều hành cai quản đất nước.

Hai người chỉ việc nghỉ hưu,vậy thôi.

Nazi:!.

.

Germany:Mama!

Nazi:???

Germany:Mama đi chơi tiệc trà với Ger đi!

Germany:Ger có nhiều bánh quy cho mama lắm!

Russia:Papa!Papa cùng gia nhập tiểu đội của Rus nhé!

Russia:Papa sẽ có tên là!.

là gì nhỉ?!.

UN:Thôi nào hai đứa.

Để người lớn nói chuyện chút ha?

UN:Rus,con dẫn Ger đi chơi được ko?Nhớ đừng đánh em đấy!

Russia:Nhưng con muốn chơi với papa hơn!

USSR:Nghe này,Rus.

Lát nữa papa sẽ chơi với con,nha.

Russia:Vâng!.

Russia:Đi nào,Ger.

Germany:Anh Rus,mình đi đâu?!

Russia:Đi chơi chứ đi đâu?*dắt tay Ger rời đi*

USSR:! !

UN:Sao nào?Một tuần nữa là cô được về Đức đó,Nazi.

Nazi:Phải!.

nghe tuyệt đó!.

USSR:Nazi,ko có gì nữa đâu.

Ngươi về làm việc đi.

Nazi:! Được!.

UN:(Lại nữa!.

)

Nazi:Tôi xin phép,UN.

*đứng dậy rời đi*

Căn phòng bây giờ chỉ còn hai người.

Chén trà trên bàn đã nguội lạnh từ lâu.

UN:USSR!Ngài làm ơn cho cô ta chút tự do đi!

UN:Chuyện này thật sự rất quan trọng đó!Tôi đã mất rất nhiều công sức và thời gian để tạo ra Russia và Germany.

Hai đứa trẻ sẽ là người tiếp quản đất nước cho hai người.

UN:Khủng hoảng trong nước ngài ko xử lý được,sẽ có Russia xử lý được,chỉ cần ngài dạy bảo thằng bé.

Germany cũng vậy.

Con bé cần Nazi,dù cô ta độc ác hay tàn bạo.

Chỉ 18 năm thôi.

Sau đó ngài muốn Nazi về với ngài cũng được.

Ngài có thể đợi được 18 năm mà,đúng chứ?

USSR:Ta biết!.

nhưng Nazi sẽ chẳng được rời nửa bước ra khỏi Moscow này.

Cô ta sống chết với ta.

Ta chết,cô ta cũng sẽ chết theo.

Nếu cô ta chết,ta sẽ chôn cô ta ở một ngọn đồi hẻo lánh.

USSR:Nhân loại rồi sẽ lãng quên cô ta thôi.

Con người nhỏ bé ấy vốn đã bị cho là đã tự vẫn khi thi hành án chung thân.

Nazi xuống dưới địa ngục chưa chắc đã đủ so với sống trên thực tại tuyệt vọng của cô ta.

USSR:Ta yêu thì yêu!.

nhưng hận thì vẫn là hận.

Tội ác cô ta gây ra nhiều như vậy,tha thứ được chắc?

USSR:Những năm qua ta đã cho Nazi tự do thế là đủ rồi.

Cô ta giờ muốn hay ko cũng phải ở lại Moscow.

UN:! !

USSR:Ta ngỡ mình đã kết liễu hết những người thân yêu của Nazi,ai ngờ! ngươi lại mang đến cho cô ta một món quà lớn và rắc rối như vậy.

USSR:Hay để ta giết Germany luôn!.

rồi sẽ chẳng có ai về Đức nữa!

UN:Ko được giết Germany!!!*hoảng*

USSR:Sao vậy?!.

UN:Con bé chưa gây nên tội gì!Ngài ko được làm vậy!

UN:Nếu ngài muốn Nazi ở lại,được!Nhưng ngài ko được làm hại đến con bé!

USSR:Ngươi từng nói là Germany cần người chăm sóc và dạy dỗ khi về Đức,đúng ko nào?Vậy ngươi sẽ là người thay thế Nazi?

UN:! !.

USSR:Ngươi có thể tẩy não người khác,phải chứ?Và ta muốn Germany quên đi Nazi.

UN:Cái gì?!!.

USSR:Ta thật ko muốn con bé suốt ngày khóc lóc đòi mẹ chút nào,và càng ko muốn nó biết về lòng dạ độc ác của mẹ nó.

Nhỡ đâu nó sẽ trở thành một "Nazi thứ hai" thì sao đây?

USSR:Thôi thì ta ko giết con bé nữa,ta rất bận.

Và ta cho ngươi đến ngày cuối cùng của tuần này.

Nếu như hết thời hạn mà ngươi ko tẩy não Germany,thì chính lúc đó,ngươi đã đổ thêm việc cho ta.

USSR:Nazi sẽ có một tuần được yên vui bên con gái,sau đó thì ko còn đâu.

*đứng dậy*

USSR rời đi,để lại UN một mình trong sự kinh hoàng và bất lực!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.