Tôi Có Một Hệ Thống Tần Thời (Xuyên Sách) (Dịch

Chương 4: Thăng một cấp




Thật đau, cuối cùng Trì Dịch cũng nằm im trên mặt đất, chân mềm nhũn để thẳng trên cát, lúc này hắn mới nhận ra cơ thể mình đau nhức khắp nơi.

“Đinh, đột phá thành công.” Âm thanh của hệ thống đúng lúc vang lên.

Trì Dịch chưa kịp định thần lại, trước mắt đã tối sầm, bị hệ thống truyền tống ra khỏi trạm kiểm soát, trở về giữa đại sảnh.

“Phần thưởng khi đột phá cấp độ đang được kiểm tra, ký chủ được tăng thêm 5 điểm kinh nghiệm, đạt được 35 văn tiền đồng, một chiến giáp bằng đồng. Bởi vì ký chủ sử dụng thân thể giả thuyết tiến vào trạm kiểm soát, trang bị không thể nhặt.”

Hệ thống nói xong, lại tạm dừng một chút: “Có muốn tiếp tục đột phá hay không?”

Trì Dịch sửng sốt một chút, cắn chặt răng: “Tiếp tục đột phá!”

Hắn cũng không nghỉ ngơi, trực tiếp đi vào đồng môn, nhìn màn hình cấp độ nổi lơ lửng trước mắt, trong số các biểu tượng cấp độ xám, chỉ có biểu tượng Thạch Môn sáng lên, Trì Dịch duỗi tay bấm chọn. Đột nhiên hắn thấy hoa mắt, lại lần nữa trở lại cửa ải ban nãy.

Sau khi đột phá được cửa ải này, Trì Dịch bình tĩnh hơn khi nhìn thấy đội quân của trấn quân An Tây, ít nhất khi đối mặt với bội kiếm của của đội quân trấn quân An Tây, hắn đã có thể bình tĩnh lựa chọn chiêu thức để đối phó.

Thật ra đánh càng nhiều, Trì Dịch càng phát hiện NPC trước mắt quả nhiên hoàn toàn không có trí tuệ, cho dù đánh như thế nào, quân lính của trấn quân An Tây chỉ biết máy móc mà vung kiếm chém, giơ khiên chắn, vung kiếm, giơ khiên chắn...

Chỉ cần có thể nhìn được động tác chuẩn xác, thì có thể dễ dàng né tránh, yêu cầu khó khăn nhất chỉ là dùng chiêu thức gì đánh vào nơi nào mà thôi, quả nhiên là cửa thứ nhất, để cho người mới luyện tập, rất ít khó khăn.

Bây giờ nghĩ lại, lần trước vừa vào cửa đã sợ hãi như vậy, Trì Dịch cũng cảm thấy rất mất mặt.

Từ lúc này thẳng đến lúc đột phá cửa ải, Trì Dịch ngoại trừ không cẩn thận bị thanh kiếm của quân lính trấn quân An Tây làm bị thương ngoài da, ngoài ra không còn bị thương chỗ nào khác.

“Đinh, chúc mừng kí chủ thăng cấp, cấp bậc hiện tại là 1.”

Trì Dịch đứng ở giữa đại sảnh, một hơi thở ấm áp lưu chuyển khắp toàn thân làm hắn không nhịn được hoạt động thân thể một chút, cảm thấy rằng toàn bộ cơ thể đã trở nên linh hoạt và mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Đi đến màn hình đang sáng lên trước mặt, Trì Dịch duỗi tay click mở giao diện thuộc tính, quả nhiên thuộc tính đang có đều tăng lên đáng kể.

Tên họ: Trì Dịch

Cấp bậc: Cấp 1

Kinh nghiệm: 10/30

Máu: 150

Tấn công: 45

Phòng thủ: 68 (áo vải thô tăng thêm 33 phòng thủ)

Tốc độ: 310

Lượng máu tăng thêm 30 điểm, tấn công phòng thủ mỗi thứ tăng thêm 5 điểm, tốc độ gia tăng 10 điểm, cấp bậc trở thành 1, ngoài ra còn xuất hiện một thanh kinh nghiệm đang có không ít điểm kinh nghiệm.

Trì Dịch xem qua đại khái một chút, không nhìn kỹ đã đóng lại, xoay người tiếp tục đi đột phá.

Hiện tại hắn vừa mới cảm nhận được lạc thú khi đánh quái thăng cấp, còn đang trong giai đoạn nhiệt huyết, đối với cửa ải đột phá hoàn toàn có tình cảm mãnh liệt.

Có lẽ mỗi một người Trung Quốc đều có mộng võ hiệp, ảo tưởng có thể một con ngựa một bầu rượu, lưng đeo trường kiếm, thoải mái làm mọi thứ.

Sinh hoạt như vậy cũng rất tốt đẹp, cùng với cách sinh hoạt ở hiện đại hoàn toàn khác nhau, tiêu sái lại tùy ý.

Trì Dịch nghĩ như vậy, hơn nữa giết người gì đó cũng rất đơn giản không phải sao, giống với NPC mới vừa rồi, một chưởng ném xuống là được.

Nghĩ đến đây, Trì Dịch đột nhiên sửng sốt một chút, bừng tỉnh phát giác mình vừa mới suy nghĩ cái gì.

Tại sao ta lại có ý nghĩ như vậy? Trì Dịch bị suy nghĩ của chính mình dọa đến mức mồ hôi lạnh.

Trì Dịch đã từng là một bé ngoan đủ tiêu chuẩn, không thù không oán với người khác, chưa từng vi phạm nội quy, kỷ luật của trường, lớp. Hắn chưa từng nghĩ có ngày vì một nguyên nhân nào đó mà sinh ra tâm tư muốn chém giết đến nhiệt huyết sôi trào.

Không thể không nói, cái hệ thống này bắt chước cảnh tượng rất chân thật.

Lúc trước lần đầu Trì Dịch đánh một chưởng lên đỉnh đầu của một quân lính ở trấn quân An Tây, nhìn trên đầu quân sĩ của trấn quân An Tây đổ máu, ngã trên mặt đất, tuy rằng vẫn luôn tự nói trong lòng, đây không phải là con người, hắn chỉ là NPC trong trò chơi, nhưng hắn vẫn không nhịn được mà run rẩy tay chân, đầu óc trống rỗng.

Nhưng sau khi hắn phục hồi tinh thần lại thì lại có chút kích động không rõ, trong lòng dường như có điều gì đó đặc biệt thức tỉnh, kêu gào hắn tiếp tục đi xuống. Lần thứ hai tiến vào, không ngờ hắn có thể bình tĩnh đánh tiếp một chưởng.

Nên nói là hắn có khả năng thích ứng mạnh? Hay là nói, hắn là trời thích thích giết chóc?

Trì Dịch yên lặng nghĩ, bây giờ chỉ là mô phỏng trò chơi trong hệ thống, dựa theo lời nói của hệ thống, thế giới mà bản thân hắn xuyên qua là một thế giới võ hiệp, võ hiệp giang hồ. Nói như vậy nếu kết thù oán với người khác và động thủ giết người là việc không thể tránh khỏi, việc mình có suy nghĩ như vậy rốt cuộc là tốt hay không?

Trì Dịch nghĩ đến bên ngoài còn có một kẻ bắt cóc thì ngay lập tức không hề nghĩ nhiều, tiếp tục click mở cửa thứ nhất lựa chọn tiến vào.

Mặc kệ tất cả, bây giờ giữ được cái mạng này mới quan trọng, cộng với việc cố gắng đề cao giá trị vũ lực của mình, thế giới võ hiệp tất nhiên là muôn màu muôn vẻ, nhưng cũng cũng không thiếu những lần tinh phong huyết vũ, hắn chỉ mới xuyên qua nửa ngày đã có kẻ xấu muốn bắt hắn ăn thịt. Hiện tại hắn chỉ mới xuyên quan, vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ thế giới này, sau này còn không biết sẽ gặp được khốn cảnh gì, chỉ có cố gắng học tập những môn võ công này của hệ thống, nâng cao cấp bậc và thuộc tính của mình, nỗ lực sống sót mới có tư cách suy xét đến mấy vấn đề này.

Lúc này, hắn lựa chọn dùng thân thể tiến vào.

Có hai lần kinh nghiệm, lần này dùng thân thể của mình tiến vào cửa ải đột cũng cũng không gặp được cái gì nguy hiểm, thậm chí ngay cả thương tích cũng không có đã thông qua cửa ải.

“Đinh, đang tổng kết khen thưởng sau đột phá, kinh nghiệm cộng 5, 27 văn tiền đồng, một linh hồn long hổ chiến kỵ, một trường côn.”

Trên bàn gỗ chợt lóe ra ánh sáng, trong không trung xuất hiện một cây gậy gỗ dài cùng với một tấm thẻ bài.

Cuối cùng cũng có thể lấy được trang bị, Trì Dịch đi qua ước lượng trường côn, lại cầm lấy thẻ bài linh hồn màu xanh lục trên bàn gỗ.

Long hổ chiến kỵ gì đó, không liên quan gì đến đệ tử Đạo gia, coi như vô dụng. Cho nên Trì Dịch chỉ nhìn nhìn, liền ném sang một bên, trang bị trường côn cho chính mình.

Trường côn, tấn công tăng 60.

Đánh giá: Tuy không sắc bén, lúc múa may lại uy vũ tinh không, làm cho người khác không thể tiếp cận.

Hiện tại tấn công của Trì Dịch là 105 (45 tăng thêm 60), lực công kích tăng thêm gấp đôi so với lúc trước, quả nhiên là trang bị đặc biệt quan trọng.

Trì Dịch múa may trường côn trong tay một chút, lại tiến vào trạm kiểm soát.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.