Tôi Có Một Hệ Thống Tần Thời (Xuyên Sách) (Dịch

Chương 3: Trận chiến đầu tiên tại Hiệp Thạch Môn




Họ tên: Trì Dịch

Cấp bậc: 0

Máu: 120

Tấn công: 40

Phòng thủ: 63 (Áo vải thô tăng thêm 33 phòng thủ)

Tốc độ: 300

Kỹ năng: Âm Dương chưởng (tàn dư)

Trì Dịch nhìn thuộc tính gà yếu ớt của mình: "Hệ thống, tại sao bây giờ mới kiểm tra đo lường thuộc tính?"

“Đinh, ký chủ dung hợp linh hồn có thể tự mình nâng cao thuộc tính.”

… Cho nên ngươi vì bớt việc nên chờ ta hoàn thành việc dung hợp linh hồn rồi kiểm tra đo lường sao→_→?

Nhất thời Trì Dịch không còn gì để nói.

"Hệ thống, có chỗ nào cho ta luyện tập một chút không? Ta nghĩ muốn làm quen với Âm Dương chưởng."

Âm Dương chưởng là một công pháp luyện nhập cảnh sơ cấp của Đạo gia sáng chế dựa trên thuyết Âm Dương ngũ hành, được truyền bá rộng rãi trong Đạo gia và Âm Dương gia. Cho nên, tuy rằng Trì Dịch chỉ dung hợp linh hồn của một đệ tử Đạo gia, ký ức không hoàn chỉnh, nhưng một số kiến thức Đạo gia cơ bản và bảy chiêu thức Âm Dương chưởng vẫn còn nhớ.

Trì Dịch cảm thấy rất hài lòng, là một người xuyên không hiện đại cực kỳ khó khăn trong việc làm theo thể văn ngôn xuyên không hiện đại, điều hắn thiếu nhất chính là kiến thức cơ bản. Nếu không tìm hiểu kỹ những kiến thức cơ bản thì ít nhiều những thần công bí tịch hắn xem không hiểu (:з)∠). Hiện tại những nền tảng Đạo giáo này vừa vặn đủ để hắn học tập, Đạo gia chính là bách gia chi tử được công nhận giữa thềm cửa nhà quyền quý, nếu muốn học loại võ học sơ cấp của Đạo gia, các loại nền tảng tri thức cần thiết phải bổ sung thêm. Nói cách khác, mời xem kết cục xạ điêu trong phim vợ chồng Mai Siêu Phong.

Trì Dịch bước vào giữa phòng nghỉ được hệ thống sáng lập cho hắn, ngồi xuống cẩn thận sắp xếp lại kiến thức trong đầu.

Không hổ là Đạo gia, một phần năm kiến thức của đệ tử Đạo gia này khiến Trì Dịch cảm thấy đầu óc căng ra choáng váng, thật vất vả mới có thể tiêu hóa đại khái xong lượng kiến thức này. Trì Dịch đứng dậy luyện tập mấy chiêu Âm Dương chưởng, có lẽ dung hợp linh hồn của đệ tử Đạo gia, một phần nguyên do là tính chất vốn có của thân thể này trở nên tốt hơn, Trì Dịch tới lui vài lần mà luyện chưởng pháp, cảm thấy gần như thuần thục rồi.

“Đinh, trạm kiểm soát mở ra, ký chủ muốn bắt đầu đột phá hay không?” Lúc này, giọng nói của hệ thống đột nhiên vang lên, Trì Dịch đang chuyên tâm khảo nghiệm võ công bị hoảng sợ.

"Thăng cấp? Có phải là giống như trạm kiểm soát trong game di động không?"

 “Mời ký thủ đi đến trước đại sảnh, từ cửa đầu tiên phía bên phải tiến vào trạm kiểm soát.” Hệ thống không để ý đến vấn đề của Trì Dịch.

Tốt, đi thì đi. Trì Dịch bình tĩnh bước ra khỏi phòng, tiến vào đại sảnh, nhưng khi hắn nhìn thấy nét chữ trên cánh cửa bằng đồng nổi lơ lửng trước trạm kiểm soát, đột nhiên hắn nhớ tới một câu hỏi nghiêm túc.

"Hệ thống, thân thể này của ta có thật không? Vượt cấp có thể thực sự bị thương hay không?”

Lúc này hệ thống ngược lại rất thân thiết, nghe hiểu Trì Dịch đang lo lắng điều gì. 

"Cơ thể hiện tại của ký chủ chính là cơ thể thực tại. Thương tích của vật chủ trong hệ thống này sẽ được phản ánh trên cơ thể thực tại, nhưng trong hệ thống có bán Hồi Sinh Phù, chỉ cần ký chủ không hoàn toàn chết đi, có thể dùng Hồi Xuân Phù."

“!!!”

Trì Dịch thật sự muốn chửi tục, hiện tại hắn làm gì có tiền mua được Hồi Xuân Phù! Nhưng hệ thống cũng không để ý tới sự cáu kỉnh của Trì Dịch, dùng giọng nói không cảm xúc sống dở chết dở tiếp tục nói:

"Nhưng mà ký chủ cũng có thể chọn không sử dụng cơ thể thật của mình để vào vượt cấp, hệ thống có thể cung cấp cho ký chủ một cơ thể ảo, nhưng nếu thân thể thật không tiến vào trạm kiểm soát, trang bị thông quan và linh hồn linh rơi xuống sau này sẽ không nhặt được."

Lần sau nói chuyện có thể một hơi nói xong hay không. Trì Dịch thở phào nhẹ nhõm, trong lòng âm thầm than thở.

"Còn kinh nghiệm? Kinh nghiệm có đột phá hay không?"

“Kinh nghiệm và đồng tiền được giữ lại.” Hệ thống trả lời.

“Vậy được rồi, cấu tạo một cơ thể ảo đi.” Trì Dịch hài lòng, thứ hắn thiếu bây giờ chính là kinh nghiệm thực chiến.

Là một trạch nam chưa từng trải qua một trận chiến nào ở thế kỷ 21, vượt cấp đầu tiên yêu cầu giết người, Trì Dịch tỏ vẻ hắn có một chút căng thẳng. Lần đầu tiên thử với cơ thể ảo xem, dù sao cũng không phải là cơ thể thật của hắn, chẳng lẽ chết cũng không có áp lực tâm lý sao? Hơn nữa, còn có kinh nghiệm vượt cấp, có kinh nghiệm rồi là có thể thăng cấp, hệ thống thực sự rất thân thiện với người dùng.

"Hệ thống nhắc nhở, hệ thống sẽ chỉ hướng dẫn người mới làm quen trước khi ký chủ lên cấp 5. Sau cấp 5, mời ký chủ tự mình khám phá, hệ thống sẽ không cung cấp lời nhắc bằng giọng nói nữa."

Trì Dịch sững người một lúc, cái tại sao hệ thống này khác với game di động, vậy mà thực sự còn có giao lưu bằng giọng nói thân thiết. Hắn vẫn luôn tin rằng sẽ có phúc lợi khi xuyên không, hóa ra chỉ là chỉ dẫn cho người mới thôi, mình không thể thăng cấp quá nhanh, phải suy nghĩ thật kỹ những gì muốn hỏi, sau cấp 5 sẽ không còn cơ hội nữa.

Chuyện này trước mắt không vội, bây giờ quan trọng nhất vẫn chính là nâng cao thực lực chiến đấu và giá trị thuộc tính của bản thân, vậy vượt cấp thử xem.

Cửa thứ nhất, Hiệp Thạch Môn.

Đôi mắt Trì Dịch lóe lên, phát hiện mình đã ở giữa một mảnh sa mạc, ánh hoàng hôn màu vàng mờ nhạt ở phía xa và mặt đất được bao phủ bởi cát vàng kết nối hoàn mỹ, cả thế giới đều là màu kim hoàng.

Đây là Hiệp Thạch Môn sao? Trì Dịch thử đi về phía trước, dưới chân đều là hạt cát mềm mại, khi bước một bước đã phát ra tiếng sột soạt. Trước khi đi hai bước, hắn nghe thấy một tiếng hét lớn: “Người nào!” Trì Dịch hoảng sợ, khi hoàn hồn thì phát hiện ra một quân sĩ mặc áo giáp sắt đen xuất hiện trước mặt mình từ khi nào, trên đỉnh đầu có một thanh máu màu đỏ, mặt trên viết "Trấn quân An Tây".

A, đây là NPC của Hiệp Thạch Môn? Trì Dịch nhìn xung quanh, một cửa trong trò chơi có năm trấn quân An Tây, còn có Đoan Mộc Dung xuất hiện giải thích phương pháp chiến đấu, ra tay đánh chết bốn tên trấn quân An Tây hàng phía trước. Bây giờ xem ra không có Đoan Mộc Dung vậy nên chỉ dùng để đối phó với một tên trấn quân An Tây sao?

Trì Dịch đang thất thần, trung sĩ phía trước của trấn quân An Tây đã từng bước một tới gần: “Nghịch tặc! Xem các ngươi trốn đi đâu!” Quân sĩ lại hét lớn một tiếng: “Quân giáp sắt vào trận!”

Hả? Đây là lời thoại của ai trong trò chơi vậy, đầu óc Trì Dịch xoay chuyển, ỷ vào hiện tại đã trong cơ thể ảo có chết cũng không thành vấn đề, mở miệng hỏi: "Vị quân gia này, xin hỏi đây là chỗ nào?"

“Nghịch tặc! Xem các ngươi trốn chỗ nào! Giáp sắt quân vào trận!” NPC giống như không nghe thấy, tiếp tục tới gần.

Quả nhiên không phải trí năng, Trì Dịch nghiêng đầu tiếp tục đi về phía trước, không hề đề phòng cái tên quân sĩ kia bỗng nhiên dừng lại, một bên tay trái che chắn bụng, tay phải dùng kiếm sắt bắn ra một phát.

“!!!”

Làm sao có thể không chào hỏi lại đột nhiên ra tay chứ! Trì Dịch chật vật nghiêng người né tránh, loạng choạng suýt chút nữa đã không thể đứng vững. Hắn vừa mới đứng vững thì thấy tấm chắn bên người trấn quân An Tây lại đập về phía hắn: "Này!” Trì Dịch có chút hoảng loạn, một kẻ chưa từng trải qua thực chiến, cho dù có nhiều chiêu thức trong trí nhớ, vào lúc thực sự đối chiến với người khác khó tránh khỏi chân tay luống cuống. 

Rõ ràng trước khi tiến vào vượt cấp, Trì Dịch đã tìm ra cách đối phó, nhưng khi thanh kiếm sắt hướng hắn vung vào, hắn chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, không nhớ nổi gì cả.

Ngây người một cái, bụng bên phải của Trì Dịch đã bị kiếm sát của quân sĩ đánh trúng, cơ thể ảo cũng được mô phỏng theo cơ thể ban đầu của Trì Dịch. Thân hình nhỏ nhắn của Trì Dịch lúc này mới mười một, mười hai tuổi đã bị một thanh sắt kiếm đánh trúng, suýt chút nữa không đợi được mà bay luôn. Hắn chật vật mà lui về phía sau vài bước, quỳ xuống đất lấy tay che bụng, thật là đau QAQ. 

Nếu không phải trên người còn có áo vải thô gia tăng phòng thủ, Trì Dịch cảm thấy xương sườn của mình sắp gãy hết rồi, hơn nữa theo cơn đau lan truyền đến, Trì Dịch cảm thấy toàn thân bên phải bắt đầu tê dại, đau đến không thở nổi.

Nhưng quân sĩ trước mắt cũng không để ý nhiều như vậy, cầm kiếm từng bước bước tới, Trì Dịch nhìn đến trấn quân An Tây đến gần, trong tay kiếm sắt đã giơ lên, mắt thấy chắc chắn sẽ nện ở trên đầu của hắn, bằng cách nào đó, trong lòng Trì Dịch dâng lên một cỗ thù địch.

Muốn hắn chết, không dễ dàng như vậy.

Ở giữa cuối tiểu thuyết có viết, trước khi chết người có thể nổ tung thành một vũ trụ nhỏ vẫn có đạo lý, ít nhất đó là trường hợp của Trì Dịch. Trong cuộc sống thường ngày của Trì Dịch, hắn vẫn luôn biểu hiện dịu dàng và ít nói. Có thể ngay cả bản thân hắn cũng không nhận ra, sâu trong lòng hắn vẫn có một một mặt tàn nhẫn và quyết đoán.

Ở dưới xã hội luật pháp áp chế của thế kỷ 21, có lẽ cả đời hắn có thể không bao giờ có cơ hội để thể hiện mặt tối của mình ra ngoài, nhưng hiện tại hắn lại xuyên không rồi.

Dưới nguy cơ bị trọng kiếm đâm xuống đầu, đầu óc Trì Dịch hoàn toàn trống rỗng quên mất rằng hiện tại mình chỉ đang sử dụng một cơ thể vật chất ảo do hệ thống mô phỏng, máu nóng phía trên ngầm ý thức dùng Âm Dương chưởng vừa mới học được. Hắn lăn một vòng trên mặt đất, né tránh trọng kiếm của trấn quân An Tây nện xuống, nhảy dựng lên một chưởng đánh vào ngực quân sĩ.

Nhưng giáp sắt trên người trấn quân An Tây cũng không phải là vật trang trí, một chưởng này của Trì Dịch không gây nhiều sát thương cho trấn quân An Tây, ngược lại khiến tay hắn rất đau. Nhưng Trì Dịch dường như không cảm thấy đau đớn trên tay, tay trái bắt lấy kiếm của trấn quân An Tây đang vung lên, năm ngón tay phải đan vào nhau hóa chưởng biến thành dao chém vào cổ hắn. Dù là ai thì cổ cũng là một điểm yếu, huống chi cả người quân sĩ đều mặc áo giáp sắt, muốn đối phó với hắn ta chỉ có thể chém xuống phía cổ mới được. Thanh đao của Trì Dịch chém xuống, không ngoài dự kiến khi thấy thang máu của trấn quân An Tây giảm đi hơn một nửa, một tên trấn quân An Tây lảo đảo, đợt tấn công dừng lại.

Quả nhiên hữu hiệu! Trì Dịch vui vẻ, lắc lắc bàn tay đau đớn, đánh về phía các quân sĩ, đánh nhau với cái loại này, chính là muốn thừa dịp hắn ốm để lấy mạng hắn mà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.