Tôi Có Một Hệ Thống Tần Thời (Xuyên Sách) (Dịch

Chương 36: Sau khi đón năm mới




Lúc đón năm mới, tuyết rơi dày trong Âm Dương Cốc, những bông tuyết tung bay đã thêm rất nhiều hương vị năm mới ở trong sơn cốc.

Đây là năm đầu tiên Trì Dịch trải qua ở thế giới này, hắn cùng mọi người đổi bùa đào, đốt pháo nổ, còn tự tay viết hai bức câu đối, cảm giác vô cùng mới lạ.

Vào đêm giao thừa, Trì Dịch gọi tất cả mọi người trong cốc cùng nhau đặt một vài bàn tiệc, vui vẻ ăn một bữa.

Dĩnh Dung còn tự mình vào phòng bếp ra tay gói sủi cảo cho Trì Dịch, Trì Dịch cắn sủi cảo đầy nước thịt, vừa ăn vừa nhìn đám thiếu niên bên ngoài vui vẻ chơi pháo hoa, nhìn nửa ngày hắn vẫn không nhịn được, ăn xong sủi cảo trong bát cũng chạy ra ngoài cầm lấy một quả pháo nổ châm lửa.

Pháo hoa bị ngọn lửa đốt cháy, Trì Dịch vừa mới chạy tới chợt nghe thấy pháo nổ trong trẻo “Bốp” một tiếng, rõ ràng không đẹp thú vị như pháo hoa thế giới hiện đại, nhưng nhìn dáng vẻ vui vẻ hưng phấn của đám người, Trì Dịch cũng cảm thấy tâm tình của mình rất tốt.

“Công tử chúc mừng năm mới.”

Trì Dịch vừa quay đầu lại lập tức thấy Phất Phong dẫn theo Tô Tuyết đi tới nhìn hắn cười. Tô Tuyết được áo choàng nhung bọc kín chỉ lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay, đôi mắt to tròn nhìn các thiếu niên châm pháo hoa, khuôn mặt nhỏ nhắn bị gió lạnh thổi nhào mà cũng không muốn vào phòng.

“Các ngươi cũng vậy, chúc mừng năm mới.” Trì Dịch nở nụ cười, thuận tay cầm một quả pháo đưa cho cô bé.

Cô bé có chút ngượng ngùng nhìn Trì Dịch lại nhìn tỷ tỷ nhà mình, cuối cùng không nhịn được cám dỗ mà nhận lấy, mở to mắt học theo dáng vẻ mọi người đốt pháo chạy đi, nhưng cô bé không nghĩ tới pháo nổ lại nhanh như vậy, bất thình lình bị âm thanh pháo nổ làm cho giật nảy mình.

Trì Dịch còn tưởng rằng cô bé sẽ sợ hãi, nhưng Tô Tuyết bịt tai sửng sốt trong chốc lát rồi cười cong mắt hướng về phía bọn họ.

Quả nhiên là cô bé mềm mại.

Trì Dịch cảm giác điểm đáng yêu của mình lại bị cô bé hung hăng chọc một cái.

Sau năm mới, rất nhanh đã đến ngày Hề Đắc Vượng bị xử chém, nhưng Trì Dịch và Phất Phong bọn họ đều bận rộn tiếp tục xây dựng bố trí Âm Dương Cốc, còn phải chỉ dạy và học hỏi kiến thức, mỗi ngày mọi người đều bận rộn, cũng không ai nhớ đến mà đi xem.

Những lúc này Trì Dịch còn bận rộn thăng cấp trong hệ thống, có kỹ năng trị liệu vượt qua cửa ải sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, hắn thăng lên cấp mười lăm rất nhanh, từ sau khi bắt đầu bố trí Âm Dương Cốc, Trì Dịch cũng không còn dùng nguyên bảo mua Hồi Xuân Phù nữa, tất cả nguyên bảo hệ thống thưởng, còn có nguyên bảo xông qua cửa ải rơi xuống, đều được Trì Dịch đưa vào xây dựng Âm Dương Cốc.

Vật liệu được sử dụng để xây dựng một tọa sơn cốc không phải là số lượng nhỏ, mặc dù bây giờ trong sơn cốc không có nhiều phòng, nhưng vật liệu mà Trì Dịch dùng để xây phòng đều là thượng đẳng, cộng với các chi phí vật tư tiền công khác, sau khi Trì Dịch thống kê, toàn bộ Âm Dương Cốc được xây xong, chi phí ít nhất là hàng vạn lượng.

May mà có một Túy Tiên Các tài nguyên cuồn cuộn chống đỡ, nếu không dựa theo cách tiêu tiền này của Trì Dịch, đã sớm không sống nổi nữa.

Sau khi Tụ Phúc Lâu bị phong tỏa, việc làm ăn của Túy Tiên Các đã lên một tầm cao mới. Nhưng mỗi lần Hắc bá vẫn đau lòng khi nhìn thấy Trì Dịch tay to chân to tiêu tiền, thỉnh thoảng lại muốn tìm Trì Dịch than một chút, nhìn hóa đơn, ánh mắt đều là sự tố cáo với Trì Dịch.

Đợi đến khi Âm Dương Cốc hoàn toàn hoàn thành, đã là vào mùa hè, Trì Dịch nhân lúc mọi người nhận tiền công, dùng Thuật Thôi Miên làm cho bọn họ không nhớ nổi dáng vẻ và vị trí cụ thể của Âm Dương Cốc, sau đó cho người bịt mắt trực tiếp dẫn bọn họ xuống núi, thẳng đến dưới chân núi mới để cho mỗi người bọn họ rời đi.

“Chưởng giáo, coi như là hoàn thành rồi!” Đám người Hạ Nhạc Lam nhìn đình viện các tòa lầu các bị che khuất giữa rừng hoa cỏ trước mặt, trong mắt tràn đầy vui vẻ.

Trì Dịch cũng rất vui, dẫn mọi người đi dạo một vòng lại một vòng trong cốc, cảm giác nhìn thế nào cũng nhìn không đủ.

Đây là nơi sau này bọn họ sẽ sống, với lại còn là hắn đã thiết kế và xây dựng nó, mỗi cảnh đều có tâm huyết của hắn.

Sao Trì Dịch không vui được chứ.

Đợi đến khi tất cả đều đi vào quỹ đạo, Trì Dịch cùng Hắc bá mấy người họ thương nghị một chút, tìm một ngày, triệu tập tất cả mọi người trong cốc, tuyên bố Vân Tiêu Cung chính thức lập phái.

Chức vị đẳng cấp của Vân Tiêu Cung Trì Dịch trực tiếp sao chép Âm Dương gia, dự kiến thành lập hai vị hộ pháp, năm vị trưởng lão, đệ tử phía dưới dựa theo Ngũ Hành ngũ bộ, đệ tử có tư chất ưu tú nhất ngũ hành cao nhất là Ngũ Linh Huyền Đồng.

Nhưng hiện tại người ở Vân Tiêu Cung còn ít, cũng không thể phân ra nhiều chức vụ như vậy, cho nên ý nghĩ của Trì Dịch cũng chỉ có thể là ý nghĩ mà thôi, hắn cũng chỉ bổ nhiệm Hắc bá làm trưởng lão, cũng để cho ông ấy quy định ra môn quy cơ bản, không được làm bậy, không được phản bội sư môn vân vân gì đó.

Sau đó lại dùng phương thức tuyển chọn, bổ nhiệm Thôi Liên Vân Hạ Nhạc Lam Phất Phong làm thủ lĩnh đệ tử, dẫn dắt đệ tử luyện công.

Phất Phong thực sự có tư chất xuất sắc, cộng với nàng đã đọc thơ văn, lại còn rất chăm chỉ. Vào cốc không lâu mà đã thích ứng với cuộc sống trong cốc, bắt kịp tiến độ học tập của mọi người, hiện tại trình độ thuật Âm Dương của nàng đã vượt qua đệ tử bình thường, thậm chí mơ hồ có xu hướng áp chế Hạ Nhạc Lam.

Dù sao tuy rằng thiên phú thuật Âm Dương của Hạ Nhạc Lam mạnh, nhưng hứng thú của cô bé chủ yếu vẫn có khuynh hướng học y, vừa rảnh rỗi đã thích ngâm mình trong Tàng Thư Các và luyện dược phẩm. Cô gái tính tình dịu dàng hiền lành, sau khi nhìn thấy Phất Phong vượt qua mình cũng không có gì không vui, mà thái độ vẫn thân mật với Phất Phong.

Còn Chu Thận đã học toàn bộ Âm Dương chưởng, mỗi chiêu thức đều luyện tập rất thuần thục. Ngày thường Trì Dịch không rảnh dạy Hạ Nhạc Lam bọn họ, cho nên Chu Thận phụ trách chỉ dạy.

Tuy rằng Chu Thận tương đối trầm, nhưng làm việc rất nghiêm túc chịu trách nhiệm, lúc bắt đầu Trì Dịch còn lo lắng hắn dạy không tốt. Sau khi âm thầm quan sát vài lần thì phát hiện dường như mọi người vô cùng tin tưởng Chu Thận, Trì Dịch cũng tỏ vẻ vui mừng vì chuyện này.

Hiện tại tất cả mọi người đã quen với việc ở trong Âm Dương Cốc, thôn trang trên trấn Vân Tú chỉ thỉnh thoảng ở một chút, đầu bếp và đại nha hoàn trên thôn trang cũng đều được Trì Dịch dẫn vào sơn cốc trở thành người của Vân Tiêu Cung. Nhưng vẫn để lại hai tiểu nha hoàn phụ trách quét dọn dọn dẹp trong thôn trang, Trì Dịch không nói cho bọn họ biết chuyện về Âm Dương Cốc và Vân Tiêu Cung, chỉ là nói bọn họ cần ra ngoài làm ăn, để cho bọn họ trông coi thôn trang, thỉnh thoảng Trì Dịch sẽ trở về thăm.

Việc làm ăn của Túy Tiên Các vẫn là do Hắc bá phụ trách, thời gian trước, Túy Tiên Các đã mở một chi nhánh ở huyện Thanh Thủy, bán đấu giá Liệt Vân Thiêu hàng tháng đều chuyển đến chi nhánh ở huyện Thanh Thủy, dù sao huyện Thanh Thủy cũng náo nhiệt hơn trấn Vân Tú nhiều, Liệt Vân Thiêu sẽ có thể bán được với giá cao hơn, nhưng quy tắc mỗi lần chỉ bán mười vò Liệt Vân Thiêu thì không thay đổi.

Lúc mở chi nhánh, Trì Dịch đã thương lượng với Hắc bá, mướn hai trưởng quầy đi quản lý việc làm ăn ở trấn Vân Tú và huyện Thanh Thủy, Hắc bá không cần quản lý sự vụ nữa, chỉ cần phụ trách trông coi thỉnh thoảng kiểm tra sổ sách, như vậy, Hắc bá sẽ thoải mái hơn nhiều. Sau khi Hắc bá có thời gian, phần lớn thời gian đều ở Âm Dương Cốc, còn thích nghiên cứu y thuật. Ông thường chui đầu vào Tàng Thư Các với Hạ Nhạc Lam, xem sách y Trì Dịch đã chỉnh sửa lại, sau đó luyện dược làm thí nghiệm.

Sau khi Trì Dịch biết thì có chút kinh ngạc, sau khi chạy đi hỏi Hắc bá thì mới biết được, vốn ban đầu ở Diệp gia, Hắc bá đã học qua chút y thuật, bây giờ tuối của ông ngày càng lớn không muốn học võ công cao thâm gì đó nữa, nên bắt đầu học lại y thuật, mỗi ngày đều giày vò làm thí nghiệm thuốc bột dược hoàn, chơi rất vui vẻ.

Ai da, đây là tiết tấu muốn làm Vân Trung Quân đây mà.

Trì Dịch nhìn thấy Hắc bá cầm dược hoàn mới tạo ra, bỗng dưng trong đầu hiện lên bóng dáng của Vân Trung Quân trong Tần Thời Minh Nguyệt, lại nghĩ đến gian phòng thận lâu của Vân Trung Quân, còn có những dược nhân đáng sợ ở phía dưới căn phòng nữa, sau đó đổi mặt Vân Trung Quân thành Hắc bá.

Hắn lập tức sợ run cả người.

Thật sự quá đáng sợ, sau này tuyệt đối không thể để Hắc bá chơi mấy loại điều chế đan quỷ này nữa.

Nhưng Trì Dịch vẫn khích lệ Hắc bá học y, dù sao Hắc bá cũng lớn tuổi rồi, bắt đầu học thuật Âm Dương thì muộn rồi, nhưng không thể để Hắc bá ngày nào cũng nhìn người khác học mà bản thân ông ấy lại không làm gì, học y chế thuốc gì đó cũng là lựa chọn không tồi.

Sau khi sắp xếp xong những chuyện này, coi như Trì Dịch đã rảnh rỗi, lúc này đang là thời tiết giữa hè, thời tiết oi bức nhiều mưa, khiến cho người ta rất bực bội.

Trên núi Liên Thanh còn mát mẻ hơn nhiều so với trong thành trấn, nhưng Trì Dịch vẫn cảm thấy khắp cả người đều có chút lười biếng. Sau khi ăn trưa, một mình hắn đến thác nước sau núi, Thủy Các bên cạnh thác nước đã xây xong, 

các lầu trúc cẩm đứng đơn độc một mình dưới thác nước, dòng chảy của thác nước đổ xuống ào ào bắn lên từng mảng bọt nước trắng xóa trong hồ nước, Thủy Các cách thác nước cũng không xa, đứng trong Thủy Các cũng có thể cảm nhận được tầng hơi nước mông lung trên mặt, cảm giác hết sức mát mẻ.

Mà từ bờ Thủy Các, chỉ có mấy cột đá tròn đứng trên mặt nước, giữa khoảng cách không xa cũng không gần với cột đá, nếu như là người bình thường bắt buộc phải vượt qua mới được.

Nhưng Trì Dịch không phải là người bình thường, hắn chậm rãi đi đến bên cạnh bờ, thả người nhảy lên, điểm nhẹ nhàng ở đầu ở bên trong cột đá rồi tiến vào Thủy Các.

Xung quanh Thủy Các không gì cản trở cả, ngồi ở cạnh Thủy Các, thậm chí có thể trực tiếp chạm vào mặt nước, nhìn hoa cỏ cây cối ở bên bờ và vách đá, ngửi được hơi nước ẩm ướt trong không khí, Trì Dịch cảm giác nội lực trong cơ thể mình vận chuyển càng nhanh chóng.

Quả nhiên, đây mới là nơi thích hợp nhất để bản thân luyện công.

Trì Dịch nhắm mắt ngồi xuống, luyện công một lát.

Nhân lúc bầu không khí yên tĩnh mà suy nghĩ về con đường quy hoạch tiếp theo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.