Tôi Có Một Hệ Thống Tần Thời (Xuyên Sách) (Dịch

Chương 1: Xuyên không




Đầu tiên, Trì Dịch không xảy ra tai nạn xe cộ, cũng không mắc bệnh nan y gì, không phải chịu đựng hay gặp thất bại trong cuộc sống, không quá đau buồn.

Ngoài ra, gia đình Trì Dịch rất hòa thuận, cha mẹ vẫn còn, hắn không có thân thế máu chó như trong dự đoán của mọi người, cũng không có chuyện người thứ ba xen vào hoặc phú nhị đại cặn bã.

Cuối cùng, tổng kết lại, Trì Dịch chỉ là một sinh viên bình thường mà thôi.

Là một người bình thường, tại sao chuyện xuyên không tốt đẹp này lại rơi xuống đầu hắn chứ? Trì Dịch dùng bàn tay trắng nhỏ kéo chiếc áo vải cũ nát trên người, có cảm giác khóc không ra nước mắt.

Hắn cảm thấy bản thân sống ở hiện đại rất tốt, hắn thật sự không muốn xuyên không một chút nào cả!

Dù thế nào thì hắn cũng là sinh viên của trường cao đẳng, mặc dù thường ngày hắn thích đọc tiểu thuyết, chơi game, ăn no chờ chết một chút nhưng hắn vẫn lấy được bằng tốt nghiệp, chỉ cần hắn tốt nghiệp một cách thuận lợi là có thể đi làm giúp đỡ cha mẹ. Cuộc sống tương lai của hắn đang bằng phẳng sáng sủa. 

Hắn! Không! Muốn! Xuyên! Không!

Muốn xuyên không gì đó thì chẳng phải đầu tiên nên có một thân thế máu chó không thể nói, sau đó gặp một vài chuyện bị chèn ép khiến người ta căm phẫn, lại trải qua một loạt những chuyện cũ vô cùng bi thương, nhân vật chính đau lòng tuyệt vọng chỉ tay lên trời mà mắng. Lúc này sẽ có một vật không rõ nhảy ra ký khế ước với hắn, cuối cùng lại xuyên không với những kỹ năng đặc biệt lóa mắt mới đúng chứ?!

Tại sao hắn đang nằm trong phòng ngủ chơi cái game mobile lại xuyên không được, điều này không khoa học!

Trì Dịch vô cùng đau buồn và phẫn nộ.

Hơn nữa, nếu nhất định phải xuyên không, có thể cho hắn xuyên vào một cơ thể cao lớn hơn không? Nhìn bộ quần áo rách nát trên cơ thể này là hắn đã biết thân phận của cơ thể này không lớn, hơn nữa còn nhỏ tuổi như vậy!

Với cơ thể mười một, mười hai tuổi mà lưu lạc thế này, muốn hắn sống như thế nào? Trì Dịch vô cùng buồn bực.

Tổng cục xuyên không thời không này thật không công bằng, tốt xấu gì khi xuyên không cùng phải có bàn tay vàng chứ? Hắn đau khổ yên lặng lầm bầm, lấy tay sờ lên người muốn tìm xem có đồ vật gì kỳ lạ không.

Đáng tiếc lại không tìm thấy gì.

Chẳng lẽ bàn tay vàng của hắn là hệ thống sao? Trì Dịch mệt mỏi tìm kiếm khắp nơi, hắn đặt mông ngồi lên một bãi đất trống trong vùng ngoại ô hoang vu này, một tay cầm một nhánh cây vẽ trên mặt đất một cách vô thức, một tay chống cằm suy nghĩ miên man.

Căn cứ vào kinh nghiệm hắn tổng kết lại sau nhiều năm đọc võng văn về định luật xuyên không, thông thường trước khi xuyên không đang làm gì thì bàn tay vàng khi xuyên không sẽ là cái đó.

Trước khi xuyên không hắn đang làm cái gì? Chơi game mobile Tần Thời Minh Nguyệt sao?

Bóng đèn trên đầu Trì Dịch bỗng bật sáng, đột nhiên hắn nghĩ đến gì đó. Vì vậy hắn nhìn trái phải, phát hiện xung quanh ngay cả một người cũng không có, hắn giống như bệnh nhân tâm thần, lặng lẽ thử dò hỏi một câu: “Hệ thống Tần Thời Minh Nguyệt?”

Thật ra thì hắn chỉ động não, muốn thử một lần, dù sao hắn cũng gặp phải một chuyên xuyên không không khoa học như vậy, nói không chừng hệ thống gì đó cũng có thật thì sao?

Không ngờ là sau khi Trì Dịch vừa tự hỏi xong thì nghe bên tai một tiếng “Đinh!” nhỏ vang lên, âm thanh của hệ thống trong truyền thuyết vang lên, trước mắt hắn trong vòng nửa thước xung quanh nổi lên một cơn gió, một tấm ván có hình dáng màn hình trống rỗng xuất hiện.

Mẹ nó mẹ nó! (⊙o⊙)!

Không ngờ lại có thật! (⊙o⊙)!

Ôi, ôi đột nhiên ta lại tin tưởng vào tình yêu! Tổng cục xuyên không thời không, ta yêu các ngươi, moah moah! T^T

“Hệ thống đang khởi động...” Trên màn hình có một hàng chữ nhỏ hiện ra, Trì Dịch nhìn với vẻ đầy chờ mong.

“Đinh!” Lại thêm một tiếng, Trì Dịch mở to hai mắt mong đợi.

“Kiểm tra thế giới mới, hệ thống tạm thời đóng cửa, bắt đầu đổi mới.”

Cái gì! (⊙o⊙)!

Không nên như vậy chứ, Trì Dịch nóng nảy, làm sao có thể không giải thích gì đã ném hắn ở đây, sau đó vẫn không giải thích gì đã đóng cửa? Ngươi muốn đổi mới bao lâu rốt cuộc đây là ở đâu chứ! “Đừng đóng cửa, trả lời mấy vấn đề của ta đã, rốt cuộc đây là đâu, tại sao ngươi lại đưa ta đến đây, ta còn có thể trở về không?”

Hệ thống không hề để ý đến Trì Dịch chút nào, trên màn hình nhanh chóng lướt qua từng dãy số liệu. “Hệ thống đang đổi mới, tiến độ đổi mới 1%, 2%...”

Được rồi. Ngươi là hệ thống ngươi quyết định.

Nhìn tiến độ đổi mới đang không ngừng tăng lên, Trì Dịch bình tĩnh hơn, dù sao hắn cũng biết mình có bàn tay vàng là được rồi, như vậy hẳn là hệ thống có quan hệ với Tần Thời Minh Nguyệt, cũng không biết cụ thể là cái gì.

Bây giờ việc quan trọng nhất vẫn là làm rõ xem bản thân đang ở đâu, hiện giờ cơ thể này có thân phận như thế nào.

Đủ những cảm xúc hoảng sợ, mờ mịt, hưng phấn hiện ra, Trì Dịch dần hồi lại tinh thần, lúc này hắn mới phát hiện trên người mình là một chiếc áo vải cũ nát miễn cưỡng che đậy được thân thể, hoàn toàn không có tác dụng giữ ấm.

“Sắp tối rồi, trời lạnh quá.” Trì Dịch xoa chóp mũi lạnh lẽo, không biết đây là đâu, buổi tối hắn nên ở đâu đây?

Hắn không có ký ức của thân thể này, sờ khắp trên dưới toàn thân cũng không tìm được đồ vật gì có ích.

Trì Dịch ngẩng đầu lên nhìn trời, ở đây là thời tiết đầu thu, ban ngày còn ấm áp, nhưng khi mặt trời dần lặn xuống thì sự lạnh lẽo lan ra khắp toàn thân. Chỗ hắn đang đứng là vùng ngoại ô, nhìn nửa ngày cũng không thấy một khu dân cư nào, bốn bề đều là cây cối và những bụi cây nhỏ, gió thổi qua khiến cành lá kêu xào xạc, trong không gian yên tĩnh có chút sợ hãi.

Trì Dịch sờ bộ quần áo phong phanh trên người, vật liệu may mặc không giữ ấm được chút nào, khi bị gió thổi qua, hắn có thể cảm giác được lông tơ trên người mình đều dựng đứng lên.

Không thể cứ do dự thêm nữa, nhất định phải tranh thủ lúc mặt trời còn chưa lặn mà tìm một nơi để nghỉ ngơi, Trì Dịch bò dậy từ trên đất rồi giậm chân một cái, nhìn xung quanh. Hiện giờ tuổi tác của thân thể này vẫn còn nhỏ, quần áo lại mỏng manh, qua đêm mùa đông nhất định sẽ bị ốm. Hơn nữa hắn lại không có kinh nghiệm sinh tồn nơi hoang dã, hoàn toàn không biết cách làm sao mà tìm kiếm thức ăn, làm thế nào mà có thể ngủ ngoài trời được, vẫn nên tìm một nơi có người ở xem thế nào.

Cũng không biết được đây là thời đại nào, nhìn quần áo trên người thì có lẽ là thời Trung Quốc cổ đại, chẳng biết hắn có thể giao tiếp với người ở đây được hay không nữa?

Trì Dịch chần chừ một chút rồi tùy tiện chọn một hướng và bắt đầu đi, bên này có vẻ như địa hình bằng phẳng dễ đi, nói không chừng ở phía trước sẽ có người.

Quả nhiên là có người, chỉ có điều Trì Dịch không muốn gặp phải chút nào. Biểu cảm của hắn không thay đổi, nghĩ, trái tim nhỏ cũng run rẩy.

Trì Dịch nhìn tên côn đồ Giáp cao lớn trước mặt, rồi lại cúi đầu nhìn xuống tay chân nhỏ bé của bản thân, sáng suốt mà lựa chọn kỹ năng dùng miệng nói chuyện: “Đại ca, ngài nhìn ta ăn mặc thế này cũng biết rồi, ta thực sự không có chút tiền bạc nào, mấy ngày rồi không được ăn cơm, chúng ta đều cùng là những kẻ lưu lạc trong trời đất, ngài…”

Hắn còn chưa nói xong thì đã bị tên côn đồ ngắt lời: “Ai cần tiền của ngươi chứ, xem dáng vẻ của ngươi vẫn có chút thịt, hẳn là đủ ăn mấy bữa rồi.” Đôi mắt xanh biếc của tên côn đồ quan sát hắn từ trên xuống dưới mấy lần rồi hài lòng cười toe toét với cái miệng rộng màu đen và vàng của mình.

Trì Dịch nghe vậy thì ngẩn ngơ, ăn mấy bữa? Là hắn đã hiểu sai à?

Thế nhưng dường như tên côn đồ ở trước mặt hoàn toàn không có ý định giao tiếp với đồ ăn, không chờ hắn hỏi kĩ, cánh tay cường tráng của tên côn đồ đã giơ lên rồi vươn về phía hắn.

Trì Dịch đành phải xoay người bỏ chạy. Hiện giờ hắn đang ở một nơi giữa núi rừng, cây cối trên đường mọc thành cụm. Trong lòng hắn biết rõ rằng chắc chắn mình không thể chạy thoát được tên côn đồ có thân hình cường tráng lại quen thuộc địa hình này nên vừa chạy vừa thầm kêu gọi hệ thống. Bây giờ ngoài việc để hệ thống giúp đỡ thì hắn không nghĩ ra biện pháp nào khác cả.

“Hệ thống hệ thống! Cập nhật xong chưa!”

“Đinh, hệ thống đang cập nhật, tiến độ cập nhật 97%.”

Cũng được cũng được, chỉ cần kiên trì thêm một chút là được rồi, Trì Dịch nghiêng đầu nhìn tên côn đồ đang nhanh chân đuổi theo rồi nghiến răng tiếp tục chạy về phía trước.

“Ấy, đừng chạy, đứng lại! Đứng lại mau!”

Ta cũng không phải là một tên ngốc, sao lại không chạy cơ chứ! Ở trong lòng, Trì Dịch điên cuồng quét màn hình.

“99%, 100%, đinh! Hệ thống đã cập nhật xong, hệ thống chính thức khởi động, kí chủ có tiến vào hay không?”

“Tiến vào tiến vào!” Trì Dịch vui mừng khôn xiết, đột nhiên cảm thấy âm thanh hệ thống trong truyền thuyết này lại tươi đẹp và êm tai như vậy. Hắn vừa nói xong thì thấy hoa mắt, đã thay đổi một thế giới rồi.

Đây là một thế giới có phong cách rất kỳ quái, sảnh lớn với hai sắc thái nồng đậm trước mắt khiến cho hắn nhìn cảm thấy rất quen mắt.

Màn ánh sáng trước mắt hiện ra Thiếu Ti Mệnh, bên cạnh thì vẽ cửa đồng của thành lầu, đó không phải là biểu tượng cửa ải ở trong game mobile hay sao? Phía sau màn ánh sáng vậy mà còn có một bức tranh bối cảnh, tranh non nước đó thoạt nhìn thật giống với Thận lâu ở trong game mobile.

Đây là game mobile Tần Thời Minh Nguyệt ư?” Trì Dịch chớp chớp mắt, không chắc chắn mà nói.

“Đúng vậy, ở đây là hệ thống trò chơi Tần Thời Minh Nguyệt, dựa vào game mobile Tần Thời Minh Nguyệt mà cải tạo thành.” Âm thanh không phân biệt rõ giới tính và không có chút cảm xúc nào của hệ thống vang vọng trong sảnh lớn, không biết được rốt cuộc là vọng lại từ đâu.

Hệ thống trò chơi Tần Thời Minh Nguyệt ư? Trì Dịch suy nghĩ trong lòng.

Game mobile Tần Thời Minh Nguyệt là một trò chơi thẻ bài được chế tác dựa trên phim Tần Thời Minh Nguyệt, thu thập các loại nhân vật hoạt hình Tần Thời Minh Nguyệt, đào tạo đệ tử tiến hành vượt ải, phó bản hoặc các loại đối chiến khác nhau.

Vậy hệ thống này cũng giống như vậy sao? Trì Dịch quan sát tỉ mỉ cách trang trí ở trong sảnh lớn, chính giữa sảnh lớn là một màn ảnh lớn, phía trước màn ảnh còn có một cái bàn dài bằng gỗ và một cái ghế.

Ở vách tường bốn phía có mấy cái cửa đồng, trên mặt cửa viết chữ Thiên Cơ Lâu, cửa ải, luận kiếm,..., thế nhưng hiện giờ chỉ có cửa cửa ải đồng là đang phát sáng.

“Hệ thống, ngươi có thể giới thiệu kĩ một chút về nơi này không? Còn cả việc tại sao ta lại xuyên đến nơi này nữa?” Trì Dịch quan sát tổng thể một lần rồi đi tới phía trước chiếc bàn gỗ mà ngồi xuống, sau một trận chạy điên cuồng vừa nãy thì hắn sắp mệt chết rồi.

“Hệ thống trò chơi này cũng không giống với game mobile nguyên tác, chủ yếu là lấy việc bồi dưỡng ký chủ làm chính. Ký chủ có thể chọn lựa hòa nhập vào các loại linh hồn nhân vật ở trong hệ thống, bản thân sẽ thu được các kỹ năng võ học khác nhau, ký chủ có thể tự mình tham gia huấn luyện trong các loại cửa ải, phó bản được lưu giữ trong trò chơi.”

“Việc ký chủ xuyên qua là do hệ thống quyết định. Ký chủ vốn nên trực tiếp ràng buộc với hệ thống ở trong thế giới nguyên bản, nhưng vào lúc hệ thống đang quét hình kiểm tra hệ thống thế giới thì phát hiện vị trí thế giới không có nhân tố cần thiết. Vì để đảm bảo hệ thống khởi động được bình thường bên hệ thống quyết định thay đổi cơ thể và thế giới cho kí chủ.”

Học tập võ học ở trong Tần Thời ư? Trì Dịch nghe vậy thì không khỏi có chút kích động, thế nhưng nghe tới phía sau thì hắn bèn không nhịn được mà ha hả.

Có ý gì, hệ thống, ngươi là nói đây là một hệ thống võ hiệp, mà xã hội hiện đại không có hệ thống võ công, không thể khởi động, vậy nên bèn ném ta tới đây, còn không thèm nói gì mà thay đổi cơ thể của ta?! Trì Dịch không thể tưởng tượng nổi.

“Sao ngươi có thể làm như vậy? Ta không muốn hệ thống quỷ gì hết, cho ta về nhà đi!” Trì Dịch bị cái hệ thống chẳng hiểu ra làm sao này chọc tức đến mức bật cười rồi.

“Đinh, hiện tại kí chủ không thể quay trở lại, nhưng mà sau khi ký chủ luyện xong đầy đủ các cấp bậc và vượt qua toàn bộ các cửa ải thì có thể hủy bỏ ràng buộc với hệ thống, giữ lại toàn bộ cấp bậc và võ học để trở về thế giới nguyên bản.” Âm thanh của hệ thống vẫn không bình thản như cũ.

“Thật sao?” Trì Dịch lại có chút động lòng, có thể học được võ học kỳ diệu mà mình đã từng tưởng tượng, sau khi xuyên qua một lần vào thế giới khác chơi đùa vui vẻ còn có thể trở về nhà.

Loại chuyện tốt này nghe chừng cũng không tồi nhỉ, Trì Dịch suy tư: “Luyện được toàn bộ các cấp thì mất bao nhiêu thời gian? Nếu như tiêu tốn mất mấy chục năm mới có thẻ luyện đủ được thì trở về nhà còn có ích gì nữa.”

“Ký chủ yên tâm, về việc thời gian trở lại thế giới nguyên bản thì có thể do ký chủ tự mình định đoạt.” Hệ thống nhanh chóng trả lời.

Vậy thì không có vấn đề gì rồi, cũng hoàn toàn không có nỗi lo về sau. Trì Dịch cũng an tâm hơn: “Hệ thống, hãy giới thiệu một chút về thế giới này.”

“Sau khi hệ thống kiểm tra thì tiến độ phát triển của thế giới này có thể nằm ở giai đoạn Đường Tống Trung Quốc, tình hình cụ thể thì mời ký chủ tự mình thăm dò.”

Trì Dịch có hơi bất đắc dĩ: “Vậy thì giới thiệu một chút về hệ thống đi, ta nên sử dụng như thế nào?”

“Trước tiên thì mời ký chủ điền thuộc tính cá nhân.” Màn ảnh sáng trước mặt Trì Dịch thay đổi một chút, hắn đứng dậy tiến lại cần, trên màn hình xuất hiện bảng thông tin cá nhân.

Họ tên: ??

Cấp bậc: 0

Bên dưới còn có các loại thuộc tính, thế nhưng hiện giờ toàn bộ đều là bị để trống hoặc ghi dấu hỏi, Trì Dịch nhìn liếc qua: “Họ tên, Trì Dịch.” Trên màn hình lóe lên tia sáng, rồi hai chữ “Trì Dịch” được thay thế cho dấu chấm hỏi phía sau phần họ tên.

“Thuộc tính cá nhân được sửa đổi thành công.” Sau khi đổi xong tên, Trì Dịch nhìn các điểm thuộc tính trang bị khác, cũng không thể nào đổi được, bèn tắt bảng đèn đi rồi quay lại nhìn những nơi khác của sảnh lớn.

Vào lúc này, một cái bọc hàng không rõ xuất hiện từ lúc nào ở trên bàn đã thu hút sự chú ý của Trì Dịch, hắn kinh ngạc quay lại, vươn tay cầm lấy bọc hàng. Thế nhưng tay của hắn vừa mới chạm vào bọc hàng thì nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên: “Có mở gói quà tân thủ hay không?”

Hóa ra là gói quà tân thủ trong truyền thuyết: “Mở ra!”

Hắn vừa dứt lời thì trước mắt có ánh sáng lóe lên, bọc hàng đã biến mất không còn tăm hơi, một cái biển hiệu và một bộ quần áo vải thô xuất hiện ở trên bàn, hắn cầm lấy biển hiệu trước và hỏi hệ thống: “Hệ thống, đây là cái gì?”

“Đây là quà tặng biển hiệu linh hồn nhân vật, một chiếc thẻ tượng trưng cho một linh hồn, màu sắc của thẻ dùng để phân biệt các cấp bậc của nhân vật, hiện giờ ngươi đang cầm linh hồn cấp thấp nhất màu lục. Ngoài ra còn có linh hồn màu lam, linh hồn màu tím và linh hồn màu cam.”

Cấp thấp nhất, Trì Dịch có hơi thất vọng: “Vậy đây rốt cuộc là linh hồn của nhân vật nào vậy? Ở trên biển hiệu không viết một chút gì cả? Linh hồn này dùng để dung hợp sao?”

“Không sai, ký chủ dung hợp một linh hồn là có thể hấp thụ một phần kiến thức và kỹ năng của linh hồn. Biển hiệu linh hồn có thể được mua ở trong thương thành hoặc có thể được rút ra. Ký chủ có thể tự mình chỉ định nhân vật của tấm biển hiệu này.”

Hệ thống dường như biết được suy nghĩ của Trì Dịch nên nói tiếp: “Linh hồn hiện tại của ký chủ quá yếu, dựa theo tính toán của hệ thống thì hiện giờ ký chủ chỉ có thể tiếp nhận được năng lực của một linh hồn màu lục mà thôi. Nếu nhiều hơn thì tư duy sẽ hỗn loạn, sức chịu đựng của linh hồn ký chủ có thể được tăng lên theo cấp bậc của ký chủ.”

Dường như bị hệ thống xem thường, Trì Dịch im lặng không nói lời nào, hắn đặt biển hiệu xuống rồi lại cầm bộ quần áo bằng vải thô kia lên: “Vậy còn cái này thì sao? Đây là trang bị à?”

“Không sai, quần áo vải thô có thể tăng cường sức phòng ngự nhất định. Thuộc tính cụ thể thì ký chủ có thể tập trung nhìn kỹ trang bị, bảng thuộc tính sẽ tự động phát ra.”

Trì Dịch nhìn chằm chằm tấm vải thô một lúc, quả nhiên trước mắt hiện lên một màn hình nhỏ, bên trên có một dòng chữ nhỏ: “Quần áo vải thô hoa văn đơn giản, giá rẻ mà bền.” giống với thông tin giới thiệu ở trong game mobile, Trì Dịch nhìn xuống thuộc tính, trên đó viết phòng ngự tăng thêm 33.

Thế nhưng mặc vào kiểu gì đây? Trì Dịch nhấc quần áo lên nhìn xem rồi thử mặc lên người, hắn lại kinh ngạc mà phát hiện bộ quần áo thoạt nhìn có vẻ rất rộng rãi kia mặc trên cơ thể nhỏ nhắn của hắn lại vô cùng vừa vặn, có thể thay đổi kích thước lớn nhỏ gì đó. Quả nhiên là trò chơi đều là phản khoa học mà

╮(╯▽╰)╭.

Trì Dịch mặc bộ quần áo vải thô lên rồi đi đến giữa sảnh lớn và mở lại bảng đèn lên, ở góc trái trên cùng, hắn tìm được biểu tượng của thương thành.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.