Tiểu Thần Y Xuống Núi

Chương 162




Chương 162

Chén canh kia chưa vơi nhiều, vẫn còn nóng hổi.

Như vậy nếu mà đánh thật, Tần Khải chắc chắn phải vào viện cấp cứu ngay.

A…

Hai chị em Vương Dao và Vương Tuyết giật mình thét lên.

Bà lão Kỳ Mai Hoa cũng kinh sợ.

Đám con cháu nhà họ Vương lại càng hoảng sợ lặng câm.

Bọn họ ghét Tần Khải là thật, nhưng ai ngờ, Ngô Quảng lại không màng mặt mũi ra tay như vậy.

“Cẩn thận, Tiểu Khải Khải!”

Khi chén canh gần bay đến, vẫn là Kỳ Mai Hoa phản ứng nhanh, vội lên tiếng, nhắc nhở Tần Khải.

Tần Khải ngồi đó, dáng vẻ thong dong.

Chén canh nóng gần như bay đến trước mặt anh, anh mới vươn tay ra.

Hơn nửa chén canh, nằm gọn gàng trong tay Tần Khải.

Tần Khải cười ha ha với Ngô Quảng, rồi mới chậm rãi đặt chén canh trước mặt mình: “Cậu Ngô đúng thật là nhiệt tình, khách sáo như vậy à, tôi uống hai ngụm là đủ rồi. Nào, Tuyết Nhi, cô đến dùng thử đi. Canh cá chình nhiều dinh dưỡng, tốt cho sức khỏe”.

“Mẹ mày, đi chết đi!”

Ngô Quảng một chiêu không thành, trở tay muốn cầm lấy ghế phía sau.

“Đủ rồi! Ngô Quảng, tôi rất thất vọng vì cậu, hôm nay cậu còn dám gây sự nữa, sau này đừng đến nhà Vương chúng tôi. Còn chuyện hôn sự của cậu và Tuyết Nhi, có anh thì không có tôi, chúng ta cứ chờ xem!”, Kỳ Mai Hoa tức giận mặt trắng nhợt.

Cầm lấy hộp quà mà Ngô Quảng vừa tặng, Kỳ Mai Hoa chẳng buồn liếc mắt, trực tiếp ném qua.

Ngô Quảng hốt hoảng tránh né, đồng hồ trị giá mấy triệu rơi từ trong hộp xuống đất, lập tức vỡ tan tành.

Kỳ Mai Hoa không hề xót lòng chút nào, trái lại đứng lên cực kỳ quan tâm nắm lấy tay Tần Khải, lo lắng hỏi: “Tiểu Khải Khải, để bà xem, không bị bỏng chứ?”

“Cháu không sao, bà Kỳ đừng lo cho cháu. Lúc nhỏ cháu giúp sư phụ canh thuốc nóng, nhiệt độ như này, chẳng đáng nhắc”. Tần Khải để mặc Kỳ Mai Hoa nắm tay, vẻ mặt cười hòa nhã.

Nếu không phải vì viên kim cương, thìa Tần Khải sớm đã né rồi, căn bản sẽ không vươn tay.

Mắt thấy Tần Khải không sao, lúc này Kỳ Mai Hoa mới thở phào nhẹ nhõm.

Thế nhưng, bà cũ trong lòng vẫn tức giận Ngô Quảng, không giảm chút nào.

Nói dối trước mặt trưởng bối thì thôi vậy, nhưng ngay cả chuyện giáo dục căn bản nhất cũng không có.

Kỳ Mai Hoa căn bản không thích Ngô Quảng, lần này lại hoàn toàn thất vọng với hắn ta.

Ngay cả một đám con cháu nhà họ Vương vừa nãy mới kêu gào, lúc này cũng đều làm thinh.

Ngô Quảng không chiếm được lý, cũng không chiếm được sự tôn trọng, chuyện như vậy, người có mắt đều không thể giúp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.