Tiểu Thần Y Xuống Núi

Chương 146




Chương 146

Không so sánh thì không có đau thương, so sánh hai đứa này với nhau mới thấy không thể nào nhìn thẳng vào sự cách biệt này.

Ngay cả Đổng Thiên Dương cũng phải thừa nhận rằng có rất nhiều chỗ Hồ Tiểu Chiêu thua xa Tần Khải.

“Nhưng…”, Hồ Tiểu Chiêu đang cực kỳ tức giận, hoàn toàn không nhìn thấy ánh mắt thất vọng của Đổng Thiên Dương.

Còn định ngụy biện nữa nhưng lại bị Đổng Thiên Dương hừ một tiếng cắt ngang: “Hừ! Gặp chuyện cũng chỉ biết gọi bố, mày còn có bản lĩnh gì hả? Nếu mày chữa khỏi bệnh cho nhà họ Đinh, còn cần tao phải ra mặt sao? Còn chẳng phải do mày học hành không tốt?”

“Tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi mà mày vẫn không chịu thay đổi, đều do mẹ mày nuông chiều mày quá”.

Thấy Đổng Thiên Dương thực sự tức giận, Hồ Tiểu Chiêu không dám nói tiếng nào.

Anh ta chỉ thầm siết chặt nắm đấm, trong lòng thề sau này chắc chắn sẽ khiến Tần Khải phải trả giá vì nỗi nhục nhã ngày hôm nay.

“Thần y Tần, hôm nay may mà nhờ có cậu ra mặt giúp đỡ, nếu không nhà họ Đinh chúng tôi, haizz…”

Thấy Đổng Thiên Dương vội vàng chạy đi, Đinh Kim Phúc bước đến trước chắp tay lại, ánh mắt nhìn Tần Khải đầy vẻ biết ơn và có lỗi.

Nếu hôm nay không có Tần Khải, nhà họ Đinh sẽ mất đi một lớp da.

Đinh Quốc Cường cũng làm theo nói: “Thần y Tần, anh đã cứu mạng bố tôi, vốn dĩ chúng tôi nên cảm ơn anh nhưng vừa rồi lại suýt khiến anh bị liên lụy, là nhà họ Đinh có lỗi với anh. Quốc Cường thay mặt nhà họ Đinh cúi đầu với thần y”.

Vừa dứt lời, Đinh Quốc Cường đường đường là nam tử hán lại quỳ hai đầu gối xuống dập đầu với Tần Khải.

Vẫn là Tần Khải nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy anh ta.

“Cúi dập đầu gì đó thì khỏi, chữa bệnh cứu người là bổn phận của bọn tôi. Nếu anh đã đến tìm tôi, theo lý tôi nên giúp anh. Còn chuyện nhà họ Đổng, đó là ân oán riêng của tôi và Hồ Tiểu Chiêu, chuyện nhỏ thôi mà”.

Tần Khải một tay đỡ Đinh Quốc Cường lên, cười híp mắt nói.

Anh vẫn không để tâm lắm chút chuyện nhỏ này.

Đỉnh Quốc Cường được Tần Khải nắm lấy cánh tay đỡ lên, muốn quỳ lại không quỳ xuống được, càng cảm thấy áy náy.

Như anh ta nói, Tần Khải không chỉ có bàn tay vàng cứu được bố anh ta một mạng.

Chuyện của Hồ Tiểu Chiêu, hôm nay, nếu không nhờ Tần Khải, e là nhà họ Đinh họ phải trả cái giá rất đắt rồi.

Hai phần ơn nghĩa sâu nặng gộp lại, nhà họ Đinh không biết trả ơn thế nào.

Hành động của Tần Khải làm cho một người đàn ông ba mươi tuổi như Đinh Quốc Cường cảm động vành mắt đỏ ửng.

Mặt Đinh Kim Phúc ở một bên cũng hiện lên vẻ biết ơn.

Ông ấy biết nhà họ Đinh gặp được quý nhân rồi.

Lúc này, mấy người nhà họ Đinh vây quanh Tần Khải, hết nói cảm ơn rồi nói xin lỗi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.