Thứ Trưởng Nữ (H) - Oa Ngưu

Chương 149: CHƯƠNG 150: H




Sau khi uống canh gừng xong, Thiệu Tình cảm nhận máu trong người chạy rần rần, miệng còn dư vị cay nóng. Vị giác của nàng bây giờ nhạy bén hơn ngày thường, môi lưỡi hai người quấn quýt lấy nhau một hồi, Thiệu Tình chủ động cởi bỏ quần áo trên người Lận Chước. Đã hơn nửa tháng trôi qua, hai người không nhìn thấy nhau, động tác trên tay của nàng vô cùng vội vàng, bàn tay nhỏ lướt qua thân thể cường tráng của hắn.

Thiệu Tình hào hứng vuốt ve, mỗi tấc da dưới lòng bàn tay, mỗi một độ ấm đều quen thuộc, lại khiến người trầm mê.

Lận Chước không thể nào kiềm chế được, khí huyết đổ dồn xuống dưới thân, dục vọng khống chế lý trí. Hắn vung tay lên xé rách quần áo của nàng một cách thô bạo, nhưng với nữ nhân trong lòng ngực mình, động tác của hắn vô cùng cẩn thận, tựa như xem nàng là gốm sứ dễ vỡ.

Rõ nàng nội tâm hắn cũng nôn nóng, dục hoả đang thiêu đốt cơ thể, nhưng mỗi một động tác lại vô cùng dịu dàng. Bàn tay hắn từ từ mơn trớn đường cong mềm mịn của nàng, cố gắng kiềm chế sức lực vì sợ bản thân vô ý sẽ nhéo đau nàng.

Từng mảnh quần áo bị xé rách rơi xuống đất, Lận Chước ôm Thiệu Tình, cả hai cùng ngã xuống giường. Mặc dù hắn là Thái tử nhưng giường cũng không lớn, khó khăn lắm hai người mới nằm vừa chiếc giường. Lúc này, hai người không muốn chừa chút khe hở nào, bọn họ hận không thể hoà làm một với nhau, chiếc giường này ngoài ý muốn lại vô cùng phù hợp với hoàn cảnh.

Đã lâu rồi hắn không gần gũi về thể xác và tinh thần với nàng, giờ đây, hắn vui sướng cực độ, cứ ôm chặt nàng như vậy, cơ thể đôi lúc còn run lên.

Hai người không ngừng hôn môi, cọ xát, âu yếm thân thể đối phương, hai người tận hưởng những xúc cảm đơn thuần nhất, cho dù có hợp làm một hay không cũng không quan trọng.

Sau một lúc lâu, nụ hôn tạm dừng, hơi thở của cả hai đều gấp gáp, không ngừng thở dốc. Mặt Lận Chước ở rất gần, vẻ luyến tiếc hiện rõ lên gương mặt hắn. Xung quanh đều là hơi thở của hai người, dưới đáy mắt đều là ảnh ngược của đối phương, không thể chứa thêm bất cứ điều gì. Lúc này không hề có bất cứ âm thanh nào, chỉ có tình ý dạt dào từ đáy mắt nhau.

Lận Chước tách hai chân Thiệu Tình ra, quấn lên hông mình, dục vọng của hắn đã thức tỉnh tự lúc nào đang đặt giữa hai chân nàng, cọ qua cọ lại hai má đùi, chất nhầy trong veo dính lên da thịt trắng nõn của nàng. Thiệu Tình lập tức phát ra tiếng rên khẽ: “Ưm…” Ánh mắt nàng đê mê, sắc hồng bao trùm cả gương mặt, thể hiện rõ sự yêu thích.

Lận Chước cảm thấy lồng ngực mình truyền ra cảm giác tê dại, đột nhiên hắn thẳng lưng, côn thịt nóng bỏng đi vào mị huyệt ẩm ướt chật hẹp kia. Rõ ràng chỉ mới hơn nửa tháng không đâm nàng, vậy mà bên trong lại siết chặt vô cùng, Lận Chước bị mút chặt đến mức hít hà một hơi.

Một lần nữa ánh mắt hai người giao nhau, hai tay hai chân của Thiệu Tình đều quấn lấy hắn: “Ư..sâu quá…lại căng nữa…” Hiện tại nàng đang hưởng thụ cái thân mật của hai người, thứ nàng cần là sự gần gũi thế này.

Lận Chước nhắm mắt lại, cảm nhận âm thanh khi hai người tiếp xúc nhau, từng mạch máu trên thân dương vật của hắn dán sát vào nơi tư mật nhất của nữ nhân, thời điểm mạch máu lưu thông thì hai trái tim tựa như cũng hoà làm một.

Không biết ai là người tác động trước, một người thì điên cuồng thọc vào rút ra, một người lại hùa theo. Tiếng nước nhẹp nhẹp vang lên, âm thanh thân thể đánh vào nhau liên tục kéo dài không đứt đoạn, trộn lẫn với tiếng rên rỉ của nữ nhân.

“A…a…sướng quá…ưm…” Lận Chước đâm vừa nhanh vừa mạnh, còn Thiệu Tình thì kẹp chặt lấy vòng eo rắn chắc của hắn. Cảm giác tê dại nổi lên theo từng cú thúc của hắn truyền khắp cơ thể, nàng tận hưởng khoái cảm mà hắn mang lại, hai mắt ngây dại, đôi môi đỏ kéo dài tiếng rên.

“Cái miệng nhỏ bên dưới của Tình Tình mút chặt quá, ta cũng rất sướng…a…tê quá…” Hắn ôm thân thể mềm mại trong lòng, bị tầng tầng lớp lớp mị thịt cắn mút, mỗi lần ra vào đều cảm giác được mị huyệt kia không chịu thả hắn, cứ dây dưa như vậy thật sự muốn tước đoạt linh hồn của hắn.

“A…ư…Lận ca ca..Lận ca ca…” Động tác của Lận Chước vô cùng phóng đãng, lúc hắn vặn hông thì thân thể Thiệu Tình cũng đong đưa theo. Lận Chước nhịn không nổi, hắn nâng nửa người nàng lên, thưởng thức cảnh đẹp bên dưới. Đôi núi tuyết lắc lư theo động tác đâm vào rút ra của hắn, đầu vú kia dường như dựng đứng lên vì động tình, hai hạt đậu đỏ bừng cực bắt mắt.

Mùi sữa nhàn nhạt quanh quẩn trên chóp mũi, đã từ lâu rồi, đầu ti kia chưa bao giờ phun mạnh đến vậy, chính xác là nó đang phun ra.

Thiệu Tình chỉ cảm thấy bên trong tiểu huyệt dâng lên từng đợt khoái cảm, ban đầu nó hơi co rút lại, lúc sau lại liên tục co thắt, trước mắt nàng mờ ảo, trí óc lại bị khoái cảm đánh bại, cùng lúc đó, ngực nàng bủn rủn, sữa cũng vì vậy mà phun ra.

“A…sữa bắn ra rồi…” Đôi mắt yêu kiều quyến rũ

Thiệu Tình nhìn Lận Chước rồi reo lên.

Đuôi mắt Thiệu Tình ửng đỏ, bởi vì sóng tình ập đến nên sinh ra nước mắt sinh lý. Lận Chước cúi đầu liếm mút giọt nước mắt chân thật của nàng, đôi môi hắn dừng trên mí mắt nàng, khẽ thì thầm: “Toàn thân của Tình Tình dường như đều tạo ra nước cả!” Nước mắt, sữa, dâm thuỷ, rất ướt…

Lận Chước thở dài, hơi thở nóng rực của hắn phả lên mí mắt của nàng, cơ thể nàng liền run lên, tiểu huyệt lại co rút hơn.

Lận Chước thấp giọng thở, môi hắn rời đi, tiếp đó ngậm một bên vú nàng, gấp gáp liếm mút. Vì quá vội cho nên phát ra tiếng nước bọt, bên vú còn lại hắn cũng không có ý định buông tha, bàn tay to lớn xoa nắn bừa bãi, biến khối thịt thành nhiều loại hình thù khác nhau.

Sữa kia vừa xuống cuống họng, khí huyết của hắn liền trở nên mãnh liệt, tinh lực dồi dào đó đều dồn xuống dưới thân, đưa đẩy liên tục vào mị huyệt. Côn thịt cứng rắn ra sức quất vào khi tình triều vừa đi qua, quy đầu to lớn kia lại gõ lên tử cung Thiệu Tình, đâm cho nàng vỡ vụn ra.

“A…nhẹ…nhẹ một chút…ưm… sắp hỏng rồi…” Lận Chước hung hăng thúc, chân Thiệu Tình không thể kẹp nổi hông hắn, đôi chân trắng nõn mở rộng ra, lắc lư theo động tác của hắn, trông thật đáng thương.

Lúc này làm sao hắn có thể làm nhẹ được? Âm giọng Thiệu Tình xin tha càng kích thích khí huyết hắn hơn. Hắn gần như hoá thân thành một con mãnh thú, cởi bỏ lớp da người thì bên trong chỉ toàn dục vọng, hắn điên cuồng xâm chiếm hạ thân của giống cái, muốn cho nàng sinh sản, muốn chiếm đoạt nàng.

Côn thịt thọc vào rút ra nhanh như bay, xuân thuỷ từ tử cung tưới lên quy đầu hắn, hoa dịch của nàng bị hắn kéo ra rồi đâm vào lại, chảy dọc theo chân hai người rơi xuống nệm, tạo thành vũng nước ái muội, một ít bọt còn sót lại văng tung toé lên chỗ hai người hợp nhất.

Qua hơn trăm cú thúc mạnh bạo, khoái cảm như sóng thần cuộn đến, chớp mắt lan ra khắp cơ thể, Lận Chước buông đầu vú trong miệng ra, dùng hàm răng cọ cọ lên đó, trong miệng hắn phát ra tiếng gầm gừ giống như dã thú. Đến cái đâm cuối cùng, tinh dịch phun thẳng đến nơi sâu nhất của nàng. Tinh dịch nóng hổi làm cho Thiệu Tình như chết đi sống lại, hai mắt trợn lên, bộ ngừng phập phồng lên xuống, trong miệng khẽ rên.

“A…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.