Thứ Trưởng Nữ (H) - Oa Ngưu

Chương 13: CHƯƠNG 13: HẮN ĐANG ĐÂM THỨ TỶ CỦA VỊ HÔN THÊ MÌNH, MỌI NGƯỜI ĐỀU NÓI NÀNG LÀ HỒ LY MÊ HOẶC NGƯỜI MUỐN BÒ LÊN GIƯỜNG HẮN! (H)




“A..a…” Đầu vú bị một lực mút mạnh, thời điểm sữa bị nam nhân mút ra, toàn thân nàng run rẩy, thân thể nóng lên, giữa chân cũng bắt đâu xuất hiện chút ẩm ướt.

Lận Chước ở trên chiến trường nhiều năm, trực giác của hắn rất nhạy, những việc cần đến trực giác thì không cần thầy dạy hắn cũng biết, nhục côn của hắn cọ cọ giữa hai chân Thiệu Tình, hắn hiển nhiên biết được nơi đó không chỉ cọ xát không thôi.

Lúc hắn phát hiện ẩm ướt giữa chân nàng thì côn thịt của hắn bắt đầu chọc vào cửa động dấp dính.

Hắn chỉ muốn phát tiết dục vọng, một mặt thì tham lam mút hết sữa, một mặt thì động eo, đưa dục căn chôn vào cơ thể khác.

“A..ưm…” Dương vật của Lận Chước nhất định là thiên phú dị bẩm, thân gậy to lớn cùng với quy đầu lớn như quả trứng, lúc quy đầu đi vào cửa huyệt hình như đã xé rách gì đó. Cho dù Thiệu Tình tự xưng là người có tính nhẫn nại nhưng cơn đau như xé rách thân thể kia khiến nàng nhăn mày kêu một tiếng.

Âm thanh đau đớn này thôi thúc dục vọng tàn bạo nguyên thủy của nam nhân, hắn chẳng những không dừng lại, mà còn kiên quyết đâm thật sâu vào, hung hăng chạm tới nhụy hoa sâu nhất bên trong nàng.

Thiệu Tình cong lưng, hai bàn tay nàng dùng sức cào cấu lên vai hắn. Nhưng vì thị tẩm, ngón tay nàng đã bị cắt ngắn hết mức có thể, giờ đây muốn bật máu. Nàng không làm cho hắn bị thương được ngược lại vì dùng sức mà kẽ móng tay đã tách móng rướm máu, Thân thể Lận chước cường tráng, lực cào cấu kia chỉ như đang gãi ngứa hắn.

“A…” Nàng tới là trả ơn, dù không cần tình yêu nhưng nàng không phải đến để người khác ngược đãi. Nên nàng quyết định, phải báo thù cho cái thiệt thòi nho nhỏ này của mình! Nàng không nể nang gì mà hung hắn cắn lên cánh tay Lận Chước.

Chút đau đớn này đối với Lận Chước hoàn toàn vô dụng, mông và hông hắn đang di chuyển rất nhanh, khiến cả thân thể nàng lung lay chấn động.

“Ưm….” Cuối cùng hắn cũng buông tha đầu vú nàng, bầu ngực bị hút hết sữa trở về hình dạng non mềm ban đầu, hắn xoa xoa bên vú kia lại thấy nó còn cứng, hắn lại tham lam cúi đầu mút bên còn lại.

Lúc này Lận Chước phát hiện ra, khi hắn tiếp xúc thân thể với nữ tử này, uống sữa của nàng, xâm nhập vào tiểu huyệt của nàng thì tính khí nóng nảy của hắn đã dịu đi rất nhiều.

Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần chưa giao hoan đang quấn chặt lấy con thú xâm lấn lãnh thổ, mang theo vài phần nghênh ngang chống đỡ. Lúc đầu cự vật ra vào rất khó khăn, nhưng một lúc sau, mị huyệt cũng được bôi trơn, dịch mật trộn lẫn với máu xử nữ, làm cho Lận Chước ra vào thuận tiện hơn, kéo theo nhiều tư vị khó nói. Hắn mải mê rong ruổi, quất ngựa dưới thân nữ tử, không quan tâm tới cảm xúc của nàng, càng không quan tâm đến cảm giác của nàng chỉ chăm chăm dùng sức thúc nàng.

Côn thịt to lớn hung hăng lấp đầy mị huyệt non mềm chưa có ai khai phá, những cú va chạm mạnh trước giờ nàng chưa từng biết, thân gậy thô từ từ xâm chiếm tiểu huyệt, hành lang bên trong dường như bị con quái vật khổng lồ căn ra tới cực điểm, khó khăn cắn nhả vị khách không mời mà đến.

Vách thị nhăn nheo bị hắn điên cuồng tàn phá, mỗi tấc mị thịt đều sang bằng, tất cả đều là tra tấn, nhưng nếu là tra tấn giống loài thì làm sao lại sinh sôi được? Một buổi tham hoan sẽ gieo lại mầm móng ở bên trong. Dựa theo kích thích không ngừng của nam nhân hoang dã này, Thiệu Tình dần dần cảm nhận được một tia tư vị khác thường.

Cảm giác tê dại chiếm lấy nửa người dưới của nàng, nhất là huyệt đạo và bụng dưới, sau đó chiếm luôn cảm quan của nàng, khiến nàng bất giác rên rỉ, thậm chí còn cong eo lên: “A….”

Lận Chước hình như phát hiện được sự thay đổi của Thiệu Tình, hắn bỗng như tràn đầy nhiệt huyết, tiếng rên rỉ của Thiệu Tình chính là mê tình tự nhiên nhất, hắn cảm nhận được niềm vui sướng của giống đực, hắn lại đâm vào như vũ bão, đâm đến mức nữ nhân ở phía dưới hắn không khác gì chiếc lá rơi rụng trong gió.

Cọ xát với nàng một hồi, Lận Chước dần dần khôi phục thần trí, ngay lúc hắn vừa khôi phục thần trí, hắn lại lâm vào tình trạng mất khống chế.

Hắn cảm giác được tầng tầng lớp lớp mị thịt siết chặt lấy hắn, giống như có trăm ngàn cái miệng nhỏ đồng loạt cắn lấy nghiệt căn của mình, cảm giác tê dại từ xương cụt xông lên trên đỉnh đầu, ngay lúc tiểu huyệt co rút không ngừng, nữ tử ở dưới thân phát ra tiếng rên rỉ thở dốc đầy mị hoặc.

“A….ưm…” Ý chí Thiệu Tình không thắng nổi cơn sóng tình ập tới, thời điểm cao trào nhất, hai chân nàng khép lại, hung hăng kẹp chặt vòng eo của Lận Chước, mỗi ngón chân đều cuộn tròn, những ngón tay cũng bắt lấy vai hắn siết chặt.

Sau khi cơn sóng tình qua đi, đầu vú nàng tê dại, trên đầu núm khẽ rỉ ra chất lỏng, bắn thành hình vòng cung, đáp xuống chiếc bụng nhỏ mịn màng của nàng, chảy tới nơi giao hợp của hai người.

Trong nháy mắt, mị huyệt lại điên cuồng co rút một lần nữa, nam nhân lần đầu tiên được gần gũi nữ nhân không thể chịu nổi kích thích như vậy, tinh quan mở ra, một lượng lớn tinh dịch phun vào trong hoa huyệt nàng.

Lận Chước đã hoàn toàn tỉnh táo, đôi mắt trong bóng đêm nhìn xuống, hắn nhớ lại bản thân mình vừa làm cái gì, hắn đang giao hoan với thứ tỷ của vị hôn thê hắn, một người mà ai ai cũng nói là hồ ly tinh muốn bò lên giường hắn.

Lận Chước vốn không đồng ý cách thức giải độc hoang đường thế này, nhưng hắn lại không ngờ, phương thức này lại có tác dụng.

“Ngôn Thiệu Tình!” Hắn khàn giọng gọi.

Khi hắn gọi tên nàng, đôi mắt đang mơ màng của nàng vội mở lớn, nàng chưa kịp phòng bị đã đối mắt cùng với hắn. Thị lực của nàng đã dần quen với bóng tối, nàng dường như có thể nhìn rõ, trong bóng đêm kia hai người nhìn nhau chằm chằm.

Cũng không biết vì sao, khi hắn nhận ra nàng, vách tường kiên cố bao bọc trái tim của nàng xuất hiện một vết nứt, giọt lệ từ khóe mắt rơi ra.

Thị lực ban đêm của Lận chước xưa nay rất tốt, ánh mắt yếu ớt này đã rơi vào đáy mắt hắn, lòng dạ sắt đá của hắn bỗng thấy khó chịu, hắn còn chưa phát hiện sự khó chịu này tới từ đâu thì chút tiếc thương này đã bị hắn gạt qua một bên.

“Sao vậy? Đây không phải là thứ ngươi muốn sao?” Nước mắt Thiệu Tình nhoè đi , nàng không cần nhìn tận mắt vẫn biết được người nàng ái mộ đang cười mỉa mai, nàng có thể nghe ra giọng điệu khinh thường trong lời hắn nói.

“Đúng, đây là điều thần nữ muốn!” Thiệu Tình nhanh chóng cất dọn bi thương không cần thiết đi, dù sao trong chuyện này nàng cũng có cảm giác thoải mái, xem như huề đi.

Người tỉnh táo sẽ biết, đây là chuyện đương nhiên, ngươi nghĩ Thái tử lạnh lùng cao cao tại thượng sẽ vì quan hệ thể xác với ngươi mà nảy lòng với ngươi sao?

Chuyện này nằm trong kế hoạch rồi….

Thiệu Tình cảnh tỉnh chính mình.

Trước khi vào Đông Cung, nàng đã biết đây chỉ là một ván cờ, trao trái tim cho người khác, kết cục sẽ rất thảm.

Tác giả: Thái tử à Thái tử, hiện tại như vậy đấy, ai biết được sau này ngươi phải quỳ mỏi gối!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.