Thiên Kim Nhà Nghèo

Chương 13: Mọc răng phân nam nữ




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: trang bubble 

Trương Hắc Đào vừa nói chuyện với tỷ tỷ, cảm giác Quý Tỷ nhi ngồi không nhúc nhích, cúi đầu vừa nhìn, thấy nàng chép miệng nhỏ, ánh mắt vừa đen vừa sáng lại nhìn chằm chằm Trương Điềm Đào, không khỏi cười nói: "Chẳng lẽ con lại nghe hiểu được chúng ta nói chuyện? Nhóc con lại là bộ dáng nghe đến mất hồn."

Trương Điềm Đào đang thuận tay nắm tay nhỏ bé mập mạp của Quý Tỷ nhi, lúc này nhìn Quý Tỷ nhi một chút, cũng "phì" một tiếng cười lên, "Chả trách các ngươi thương nàng, dáng dấp như vậy, lại làm ra bộ dạng tiểu đại nhân làm cho trong lòng người ngứa ngáy, bèn muốn cắn nàng một ngụm! Đừng nói chính ta có hai khuê nữ, nhìn cũng muốn xoa bóp nàng, lại chớ nói ngươi mới vừa mang thai, nhìn dĩ nhiên là vô cùng yêu thích." Vừa nói vừa muốn đi bóp mặt thịt bi bô thở gấp của Quý Tỷ nhi.

Quý Tỷ nhi phục hồi tinh thần lại, vội chôn mặt ở trước ngực Trương Hắc Đào tránh khỏi tay của Trương Điềm Đào.

"Ơ, ngươi chôn nơi đấy làm gì?" Trương Điềm Đào bóp một cái không thuận lợi, trêu ghẹo nói: "Tiểu thẩm con lại chưa có sữa đâu, nếu đói bụng có thể phải tìm nương con đi."

Trương Hắc Đào cũng cười nói: "Tới hôm nay trong ba bữa cơm đều là ăn cháo gạo, chỉ buổi tối trước khi ngủ còn phải đút sữa một lần. Nương của nàng vốn là muốn cai sữa cho nàng, lại lo hôm nay lạnh, sợ buổi tối tách nàng ra, sẽ khóc nháo tổn thương bệnh, không thể thiếu ôm ngủ, lại tùy tiện đút sữa."

Trong lòng Quý Tỷ nhi than thở, tự ta sớm muốn lão nương dứt sữa cho ta, nhưng lão nương một lòng từ mẫu, vẫn cứ sợ ta ăn cháo gạo chưa ăn no, buổi tối còn nhất định ấn đầu của ta tới chỗ ấy của nàng mà mút sữa. Ta không mút còn hoài nghi có phải là bị bệnh hay không, bị sờ đầu sờ trán sờ lưng không được yên bình, lúc này mới bất đắc dĩ tiếp tục mút sữa, ngươi nói bản thân ta muốn?

Trong nội tâm Quý Tỷ nhi hừ hừ, vừa cảm giác hai nơi chính giữa lợi căngđau chút chút lại nhột nhột, không nhịn được dùng đầu lưỡi đi liếm liếm. Vừa liếm, nước miếng kia liền chảy ra, rơi vào trên tay Trương Hắc Đào.

"Ơ, lại chảy nước miếng!" Trương Hắc Đào vội lấy ra một chiếc khăn tay từ trong lòng ngực giúp Quý Tỷ nhi lau đi, vừa cười nói với Trương Điềm Đào: "Thời gian trước Quý Tỷ nhi phát sốt, mời đại phu đến xem, đại phu còn chúc mừng đấy. Mọi người đang thầm mắng hắn nói chuyện mơ màng, ai ngờ đại phu lấy tay nâng cằm dưới của Quý Tỷ nhi làm nàng hé miệng, ngón tay nhấn một cái về phía giữa lợi dưới của nàng nói: ‘Mọc răng rồi, đây không phải là chuyện vui? Bé con vừa mọc dài, chẳng mấy chốc sẽ nhai đồ cứng rắn, không còn là cô bé con rồi, không lâu sẽ biết bò đấy. Uống nước ấm nhiều một chút, nếu mà lợi của nàng ngứa, cầm vải thưa thấm nước muối chà cho nàng. Ban đêm nhìn kỹ, nếu sốt gay gắt, mới sắc thuốc mà ta kê đơn cho nàng uống vào, nếu không sốt lắm, cũng không cần uống thuốc.’ vì vậy nói rồi tự mình rời đi. Chúng 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.