Thập Niên 90: Cha Ta Bạo Hồng Giới Giải Trí

Chương 51




Đồng Thành Quân muốn đi nơi khác làm công, việc này xem như là truyền khắp toàn bộ gia, đối với việc này, không có một người tán thành.

Chu Tuyết đã ở trong lòng cân nhắc lợi và hại, tuy nói Đồng Thành Quân chỉ là cậu em chồng, nhưng có hắn ở, sinh hoạt của cô cũng sẽ thuận tiện không ít.

Tỷ như đèn hỏng rồi, có thể tìm cậu em chồng sửa. Muốn mua thứ gì mà chỉ ở trên trấn hoặc là trong huyện mới có, cũng có thể nhờ cậu em chồng đi mua.

Chớ nói chi là sở hữu công việc trong nhà đều là cậu em chồng đang làm, việc nặng càng là chỉ có hắn mới có khả năng làm, hết cách rồi, ai bảo chồng cô không thường xuyên ở nhà.

Hắn Đồng Thành Quân nếu là đi rồi, việc trong nhà ai làm? Chẳng lẽ để thân thể không tốt bố chồng đi làm? Dù sao cái nhà này, không có cậu em chồng là không có cách nào sống nổi.

Chu Tuyết cũng biết rất rõ, hi vọng chồng mình Đồng Thành Hoành về giúp trong nhà, đó là chuyện viển vông.

Chu Tuyết ôm túi chườm nóng, mặc một cái áo khoác lông dày ngồi ở bên cửa sổ, vểnh tai lên nghe động tĩnh bên ngoài, tại vừa rồi, cha chồng Đồng Kiến Nghiệp đem cậu em chồng Đồng Thành Quân hô đi, hẳn là vì nói chuyện đi ra ngoài làm công.

Sau năm mới, thôn xóm náo nhiệt từ từ quy về yên tĩnh, theo Đồng Thành Quân biết, chỉ tính ngày hôm nay thì có bốn, năm thanh niên thu dọn đồ đạc đi xa nhà làm công.

Hắn ngồi ngay ngắn ở trên ghế, liếc mắt nhìn cha mình Đồng Kiến Nghiệp ngồi ở cạnh cửa xoạch xoạch hút thuốc lào, này đã là tẩu thuốc lá thứ ba ông hút, nhưng ông vẫn không có ý muốn mở miệng nói chuyện.

"Ba, con là nhất định phải đi ra ngoài làm công." Đồng Thành Quân chủ động mở miệng biểu đạt ý nguyện.

Chính đang hút thuốc lá sợi Đồng Kiến Nghiệp đột nhiên rít một trận, chợt phun ra một vòng khói, nặng nề than ra khẩu khí, nói: "Con muốn đi, ba vốn cũng không nên ngăn cản con, nhưng trong nhà làm sao bây giờ? Ba cái thân thể này, muốn làm cũng làm không được, cũng không thể toàn để cho mẹ con đi làm việc đồng áng."

"Không phải còn có đại ca sao? Tứ đệ bây giờ cũng lớn rồi," Đồng Thành Quân nói: "Huống chi mỗi khi đến thời điểm ngày mùa, đều được cho nghỉ, có đại ca cùng tứ đệ ở, còn sợ không làm xong? Nếu như con công tác nghỉ, cũng có thể về nhà giúp đỡ. Chúng con huynh đệ mấy người cùng nhau, hơn nữa nhị tỷ, không có gì mà phải lo lắng."

Nói thì nói như thế, nhưng năm vừa rồi lão đại cùng lão tứ có đứa nào rảnh rỗi trở về giúp việc đồng áng? Lão đại nói trong trường học có việc bận rộn, lão tứ lại nói việc học bận rộn, rất nhiều bài tập.

Lại nói mạ cắm xuống xong là có thể trực tiếp đợi tới vụ thu liền được mùa sao? Trung gian không cần các loại bón phân, làm cỏ, trừ sâu vân vân.

"Ai.." Đồng Kiến Nghiệp lại nặng nề thở dài, "Nhi đại bất trúng lưu, mỗi người cánh cứng rồi, đều muốn ra bên ngoài bay. Đáng thương tấm lòng cha mẹ khắp thế gian, muốn lưu lại một đứa ở bên người tận hiếu, cũng không thể toại nguyện."

Đồng Thành Quân không lên tiếng, hiển nhiên một bộ quyết tâm đã định dáng vẻ.

Đồng Kiến Nghiệp thu tầm mắt lại, cầm điếu thuốc dựng ở ngưỡng cửa gõ gõ, nói: "Ba là không khuyên nổi con, liền tùy con vậy, còn mẹ con có đáp ứng hay không, ba cũng không cách nào làm chủ."

Quách Xuân Hoa đương nhiên là không đáp ứng, khuyên không được liền lấy mặt dày mày dạn phương thức, nhìn chằm chằm Đồng Thành Quân, phàm là hắn ra cái môn cũng phải đi theo, chỉ sợ không chú ý Đồng Thành Quân liền lén lút chạy.

Đồng Thành Quân tùy bà muốn làm gì thì làm, nhà còn chưa có phân, hắn còn có thể đi tới chỗ nào?

* * *

Rét tháng ba chính là lạnh, Chu Tuyết đốt một chậu than đỏ rực để ở dưới bàn nhỏ trong phòng, lại phủ một cái thảm thật dày lên trên bàn, đem nhiệt lượng của chậu than gom ở dưới đáy bàn, tay chân nhét vào bên trong, khỏi nói có bao nhiêu ấm áp.

"Trời này sợ là muốn tuyết rơi!" Chu Tuyết nhìn ngoài trời rét tháng ba se lạnh, không khỏi lầm bầm lầu bầu nói.

Mấy ngày gần đây trong nhà ồn ào cô cũng nhìn ở trong mắt, cậu em chồng Đồng Thành Quân sợ là không thể đi ra ngoài làm công, dù sao mẹ chồng huyên náo lợi hại như vậy, lấy Đồng Thành Quân dĩ vãng muốn gì được đó tính tình, khẳng định vẫn là sẽ thuận theo mẹ của hắn.

"Thùng thùng!" Đột nhiên cửa phòng của cô bị gõ vang lên.

Chu Tuyết kinh ngạc nhìn ra phía cửa, ai sẽ đến gõ cửa của cô? Thành Hoành thì đi trường học rồi, mẹ chồng gõ cửa cũng sẽ không nhẹ như vậy.

"Đến ngay." Chu Tuyết đứng dậy đi mở cửa, không nghĩ tới ngoài cửa đứng chính là cậu em chồng Đồng Thành Quân, còn có con gái của hắn Đồng Hân.

Cô hỏi: "Có chuyện gì sao?"

"Vâng," Đồng Thành Quân gật gật đầu, "Có chút việc muốn cùng chị dâu thương lượng."

Chu Tuyết kinh ngạc, cô với hắn có chuyện gì cần thương lượng? Bất quá không nhịn được hiếu kỳ, đưa tay mời bọn họ đi vào, "Ngồi xuống sưởi ấm đi, có cần tôi pha cho cậu chén trà không?"

Bụng của Chu Tuyết tháng ngày càng lớn, hành động nhìn phi thường bất tiện.

"Không cần khách khí như vậy," Đồng Thành Quân khéo léo từ chối, trực tiếp đi thẳng vào chủ đề nói: "Em lần này đến, là muốn cùng chị bàn bạc một chút chuyện phân gia."

"Phân gia?" Chu Tuyết kinh ngạc nhìn sang, "Là ai nói muốn phân gia? Ba chồng? Vẫn là mẹ chồng?"

"Là em nghĩ phân gia."

Chu Tuyết kinh ngạc đến ngây ra một lúc, sau đó mới phản ứng lại, "Liền tính mẹ không cho cậu đi ra ngoài làm công, cậu cũng không cần phải đòi phân gia đi?"

"Cũng không phải bởi vì cái này," Đồng Thành Quân nói: "Chị dâu, chị cùng anh cả ở trong thành có căn biệt thự, chờ biệt thự sửa xong, sớm muộn là muốn chuyển vào trong biệt thự ở, nếu như hiện tại không phân gia chẳng lẽ đến lúc đó mọi người cùng nhau chuyển vào đấy ở?"

Chu Tuyết bắt đầu cười gượng, "Này.. Sao có thể có chuyện đó? Cha mẹ tôi đều không có chuyển vào ở, làm sao có thể để cho các cậu cũng đi theo chuyển vào ở được."

"Bởi thế vì sau này thuận tiện, vẫn là nhanh chóng đem cái nhà này phân đi."

Đồng Thành Quân nhìn Chu Tuyết đầy mặt đều là chống cự, liền biết lời của mình đã đánh trúng yếu hại, chị dâu nhất định sẽ tán thành chuyện phân gia. Nghĩ tới đây, hắn lại cảm thấy thật nực cười, liền ngay cả chị dâu đều biết giữ gìn lợi ích cho gia đình nhỏ của mình, buồn cười mình lại không biết.

Chu Tuyết tỉ mỉ suy nghĩ một chút, khẳng định là không thể để cho bọn họ vào ở biệt thự của mình, đó là ngôi nhà nhỏ của mình, cả nhà chồng vào ở tính cái gì? Nhà của bọn họ lại chẳng phải viện phúc lợi người nào đều có thể đi vào ở.

Chu Tuyết nói: "Cậu nói cũng có đạo lý, cái nhà này sớm muộn đều phải phân. Chẳng qua, anh cậu không ở nhà, lời của tôi ở trước mặt ba mẹ chồng cũng không có cái gì phân lượng.."

Chu Tuyết ý tứ chính là không muốn làm tên ác nhân này.

Đồng Thành Quân cũng không ngại làm chim đầu đàn, liền nói: "Phân gia việc này em tới nói, đến lúc đó chị chỉ cần đồng ý là được."

"Được, vậy thì cứ quyết định thế đi." Chu Tuyết gật đầu đáp lại.

* * *

Từ trong phòng chị dâu đi ra, Đồng Thành Quân để con gái Đồng Hân trở về phòng, mình thì đi qua tìm ba mẹ nói chuyện phân gia.

Thời tiết vẫn còn lạnh, Đồng Kiến Nghiệp cùng Quách Xuân Hoa chính đang ở trong nhà bếp nhóm lửa sưởi ấm, hai vợ chồng một bên hướng trong đống lửa ném vỏ hạt dưa, một bên tán gẫu.

Quách Xuân Hoa: "Có một chuyện tôi vẫn luôn không có nói với ông, tôi nhịn đến sắp tức chết rồi. Nếu không phải tại nó, Thành Quân sẽ nghĩ đi ra ngoài làm công sao?"

Đồng Kiến Nghiệp: "Có việc bà kìm nén làm cái gì? Cứ nói ra đi!"

"Còn không phải tôi sợ ông tức giận, tức hỏng thân thể làm sao bây giờ?"

"Bà nói đi, tôi bảo đảm không tức giận."

"Vậy tôi nói đó nga!" Quách Xuân Hoa

Nuốt xuống nhân hạt dưa trong miệng, "Tiền trong nhà chúng ta không phải đều đưa cho Chu Tuyết cầm đi rồi sao, bao gồm tiền bán heo, bán gà vịt, còn có mấy năm này bán gạo tích góp được."

"Không phải cầm đi trang hoàng biệt thự sao?"

"Bên ngoài thì nó nói vậy, kỳ thực mới không phải đâu," Quách Xuân Hoa nói: "Trước đó mấy ngày nó đi chơi mạt chược ở chỗ Thành Ngọc, tôi cầm chìa khóa dự phòng đi mở cửa phòng nó, tính toán quét tước cho nó."

"Sách, bà lại lục lọi phòng người ta."

"Ai, tôi không lục còn không biết mấy việc này," Quách Xuân Hoa răng rắc dùng sức cắn ra vỏ một hạt hướng dương, hô to nói: "Tôi ở trong tủ treo quần áo của nó phát hiện một bọc tiền lớn, đều là chúng ta cho nó cầm đi trang hoàng, nó căn bản không cầm đi trang hoàng biệt thự, đều tự mình giấu đi."

"Khả năng là còn chưa kịp cầm đi trang hoàng biệt thự."

"Nó không cầm còn nói cầm," Quách Xuân Hoa nặng nề hừ một tiếng, "Còn không phải là sợ dùng số tiền ấy cho vợ lão tam làm giải phẫu? Tôi tới tới lui lui hỏi rất nhiều lần, nó đều nói không có, liền ngay cả lão tam tự mình đi hỏi nó mượn, nó cũng nói không có, ông nói đứa con dâu này tâm sao có thể ác độc như thế đâu? Có thể trơ mắt mà nhìn Tiểu Vân chịu khổ?"

"Hừ! Nếu không phải nó ở chỗ này giở trò quỷ, Thành Quân hiện giờ có thể ồn ào muốn đi ra ngoài làm công sao?" Quách Xuân Hoa tức đến nghiến răng nói: "Nếu không phải là xem ở nó nói biệt thự đã sửa xong, chuyên môn cấp chúng ta một gian phòng để chúng ta đi trong thành ở, tôi kiểu gì cũng phải sấn nó không ở nhà đem tiền lấy trở về."

"Tiền việc này.." Đồng Kiến Nghiệp nhỏ giọng, nói: "Bà nhưng đừng nói với lão tam, miễn cho hắn lại nháo."

Đồng Thành Quân biểu tình âm trầm xoay người, lặng lẽ bước ra ngưỡng cửa, làm ác nhân vụ này, hắn đổi ý.

Mấy ngày nay anh cả vẫn luôn ở trường học, cũng không biết chuyện trong nhà, Đồng Thành Quân quyết định đi trường học, tự mình nói cho anh cả chuyện mình muốn đi ra ngoài làm công.

Đây là phòng ký túc xá sáu người một gian nhưng diện tích không tính là lớn, giường nối sát liền nhau, tạp vật cũng chồng đến đâu đâu cũng có, đặc biệt bên cạnh giường của Đồng Thành Hoành còn đặt một cái bàn học, mặt trên càng là chất đầy vở bài tập của vài cái lớp, hắn mở ra một chiếc đèn bàn, đang vùi đầu phê chữa bài tập, trong ký túc xá lạnh đến lợi hại nhưng cũng chỉ có thể quấn chặt áo bông, run chân sưởi ấm.

Hắn phun ra hơi lạnh hỏi: "Cậu chạy tới trường học làm gì?"

Đồng Thành Quân liền ở bên cạnh ngồi xuống, nếu là thường ngày hắn khẳng định sẽ cảm thấy anh cả khổ cực, trời lạnh như thế này còn phải nắm lạnh lẽo bút máy phê chữa bài tập, liền lửa cũng không thể đốt, trong lòng còn có thể có một tia hổ thẹn.

Nhưng vì cái gì muốn hổ thẹn đâu? Đây là chuyện mình hắn phải đối mặt, tỷ như mình cũng phải đối mặt với phí phẫu thuật của vợ vậy, anh cả không phải cũng không có một tia hổ thẹn sao?

"Anh cả, em muốn đi Quảng Châu làm công." Đồng Thành Quân nói.

"Cái gì?" Đồng Thành Hoành sau khi nghe xong, bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt rất là kinh ngạc, "Cậu muốn đi Quảng Châu làm công? Làm sao lại chạy xa như vậy?"

"Đi Quảng Châu làm công mới có thể kiếm được tiền nha! Hiện tại ở quê nhà là càng ngày càng khó tìm tới công việc kiếm được nhiều tiền, chỉ riêng thôn chúng ta liền có mấy cái đi ra ngoài làm công." Không đợi Đồng Thành Hoành tiếp lời, hắn liền nói tiếp: "Mấy ngày nữa em liền đi, lần này đến trường học là muốn xin nhờ anh cả, chờ sau khi em đi Quảng Châu, vợ con em còn phiền phức anh cả trông non một vài, chuyện trong nhà cũng phải giao cho anh rồi."

Đồng Thành Hoành nghe được đầu đều lớn, cái gì gọi là vợ con nhờ hắn trông nom, liền chuyện trong nhà cũng giao cho hắn? Hắn ở trong trường học dạy ba cái lớp vẫn còn là giáo viên chủ nhiệm, lại phải làm thầy quản sinh quản lý trường học kỷ luật, nơi nào còn có tinh lực quản chuyện trong nhà!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.