Thập Niên 60: Đại Viện Dưỡng Oa Ký

Chương 24




Nhiệt độ cao xuyên qua vách chậu truyền ra bên ngoài, đem thịt bò nướng xèo xèo, muốn đồ ăn ngon thì phải cam lòng bỏ đồ ra, lúc tới Liễu Thục Vinh cố ý xếp vào hai chai dầu hạt cải lớn, lúc Liễu Tố Tố ngâm thịt bò bỏ vào một ít, còn thêm ớt bột cùng một chút thì là vào bên trong, nướng như vậy, lập tức có mùi thịt nướng truyền đến.

Thịt bò phải nướng khô mới để được lâu, nhân cơ hội này, Liễu Tố Tố bắt đầu làm thịt bò kho.

Thịt khô được cắt thành lát mỏng, thịt bò kho là cắt miếng. Miếng thịt bò lớn cùng các loại gia vị cho vào nồi, lửa nhỏ chậm rãi kho, đem tất cả thịt thơm ngát vào nước sốt bên trong.

Đợi đến khi thời gian sắp tới, lại dùng bột ngô, làm thành mì sợi, nấu chín, đổ canh thịt bò lên trên, cuối cùng cắt hai miếng thịt bò kho, cùng một chút hành băm, trong nháy mắt sắc hương vị đều đầy đủ.

Cũng không cần Liễu Tố Tố gọi, Hàn Trình đã sớm ngửi thấy mùi thơm lộc cộc chạy tới: “Mẹ ơi, chúng ta có thể ăn cơm được chưa ạ, con đói rồi!”

“Có thể ăn, gọi tất cả mọi người vào đi.” Liễu Tố Tố bày đũa xong.

Mùi thịt kho quá mê người, Hình Tiểu Quân vừa mới ở trong phòng đã bị đói không chịu nổi, cậu ấy không nghĩ tới phó đoàn trưởng Hàn cưới về chị dâu, không chỉ có người xinh đẹp, thế nhưng nấu cơm cũng giỏi như vậy, ngửi mùi hương này là biết tay nghề gần giống như tiệm cơm rồi.

Đợi đến khi chân chính được ăn, Hình Tiểu Quân mới biết mình nghĩ không đúng, cái gì gọi là cùng với tiệm cơm không sai biệt lắm, quả thực so với tiệm cơm còn tốt hơn!

Không chỉ có Hình Tiểu Quân, tất cả mọi người đều ăn cực kỳ vui vẻ, mấy ngày nay trên xe lửa cũng không ăn ngon, vừa mệt lại uể oải, lúc này một chén mì thịt bò ấm áp xuống bụng, cả người từ trong ra ngoài đều thoải mái lên.

Đồ tham ăn Hàn Trình khoa trương nhất, ngay cả chén cũng thiếu chút nữa liếm sạch sẽ, còn chưa thỏa mãn hỏi: “Mẹ, con còn muốn ăn.”

“Không được ăn, lát nữa lại đau bụng, ngày mai lại ăn.” Trong nhà bây giờ không có thuốc, nếu nửa đêm đau dạ dày chuyện này quả thực là quá sức.

Hàn Trình vốn là thèm ăn mà thôi, nghe được ngày mai còn có thức ăn, lập tức ngoan ngoãn không nói lời nào.

Niềm vui ăn uống của hai anh em Hàn Trình nhìn được bằng mắt thường, mà Hàn Cẩm và Tú Tú tuy rằng không nói gì, nhưng khó có được, cái miệng nhỏ nhắn cũng không dừng lại, nhìn hai đứa nhỏ ăn ngon chưa từng có, Hàn Liệt chỉ cảm thấy tảng đá trong lòng rơi xuống đất.

Tuy rằng anh không nói gì, nhưng trong lòng đối với Liễu Tố Tố cảm kích càng sâu.

Cơm nước xong tiếp tục làm việc, Liễu Tố Tố vẫn bận rộn trong phòng bếp, nhiều thịt bò như vậy muốn làm tốt như vậy, phải tốn không ít công phu, đợi đến khi ngọn lửa cuối cùng trong chậu than tắt, toàn bộ thịt bò mới làm xong.

Không biết Hàn Liệt đi vào từ khi nào: “Ngày mai lại làm chứ?”

“Đã bận rộn xong rồi.” Liễu Tố Tố hoạt động một chút cổ có chút đau xót, phát hiện bên ngoài im ắng: “Bọn nhỏ ngủ rồi sao?”

“Ngủ rồi.” Hàn Liệt nói xong, thấy Liễu Tố Tố còn muốn hỏi gì đó, vội vàng nói: “Yên tâm đi, tắm rửa rồi ngủ đi.”

Vậy thì tốt rồi.

Hôm nay mới vừa mới thay chăn mới, chỉ có mấy con khỉ bẩn kia dám không tắm rửa đã đi ngủ, quả thực không cần nữa.

Liễu Tố Tố gật đầu, chuẩn bị gói thịt bò vào trong giấy dầu, đã bị Hàn Liệt đón lấy: “Anh làm cho, em đi tắm rửa nghỉ ngơi đi.”

Liễu Tố Tố thật sự mệt mỏi, nghe vậy gật đầu, vừa đi ra khỏi phòng bếp, lại nghe thấy âm thanh của Hàn Liệt truyền đến: “Trong bình nước ấm có nước nóng.”

“Ừ.” Liễu Tố Tố nhịn không được cười, phó đoàn trưởng Hàn còn rất cẩn thận mà.

Nhưng đợi đến lúc tắm rửa, cô có chút cười không nổi, bởi vì cô đột nhiên nghĩ đến, hiện tại cô và Hàn Liệt đều đã kết hôn, dựa theo suy nghĩ của con người hiện tại, chẳng phải tối nay sẽ ngủ cùng nhau sao?!

Liễu Tố Tố hoảng sợ, lúc tắm rửa cọ xát nửa ngày cũng không muốn đi ra ngoài, nhưng buổi tối tháng tư vẫn rất lạnh, đợi không được hai phút, cô lạnh đến có chút phát run, sợ hãi lạnh, chỉ có thể mặc quần áo xong đi ra ngoài.

Ôm áo khoác, càng tới gần phòng, cô lại càng khẩn trương, vắt hết óc suy nghĩ một lát nên thương lượng với Hàn Liệt như thế nào, suy nghĩ nửa ngày không nghĩ ra một cái cớ thích hợp.

Ngay khi Liễu Tố Tố chuẩn bị lấy lấy cớ đến tháng, làm bộ mình hai ngày nay là thời kỳ đặc biệt, đột nhiên xuyên qua khe cửa nhìn thấy trên giường trong phòng ngủ còn có Tú Tú đang ngủ.

Trong nháy mắt Liễu Tố Tố yên tâm, suy cho cùng Hàn Liệt dù thế nào cũng không đến mức ở trước mặt con cái có ý nghĩ không tốt chứ?

Cô thở phào nhẹ nhõm đi vào, quả nhiên nhìn thấy Hàn Liệt ăn mặc chỉnh tề ngồi trên ghế, hẳn là đang chờ cô.

“Sao còn không đi ngủ?” Liễu Tố Tố hỏi.

Hàn Liệt đưa cái hộp trong tay tới: “Cái này cho em.”

“Đây là cái gì?”

Vừa mở ra, cô lập tức hiểu được, bên trong chứa đựng đủ loại tiền cùng vé.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.