Thần Vương Lệnh

Chương 161: 161: Trời Cũng Giúp Ta




Rời khỏi nhà cũ, Phan Long nơm nớp lo sợ.

“Anh hai, anh quyết định làm thế nào?” Phan Hổ lo lắng hỏi.

Phan Long thở dài, nói: “A Hổ, ba cho phép anh có thể sử dụng tất cả sức mạnh của nhà họ Phan để đối phó Tần Thiên.”

“Theo như thường lệ, chỉ một mình Tần Thiên hoàn toàn không đáng lo lắng.

Đích thân anh sẽ dẫn người giết đến Long Giang, cũng sẽ lấy đầu của hắn.”

“Nhưng, hai điều giao ước trước đây với ba quả thực khiến cho anh khó xử lý.”

“Bây giờ chúng ta đã biết, Tần Thiên không phải một mình, bên cạnh hắn cũng có vài cao thủ liều chết.”

“Một khi đánh nhau, nhà họ Phan chúng ta sẽ có tổn thất gì, hoặc là nói, ầm ĩ ra tiếng động quá lớn sẽ không thể không ảnh hưởng đến sinh nhật của ông cụ An và con đường làm quan của anh cả.”

”Xem ra mọi chuyện vẫn phải bàn tính lâu dài.”

Phan Hổ gật đầu, nói: “Em hiểu!”

“Anh hai, em lập tức phái thêm người đi Long Giang nghe ngóng tin tức.”

“Hi vọng có thể tìm được cơ hội thích hợp, gi3t chết Tần Thiên trong một lần hành động.”

Chuyện đã đến nước này, Phan Long chỉ có thể gật đầu.

“Đồng thời, gửi tin cho năm cao thủ trong nhà chúng ta.

Bảo họ tập hợp đầy đủ ở Long Giang với tốc độ nhanh nhất.”

Phan Hổ ngạc nhiên, nói: “Anh hai, anh muốn sử dụng ngũ đại cao thủ kia?”

Phan Long lạnh lùng nở nụ cười, nói: “Chúng ta tốn nhiều tiền nuôi chúng như vậy, bây giờ là lúc để chúng báo đáp.”

“Ngũ đại cao thủ ra mặt, anh không tin họ Tần còn có thể nổi lên gợn sóng.”

“Vâng anh hai, em lập tức sắp xếp!”

Nói xong, Phan Hổ ra lệnh cho thuộc hạ đẩy hắn ta rời đi.

Lúc này, quản gia theo sát bên cạnh giúp đỡ Phan Long vội vàng đi vào, mỉm cười nói: “Nhị công tử, tiểu thư Mục Phi Phi gọi điện đến muốn nói chuyện với ngài.”

Phan Long đang phiền lòng, không vui nói: “Cô ta tìm tôi có thể có chuyện gì? Ông nói với cô ta tôi đang bận, không rãnh.”

Kiểu sao nữ như Mục Phi Phi, ở trong mắt người bình thường là người cao không thể với.

Nhưng, ở trong mắt siêu cấp phú nhị đại như Phan Long hoàn toàn không hiếm lạ gì.

Hắn ta có thể tùy tiện gọi là đến ngay, vẫy là đi.

Trên thực tế, sau khi quen biết trong một buổi tiệc cao cấp, Mục Phi Phi biết thân phận của Phan Long đã bắt đầu theo đuổi hắn ta một cách cuồng nhiệt.

Thậm chí còn bày tỏ, chỉ cần Phan Long đồng ý cưới mình thì cô ta sẽ rút lui khỏi giới giải trí, yên tâm làm một bà chủ giàu có chăm sóc chồng và nuôi dạy con cái.

Phan Long luôn không đồng ý Mục Phi Phi.

Ít nhất là cho đến bây giờ, đối với hắn ta Mục Phi Phi chỉ là một công cụ để giải trí.

Thời điểm bây giờ, nhà họ Phan mây đen dày đặc, hắn ta làm gì có tâm trạng để đối phó với Mục Phi Phi

Quản gia nhận được lợi ích của Mục Phi Phi, lại lần nữa mỉm cười nói: “Mục tiểu thư nói, hai ngày nữa cô ấy sẽ có một buổi lễ ký kết hợp đồng ở chỗ chúng ta.”

“Dường như là trở thành người phát ngôn cho một hãng mỹ phẩm nào đó.”

“Cô ấy nói, nếu thiếu gia rãnh thì cô ấy có thể bay đến trước ở cùng thiếu gia.”

“Đồng thời, còn chuẩn bị quà cho thiếu gia.”

Phan Long lạnh lùng cười nói: “Với địa vị của cô ta, làm sao sẽ chạy đến chỗ chúng ta ký hợp đồng, còn không phải là cố ý tiếp cận tôi.”

“Cũng xem như cô ta có lòng.”

“Ông nói với cô ta, trước mắt tôi có việc quan trọng phải xử lý, quả thực không có tâm trạng.

Cô ta làm việc của cô ta đừng đến tìm tôi.”

“Vâng.” Quản gia chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Phan Hổ bên cạnh không nhịn được nói: “Mục Phi Phi trở thành người phát ngôn của hãng mỹ phẩm nào? Nhãn hiệu bình thường không thể mời được cô ta nhỉ.”

“Theo như tôi biết, tỉnh chúng ta dường như không có nhãn hiệu nào lớn cả.”

Quản gia suy nghĩ một chút, cười nói: “Tôi nhớ ra rồi, tên là Tô Ngọc Cao.”

“Dường như là sản phẩm mới của một xí nghiệp ở Long Giang chúng ta, nghe nói đã đạt được giải thưởng lớn gì đó ở quốc tế.

Cho nên Mục Phi Phi tiểu thư mới hạ mình đồng ý.”

Tô Ngọc Cao!

Nghe thấy cái tên này, Phan Hổ và Phan Long cùng thay đổi sắc mặt.

Phan Hổ kích động nói: “Anh hai, là công ty của vợ Tần Thiên!”

“Em nhớ ra rồi!”

“Để trả thù Tần Thiên và người phụ nữ này, trước đây chị Mỹ Nhi đã từng dùng một vài quan hệ, cắt đứt kênh phân phối của họ.”

“Không ngờ, họ lại tìm đến Mục Phi Phi làm người phát ngôn, còn muốn đến tỉnh thành mở họp báo!”

Phan Long cũng kích động nói: “Cái gọi là giải thưởng lớn, chính là giải thưởng họ nhận được khi đi triển lãm sắc đẹp quốc tế ở Milan!”

“Nhanh, thông báo cho Mục Phi Phi, nói rằng tôi rất nhớ cô ta.

Bảo cô ta mau chóng bay đến gặp tôi!”

“Vâng!” Quản gia vội vàng rời đi.

Phan Long cảm thấy, dường như mình đã nắm bắt được cơ hội.

Nói ra, hắn ta và Phan Mỹ Nhi thậm chí là Tiết Nhân đã chết, ngòi nổ của tất cả mọi chuyện có thể có những chuyện này đều là vì người phụ nữ tên Tô Tô này gây ra.

Bây giờ muốn đối phó Tần Thiên, vẫn phải bắt đầu ra tay từ Tô Tô.

Nhất định sẽ khiến cho Tần Thiên khó chịu hơn là tự tay giết Tần Thiên.

Hủy diệt Tô Tô trước rồi lại hủy diệt Tần Thiên, thì em gái đã chết cũng có thể nhắm mắt.

“Trời cũng giúp ta!”

“Thật sự là trời cũng giúp ta mà!”

Hắn ta không nhịn được bật cười ha ha.

Long Giang.

Tần Thiên rất bất ngờ khi nhận được điện thoại của Liễu Thanh.

Hắn không khỏi có chút nghi ngờ.

Hắn biết, người phụ nữ mạnh mẽ đến từ tư bản Thiên Phú này, trong lòng luôn có vài thành kiến với mình.

Bình thường rất ít khi nói chuyện với mình.

Sao lại chủ động gọi điện thoại đến đây?

“Liễu tổng, có chuyện gì.” Anh bắt máy, nhàn nhạt nói.

Trong điện thoại giọng của Liễu Thanh trầm thấp, trông có vẻ lo lắng, nói: “Là chuyện ký hợp đồng người phát ngôn với Mục Phi Phi.”

“Ồ?” Tần Thiên nhướng mày: “Có gì khó khăn sao?”

“Tôi nghe Tô Tô nói, không phải đã bàn bạc tương đối rồi sao.”

Liễu Thanh nói: “Bàn bạc tương đối rồi.

Nhưng, bây giờ có một biến số.”

“Vốn, chúng tôi muốn mời Mục Phi Phi đến công ty chúng tôi ký hợp đồng, tham quan nhà máy và nhà kho, đồng thời biến những điều này thành điểm nhấn của buổi họp báo.”

“Ban đầu, Mục Phi Phi cũng đồng ý.”

“Nhưng đột nhiên cô ta thông báo với người quản lý, tạm thời giở quẻ.

Muốn tổ chức buổi họp báo ký hợp đồng ở tỉnh thành.”

“Lý do là, Long Giang quá nhỏ bé không xứng với địa vị của cô ta.”

Tần Thiên cười nói: “Điều này cũng có thể hiểu được.

Dù sao cũng là ngôi sao, phải dựa vào địa vị để kiếm sống.”

“Cô là thấy đi tỉnh thành có vấn đề gì sao?”

Liễu Thanh nói: “Mục Phi Phi đơn phương đặt địa điểm tổ chức họp báo ký kết hợp đồng ở khách sạn Kiệt Long.

Hơn nữa còn yêu cầu chúng tôi phải tổ chức buổi tiệc chào mừng cô ta vào tối ngày hôm trước.”

“Những người tham gia sẽ do cô ta mời.

Chi phí cụ thể sẽ do chúng ta chi trả.”

“Những điều này đều không quan trọng.

Tần tiên sinh, chắc anh không quên khách sạn Kiệt Long chứ?”

Nụ cười trên mặt Tần Thiên biến mất, trông có vẻ thâm sâu khó dò.

Hắn thấp giọng nói: “Sản nghiệp của nhà họ Phan.”

“Đúng.” Liễu Thanh trầm giọng nói: “Trước đây không lâu, Phan Mỹ Nhi đã đến làm ầm lên, trực tiếp cắt đứt kênh phân phối của chúng ta.”

“Mặc dù trong khoảng thời gian này trời yên biển lặng, nhưng chúng ta chủ động đưa đến cửa tôi sợ cô ta sẽ nhảy ra làm loạn.”

“Chủ tịch Tô không biết những chuyện này, khăng khăng đồng ý với yêu cầu này của Mục Phi Phi.

Tôi khuyên không được.”

“Tần tiên sinh, ngài xem có phải ngài nên đích thân khuyên phu nhân một chút không?”

“Buổi họp báo lần này vô cùng quan trọng với công ty, tuyệt đối không thể có bất cứ bất trắc nào.”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.