Tàng Ngọc Nạp Châu

Chương 91




Edit: Bunny Big

Từ sau khi Ôn Tật Tài làm đại tướng quân Tây Bắc, chưa từng té ngã nhếch nhác như vậy.

Trận đánh này thua khắp nơi nghẹnmộtbụng tứckhôngnóira được. Nếu làhắntự tay đâm chết ả tiện nhân trèo tường kia, cho dù cấp dưới “phản bội” cũng chỉ tự nhận mình xui xẻo, đáng đời bị người đời chửi rủa.

Nhưng khó đượchắnrộng lượngmộtlần, muốn noi theo bậc tiên hiền khoan dung cho ái tướng phương cương nhiệt huyết của mình, thành toàn chomộtđôi cẩu nam nữ, đổi lại mình được mỹ danhyêungười tài, ai ngờkhôngđợi thuê người đến trau chuốt tô màu công văn, truyền bá trong quán trà tửu lâu Đại Ngụy, cứ như thiêu thân liên tiếp mà xảy ra.

Đầu tiên là tiểu thiếp kia sinh non mà chếtkhôngminh bạch, tiếp theokhôngchờ trượng phuhắnđội nón xanh khóc đến trời sụp đất nứt, gian phu kia ngược lại bỏ ramộtphần si tìnhkhôngthay đổi cảm động sức mạnh đất trời, trước đầu hàng quân địch phản bội tiết khí, tiến đánh cờ hiệu vẫn là con mẹ nó vì tiểu thiếphắnbáo thù rửa hận! Cuối cùng chính mình nhất thờikhôngbắt bẻ còn bị đứa con hỗn đản của mình đánh đến quân lính tan rã.

Này nếukhôngcó sức chịu đựng, chỉ riêng gặp uất ức liên hoàn pháo đốt bực này, phải tức chết khi còn sống.

Ôn Tật Tài tuy rằng tạm thời chưa bị tức chết, mà còn tồn tạithậttốt, nhưnghắnbiết con đường làm quan trong quân lữ sắp kéo dài hơi tàn,khôngđược gắn bó nhiều nữa.hiệntại nghe Thái úy gọi đến mìnhđãbị lạnh nhạt lâu ngày, nhất thời hơi thấp thỏm trong lòng,khôngbiết là họa phúc lành dữ.

Khi nghe Thái úy hỏi vậy, liền biết việc này có cơ hội xoay chuyển. Lập tức vén quân bào quỳ gối trong quân trướngnói: “Chỉ cần Thái úy có thể cấp cho mạt tướng thêmmộtcơ hội,thìchính là phụ mẫu tái sinh của mạt tướng, suốt đờikhôngquên.”

Thái úy ngồi ghế chủ soái chuyển động chủy thủy ánh lên hàn quang, nghe xong lời này của Ôn Tật Tài, ngược lại nở nụ cười ôn hòa hiếm thấy: “Ôn tướng quân quá lời, con ta chỉ sợ khó được tài tuấn như ngươi… chẳng qua cơ hội đúng là cómột, chỉ làkhôngbiết tướng quân có biết nắm chắc cơ hội haykhông.”

Ôn tướng quân tất nhiênkhôngnghe thấyẩný trêu chọc trong lờinóicủa Nghiêu Mộ Dã, chỉmộtlòng hỏi: “Thỉnh Thái úy chỉrõ, cơ hội ra sao?”

Nghiêu Mộ Dãmộttay xoay chủy thủnói: “nóivậy chắc Ôn tướng quân có nghe thấy, trong triều thúc dục kết thúc lần chinh phạt Bắc nhân này, bắt đầu nghị hòa, nếu mànóithậtsựnhư thế, vậy cái sỉ nhục chiến bại của ngươi lập tức khó có cơ hội xoay người rửa sạch… Quốc sử Đại Ngụy, tên Ôn Tật Tài ngươi, chiếnsựcùng với trước đó liền phải lưu danh sử sách…”

Ôn Tật Tài nhéo nhéo mày rậmnói: “Còn thỉnh Thái úy đừng thăm dò mạt tướng, chỉ cần Thái úy chỉ đường, ngoại trừ giết cha hành thích vua, các việc khác Ôn Tật Tài ngay cả mắt đềukhôngchớp mà hoàn thành!”

Nghiêu Mộ Dã chờ chính là lời này của Ôn Tật Tài. Tuy rằng do phong lưu làm hỏng việc, nhưng chiến công hiển hách năm đó cũng nhờ vào huyết khí dũng mãnh gan dạ đổi lấy, thời gian trước chuyệnhắntrong cung đùa giỡn phi tử, tuy rằng Hoàng thượng tạm thời áp chế xuống, nhưng Thái úy lại nghe đượcmộtít từ mẫu thân, vì cómộtThiên Bồng Nguyên soái đùa giỡn Thường Nga bực này, như vậy Nghiêu Mộ Dã cảm thấy việc này,khôngphải Ôn Tật Tàithìkhôngđược!

Vì thếhắnđem chủy thủ trong tay, tinh lực chuẩn xác phóng vào cột gỗ trong trướng, ánh mắtâmtrầm trừng mắt nhìn Ôn Tật Tàinói: “Ta muốn ngươi giếtmộtngười!”

“…”

Tổ tông người Đại hãn miền Bắc chính là Nguyên Hồng, nhưng lần nội loạn gần đây nhấtđãchia thành hai bộ phận.

mộtbộ phận là tộc Đôngâmbinh hùng tướng mạnh, mà bên còn lại là tộc Bắc Thiệu mưu tính với Đại Ngụy, nhưng tộc Bắc Thiệu thực lực so với Đôngâmphải tương đối kém hơnmộtchút, mà lúc trước Hoàng thượngđãđem Quan Dương công chúa gả cho Khả Hãn Bắc Thiệu.

Lần này đối tượng Nghiêu Mộ Dã tấn công đó là người luôn luôn kiêu dũng hiếu chiến, ý đồ gây rối tộc Đôngâmở biên cương Đại Ngụy. ĐôngâmBắc Thiệu vốn dĩkhônghòa thuận, các bộ lạcnhỏtranh cãikhôngngừng, nhưng phen này Nghiêu Mộ Dã đối với Đôngâmtriệt để dồn sức tiến đánh, nhưngthậtra để cho tộc Bắc Thiệu tính toán ngồi hưởng lợi này có lo lắng bị môi hở răng lạnh, quan hệ giữa hai tộc so với trước cuộc chiến hòa thuậnkhôngít.

Còn lúc nàytrênđường, đặc sứ bôn batrênđường đến phía Bắc, rời kinh thành khi đó được Hoàng thượng căn dặn tới biên cương phía Bắc trước tiênđiqua Bắc Thiệu, từ Khả Hãn Bắc Thiệu phái thân tín thay mặt dẫn đường đến Đại Hãn Đôngâm.

Chỉ là lộ trình dọc đường vốn thuận lợi trôi chảy, nửa đường lại gặp khó khăn, nối liền hai bộ tộc làmộtcây cầu gỗ, có lẽđãlâukhôngtu sửa, đạp lên thiếu chút nữađãxảy ra chuyện ngoài ý muốn, vì thế tốn hết mấy ngày công phu mới tu sửa được đoạn cầu này. Qua cầu gỗ,trêngiữa đường, người đưa tin bắt được bồ câu tuyến báo, tướng quân Ôn Tật Tài Đại Ngụy, khiđangbảo vệ quân lương, bỏ bê nhiệm vụ, thường xuyên say rượu đến nỗi hỏa hoạn cháy mất lương doanh, mà khi lửa lớnđãđược dập tắt,hắnvẫn cư nhiên còn ngủ say chưa tỉnh. Nghiêu Mộ Dã giận dữ, muốn lấy quân pháp chém chết Ôn Tật Tài, chỉ là thuộc hạ cũ Ôn Tật Tài niệm tình Ôn tướng quân, vụng trộm phóng thíchhắn. Lúc này Ôn Tật Tàikhôngcòn nơi nàođiđược, đành cắn răng,đitheo làm cấp dưới cho kẻđãchohắnđội nón xanh, vừa mới chạyđitìm nơi nương tựa ở Đôngâm.

Nhưng Đại Hãn Đôngâmlại vui vẻ, nhìn Ôn Tật Tàimộtthân nhếch nhác bị binh lính Đôngâmáp giải đến, hung ác cầm sườn cừu gặm được phân nửa trong tay némtrênmặt đất, dùng sức cọ cọ dầu mỡtrênhai tay lên người, cười ha ha đứng lên “Người Đại Ngụy các ngươi có câunóigì nhỉ,khôngcó việcthìkhôngđăng tam bảo điện, như thế nào mà tướng quân Đại Ngụy liên tiếp đến đầu quân dưới trướng Vương ta? Ngươi có biết khi thuộc cấp ngươi tới nhờ cậy tađãnóigìkhông?”nói,hắnmộtlòng đứng bên cạnh, trợn mắt nhìn chằm chằm Ôn Tật Tài phản tướng Đại Ngụynói: “hắntakhôngcó mong ước nào khác, chỉ muốn lấy đầu ngươi.”

Ôn Tật Tài hung tợn hướng mặt đất phun ramộtbúng máunói: “Bản tướng quân là trốn thoát được dưới lưỡi đaođangchém, mạng này chính là nhặt được,hiệntại cùng đường, tiếp tục tồn tại cũngkhôngcòn ý nghĩa gì. Ngô cũng cómộtchuyện, nếu Khả Hãn chém tên chủ mưu thông dâm kia, tiểu nhân phản tiếtđitheo địch, ngô nguyện đem đầu Nghiêu Mộ Dã kia cùng với vạn dặm non sông Đại Ngụy dâng tặng cho Khả Hãn!”

Đại Hãn Đôngâmnghe xong, hiển nhiên cười ha hả, trừng mắtnói: “Ôn tướng quânthậtđúng là dámnóinha, ngươi lấy tư cách gì để cho ta vạn dặm non sông?”

Ôn Tật Tàikhôngtrả lời, hạ mình cúi đầu xuống, binh lính Đôngâmbên cạnh lập tức đem đại đao trong tay áp tới cổhắn. Ôn Tật Tài mớikhôngđể ý đến lưỡi đao sắc bén, tay cởi xuống giáp ở chân, dùng sức xé rách chiến bào bên ngoài, lấy ra bức họa cuộn tròn bên người, đứng lên, từ từ mở bức họa cuộn tròn ra, mở ra cho Đại Hãn Đôngâm.

Đại Hãn Đôngâmbỗng nhiên hítmộthơi, bức họa cuộn tròn chính là tấm bản đồ Bắc cương Đại Ngụy,trênmặt chẳng những ghi chúrõnơi để lương thảo, thậm chí còn có các nơi hiểm yếu, số người thủ thành. Có tấm bản đồ này, đối với ĐôngâmBắc cương chẳng còn bất cứ bí mật gì,khônggiốnghiệntại chỉ có thể bị động phòng thủ, mà có thể lựa chọn tấn công điểm yếu của Đại Ngụy. Ngay khihắnmuốn xem, hai tay Ôn Tật Tài đột nhiên dùng sứcthậtlớn đem bức họa cuộn tròn xé thành từng mảnhnhỏ, dùngmộttay lụm lơn hơn phân nửa những mảnhnhỏnhét vào miệng, nhai mấy cái rồi dùng sức nuốt xuống. Sau đó cười lớnmộttiếng, nhìn về phía Đại Hãn Đôngâmđangkhiếp sợ,nói: “Bản đồ nàyhiệnđãở trong bụng ta, Đại Hãn nếu muốn, thỉnh chém tên tiểu nhân kia.”

Đại Hãn Đôngâmcười lạnhnói: “Nếu ngươi muốn tính mạnghắnlạikhôngkhó, nhưng dù sao vẫn phải xuất ra vài thứ hay ho cho ta xem đáng giá haykhôngchứ”nóixong, sai người đem hàng tướng trói lại. Đầu tiên hàng tướng cầu xin tha thứmộttrận, thấy Đại Hãn liếc mắtmộtcái thôi cũngkhôngnhìn, tâm sinh tuyệt vọng, tự biết năng lực bản thân so với Ôn Tật Tài chênh lệch quá nhiều, Đại Hãn tuyệt đốisẽkhônglựa chọnhắn,đãbiết lần này nhất địnhkhôngmay mắn, chửi ầm lênmộttrận, binh lính bên cạnh tiến lên tát cho mấy cái, đánhhắnrăng rớt đầy họng.

Ôn Tật Tài nhìn thuộc cấp làm hại mình thê thảm đến nông nỗi này, trong lòng cười lạnh “Sớm biết có hôm nay, lúc trước hà tất phải làm”, hướng Đại Hãnnói: “Ta phải để cho Đại Hãn nhìn thấy thành ý của ta, lấy giấy bút đến đây.”

trêngiấy vẽmộtchỗ, đối Đại Hãnnói: “Này là nơi tích trữ lương thực mới ở biên cương Đại Ngụy, nơi này rất quan trọng, binh lính thủ vệ cũng rất nhiều, Đại Hãn đánh hạ chỗ này có thể nâng cao sĩ khí, còn có thể có nhiều bổ ích.”

Ban đêm, Đại Hãn Đôngâmlập tức phái vài thủ hạ đắc lực tài giỏi mang theo đại đội binh lính lặng lẽ ra cửa doanh trại, chạy về phía Ôn Tật Tài vừa vẽ ra. Đại quân Đôngâmđến nơi đó, pháthiệnquả nhiên có rất nhiều thủ vệ, đại chiếnmộthồi, binh lính Đại Ngụy ngăn cảnkhôngđược, bị giết đến đại bại, bỏ chạy tứ phía. Đôngâmgiết lui quân Ngụy, quả là pháthiệnthấy rất nhiều lương thảo, tất cả đểu kéo hết về đại doanh Đôngâm.

Đại Hãn Đôngâmthấy binh lính đại thắng trở về, trong lòng mừng rỡ, mở tiệc khoản đãi Ôn Tật Tài, lại ởtrênyến hội thựchiệnlời hứa của mình.

Hàng tướng Đại Ngụy hướng Đại Hãnnói, đều là những chó sói có thể lợi dụng trong nhất thời thôi. Nếu Ôn Tật Tài kiahiệntại lại thêm răng nanh sắc bén nữa, vậy hàng tướng khi trước cũng thếkhôngcần.

Phương Bắc ngang tàn bạo ngược tại đây Vương trướng bên trong cho thấy đầy đủ đức hạnh. Ngay lập tứcmộttrận cười lớn cuồng vọng của Khã Hản Đôngâmvang lên, đem người chung quanh bao lấy hàng tướng trước kia, mặt hướng về mặt Ôn Tật Tài, bịmộtđem chém rớt đầu, máu nơi cổ phun rathậtcao.

Ôn Tật Tài cười, dùng tay xoa xoa mấy vệt máu đỏ văng tớitrênmặt, đưa đến bên miệng hút vào, vẻ mặt sảng khoái hạnh phúc. Đại Hãn cườinói: “Tốt, ta liền thíchanhhùng có tính tình như sói như vậy!”

Đúng lúc này, truyền đến tuyến báo bên ngoài doanh trướng, Bắc Thiệu hộ tống Đặc sứ Đại Ngụy tiến đến cùng Đại Hãnnóichuyện thương nghị. Kỳthật, mười ngày trước đây, Đại Hãn Đôngâmđãnghe phong phanh về việc nghị hòa, cũng để lộẩný đáp ứng.

Lúc ấy còn tâm còn có chút dao động. Nhưng mà,hiệntại Ôn Tật Tàinóirõ,hắnđãbiết Nghiêu Mộ Dã tuy rằng thời gian trước đánhkhôngtiếc hung ác, kỳthậtsớmđãngoài mạnh trong yếu, bởi vìhắnmắc bệnh hiếu chiến, Ngụy triều dân sinhđãkhó khăn, tiếng oan hờn khắp nơi. Đại thần trong triều cũng sôi nổi buộc tội Thái úy, ngay cả Hoàng thượng Ngụy triều cũng công cao chấn chủ, đối vớihắnphê bình rất kính đáo, khoảng thời gian trước lại sai Bạch hầu gia tới chuẩn bị thay thế, lòng quân vì thế mà hoảng sợ,đãsớmkhôngcó tâm chiến đấu. Đại Hãn chỉ cần lại chống đỡ thêmmộtkhoảng thời gian, đại quân Ngụy triều nhất địnhkhôngchiến mà bại.

Đại Hãn lúc này mới chợt hiểu ra, tráchkhôngđược Ngụy triều chiếm cứ ưu thếrõràng lại còn tới nghị hòa, chính mình lại chống đỡkhôngnổi nữa. Theo lời Ôn Tật Tàinói, toàn bộ Đại Ngụy cũng chỉ có Nghiêu Mộ Dã xem như biết binh khí thiện chiến, những người còn lại đều lạ hạng tầm thường, chỉ cần thừa dịp Nghiêu Mộ Dãkhôngcó thế lực nhân cơ hội diệt trừ, đến lúc đó lập tức giục ngựa mang binh,mộtđường nam hạ, đánh tới kinh thành Đại Ngụy, chiếm cứ Trung Nguyên.

Đại Hãn trong lòng suy nghĩrõràng xong, lập tức cười to lên: “Lão nhân Ngụy triều cố ý đưa tới đặc sứ đồ vứtđicho ta tế cờ Đôngâm, người đâu, đem đặc sứ trói lại cho ta, sáng sớm mai tế cờ xuất binh.”

Sáng sớm ngày hôm sau, quân doanh Đôngâmtừng trận kèn vang lên, từng hàng binh lính bày trận, Vương của Đôngâmcùng tướng quân Ôn Tật Tài mới cùngđixuống, tự tay chém đầu đặc sứ nghị hòa, treothậtcaotrênquân kỳ. Sau đó, đại quân dướisựchỉ dẫn của Ôn Tật Tài, ùn ùnđira, theo đó toàn bộ Đôngâmdừng lại báo cáo thắng lợi, mà Ôn Tật Tài lại dùngmộtmũi tên bắn trúng ngực Nghiêu Mộ Dãđangđứngtrênthành, mắt thấyhắnkêu lênmộttiếng rồi ngã xuống đất.

Đại Hãn Đôngâmmừng như điên trong lòng, lại chỉ huy toàn quân tiến công…

“Ngụy thư” đời sau ghi lại, cuộc chiến lịch sử này gọi là trận chiến Định Khang, Nghiêu Mộ Dã Thái úy Đại Ngụy đợi quân địch mệt mỏi mới tấn công, cùng với Tây Bắc Đại tướng quân Ôn Tật Tài mới định ra khổ nhục kế liên hoàn, dụ Đại Hãn Đôngâmcuồng vọng tự đại dẫn đại quân từng bước tiến vào vòng mai phục của Đại Ngụy.

Trãi qua trận chiến này, lấy ít thắng nhiều, điên cuồng chém chết năm vạn binh lính Đôngâm, quân lính Bắc nhân còn lại tan rã,mộtđường chạy trốn về hướng Bắc. Trongmộtđêm khôi phục năm ngàn dặm quốc thổ Bắc địa Đại Ngụy bị mất mấy trăm năm, bi kịch “Di dân lệ tẫn” chính thức ngừng lại.

Bốn năm định khang Đại Ngụy, thống nhất vạn dặm non sông, Vương sư rốt cuộc có thể quay lại kinh thành.

Khi tin tức đặc sứ Đại Ngụy bị chém vốn làđicùng đến với tấu gấp tin đại quân thắng lớn cùng đưa đến trước long án Hoàng thượng, lúc này tại đây cả nước chúc mừng đúng sai bên trongthậtsựlàkhôngtốt để điều tra cặn kẽ. Hoàng thượng vui mừng rất nhiều, chỉ lệnh cho Bạch hầuđitrước thu lại thi thể đặc sứ, hộ tống di thể người trung liệt về kinh.

Bất quá, trong lòng Bạch Thủy Lưu hiểurõ, đặc sứ bị trảmthậtsựcó chút kỳ quái.

Chính mìnhrõràngđãbáo cho Nghiêu Thái úy tin tức sắp nghị hòa,hắnlại vừa đúng lúc này chỉ thị Ôn Tật Tài giả bộ hàng phục Đôngâm, đảo loạn việc nghị hòa, lại thành công cho Nghiêu Mộ Dãhắnmộtcái cọcsựnghiệp to lớn kinh động thế gian. Chính mình khổ tâm an bài, bố trí bàn bạc đủ loại, đều hóa thành mây khói trước trước công tích vĩ đại do Nghiêu Mộ Dã lập được,thậtsựlàm cho lòng người nổi giận.

Nhưng mà, thắng làm vua thua làm giặc, chuyện tới nước này, lại truy cứu tình tiết cụ thể tỉ mỉ bên trong cũngkhôngthay đổi được gì. Trước khi hồi kinh phía trước,hắncó lòngđigặp Nghiêu Mộ Dãmộtlần, chính là được thông báo, Nghiêu Thái úy vì để Đại Hãn Đôngâmtrúng kế, lấy thân chịu nguy hiểm, ngực trúng tên, thương thế nghiêm trọng,đangđiều dưỡng,khôngthể gặp khách. Nhưng Thái úy cũngđãđược an ủi, rửa hận báo thù cho đặc sứ chết thảm dưới đao của cường đạo Đôngâm, lấy đó an ủi người chếttrêntrời có linh thiêng. Thỉnh Bạch hầu tahy mặt làm giúp, đem xácanhliệt nhanh chóng đưa về kinh thành, chỉ là lộ trình xa xôi, đừng quên vẩy ít muối lên xác, tránh việc xác chết bốc mùi thối, dẫn ruồi muỗi tớithìkhôngtốt.

Bạch Thủy Lưu há có thểkhôngnghe ra lời châm chọc này, nhưng việcđãđến nước này, quanh quẩn làm nhiều cũng vô ích,khôngbằng sớm hồi kinh, vì thếkhôngdừng lại lâu, từ biệt rờiđi.

Mà lúc này Thái úy đúng làđangdưỡng bệnh, máu chảy nhiều quá há có thể thiếumộtchén canh gà nấu sâm ngonkhônggì sánh được?

hắnkhôngthểkhôngthừa nhận, tiểu phụ kiathậtthông minhthậtsự, chỉ cần bao nhiêu đó thời gian, trù nghệđãtiến triển cực nhanh, tinh tiến rất nhiều!

hắnkhôngthểkhôngthừa nhận, cái kia Tiểu Phụthậtlà thông minhthậtsự, chỉ này đó thời gian công phu, trù nghệ liền tiến triển cực nhanh, tinh tiến rất nhiều!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.