Sương Tan, Lộ Ra Màn Sao Lấp Lánh Chiếu Rọi Thế Gian

Chương 86: Là Hủy Diệt, Cũng Là Tân Sinh (18)




《Lucia và ủy thác của Sinh Mệnh.》

Giờ Ekaterina gặp một vấn đề nan giải. Phòng nghiên cứu tìm được rồi, nhưng cô xuống đó bằng cách nào đây. Khoảng cách giữa cô và phòng nghiên cứu là gần mười mét, đất ở đây khá cứng, nếu đào bằng tay sẽ mất kha khá thời gian, dù thời gian cho cô ở phó bản này là một tháng nhưng cô không nghĩ tốn mấy ngày chỉ để đào đất. Hơn nữa trong đất cũng có rất nhiều tang thi động vật và động vật biến dị, có những con còn to và dài đến mười mấy mét, thực lực của chúng còn mạnh hơn cô nhiều, con mạnh nhất chắc cũng phải là Tam giai. Cô cũng chưa biết được liệu mình đã Nhất giai chưa, cô chỉ biết mình đánh không lại lũ quái vật ở bên dưới lòng đất này, một con cũng đánh không lại chứ đừng nói tới cả một lũ hơn chục con.

Nếu là tang thi động vật thì Mirala có thể giải quyết hộ cô, nhưng động vật biến dị thì cô bó tay.

Ekaterina mở cửa hàng ra mua một bộ lều cắm trại là đạo cụ cấp D, lớp vải rất dai, dày và chắc chắn, cô đã dùng dao chém thử, cũng lấy súng bắn một phát nhưng lều không hề có một vết xước nào. Bộ lều trại này còn có thể điều chỉnh nhiệt độ để không gian bên trong có một nhiệt độ thoải mái nhất. Nhìn bên ngoài thì lều không to cho lắm nhưng không gian bên trong lớn cực kì, còn có cả giường và chăn ga gối đệm đầy đủ, dù nó chỉ là loại rẻ tiền nhưng vẫn khiến Ekaterina cực kì hài lòng. Giá gốc của bộ lều trại này là 22 000 tích phân, đắt kinh khủng, chỉ mới là đạo cụ cấp D thôi mà đã như vậy rồi, cũng may thí luyện giả Trái Đất bọn cô được giảm giá, nếu không chỉ với số tích phân họ có hiện tại căn bản không thể mua được bao nhiêu đạo cụ cấp D trở lên.

Đặc công người Nga dựng lều xong, sau khi kiểm tra lại kĩ lưỡng không có chỗ nào sai sót trong khâu dựng lều thì chui vào, cẩn thận khép lại tấm màn che, Mirala cũng cùng vào với cô, Ekaterina không ngăn cản.

Ngồi trên giường, Ekaterina trầm tư suy nghĩ đối sách, làm thế nào để đến được phòng thí nghiệm mà không phải trải qua một cuộc chiến khốc liệt. Thiên phú Tâm Linh của cô có thể khống chế tang thi, hẳn động thực vật biến dị cũng khống chế được, nhưng cô giờ còn quá yếu, không thể khống chế đối thủ mạnh hơn mình quá lâu. Cứng đối cứng là không thể, hơn nữa việc đào đất cũng rất tốn sức và chắc chắn sẽ kinh động đến tang thi và những động vật biến dị dưới đất.

Ekaterina vò đầu. Chẳng lẽ không có cách nào?

Cô nghĩ, nếu Esther ở đây hẳn em ấy sẽ rất dễ dàng đến được phòng nghiên cứu. Em ấy rất mạnh, ở phó bản trước em ấy đã đột phá Bát giai, cũng không biết mấy ngày qua có đột phá không nhưng lũ tang thi và động vật biến dị này căn bản không làm khó được Esther, em ấy chỉ cần xuất một kiếm là xong. Bây giờ Esther không thể dùng thiên phú thì vẫn có Night Albert bên cạnh, anh ta sẽ giải quyết những kẻ ngáng đường này hộ Esther. Esther xui thì xui thật nhưng em ấy mạnh, có thể tìm đường sống trong chỗ chết, hơn nữa bên cạnh em ấy còn có rất nhiều cường giả.

Đặc công người Nga ngã ra giường, nhìn đèn điện sáng trưng trên đỉnh đầu. Nếu đã không thể đánh thắng kẻ địch bằng sức mạnh thì đành dùng mưu trí vậy.

Cô mở ra cửa hàng, xem xét những vũ khí có lực sát thương cao. Trong này có đủ mọi loại bom, còn được thêm vào rất nhiều công dụng kì lạ, và có cả bom nguyên tử hay các loại vũ khí hạt nhân có lực công phá siêu cường. Ekaterina cảm thấy nếu chủ hệ thống là một sinh mệnh sống thì chắc chắn sẽ là một tay buôn bán vũ khí hạt nhân vô cùng nguy hiểm khiến chính phủ phải dè chừng, có khi còn có tên trên lệnh truy nã cũng nên. Cũng không biết anh ta nghĩ gì mà sản xuất ra hàng loạt vũ khí hạt nhân như thế này.

Ekaterina lựa chọn mua mấy quả bom có thể nổ hai lần, lần đầu tiên nổ sẽ chỉ là nổ vỏ bọc bên ngoài, ánh lửa từ vụ nổ đầu tiên sẽ làm nóng lên những hạt nước cô đọng rất nhỏ chất đầy bên trong, sau đó gây ra vụ nổ thứ hai, sức công phá còn lớn hơn rất nhiều so với vụ nổ đầu tiên. Cô có thể chôn bom để làm nổ mặt đất, cũng nổ chết những tang thi và động vật biến dị tu vi thấp. Còn đối với những con có tu vi cao hơn cô thì chỉ có thể liều một trận thôi, ít ra tang thi đã có Mirala giải quyết. Cũng may mà cô có Mirala bên cạnh, chắc chắn Mirala mạnh hơn những tang thi này.

Nghĩ vậy, ánh mắt Ekaterina nhìn Mirala từ ái và ôn như hơn hẳn.

Ekaterina nhịn đau mà mua một lượt mười mấy quả bom, sau đó cẩn thận suy xét những chỗ thích hợp để chôn bom. Sáng mai cô sẽ lần nữa thăm dò bên dưới lòng đất để biết vị trí cụ thể của những tang thi và động vật biến dị dưới đó. Bom nên đặt gần chúng, cô cũng phải bao bọc bom bằng linh lực, sau đó cô đọng tinh thần lực để đưa bom xuống sâu hơn, và phải làm thật cẩn thận để không bị lũ quái vật trong lòng đất phát hiện. Còn phải tính toán thời gian nổ bom thật chuẩn. Những việc này sẽ tiêu tốn cực kì nhiều tinh thần lực. Nhưng cô chẳng còn cách nào khác, cô quá yếu, nếu cô mạnh thì sự việc sẽ được giải quyết rất đơn giản, còn bây giờ thì chỉ có thể liều mạng như vậy. Cơ mà, cô lại cảm thấy khá là kích thích, cô vốn dĩ rất thích mạo hiểm mà.

Đặc công người Nga bảo Mirala nếu có chơi gì thì cũng đừng làm ồn quá, sau đó chuyển đèn sáng sang thành đèn ngủ màu cam nhạt rồi nằm xuống ngủ.

Ngay lúc Ekaterina sắp chìm vào giấc ngủ thì cô cảm thấy lều trại hình như hơi rung động, còn có cả tiếng kêu của Mirala, hình như cô ấy muốn đánh thức cô dậy, nhưng sự buồn ngủ đã kéo đến, mí mắt Ekaterina đã dần trở nên nặng nề. Lý trí nói cô nên tỉnh, nhưng cô lại cảm thấy rất khó chịu với sự rung lắc của lều trại và tiếng kêu của Mirala. Ekaterina lầm bầm mấy tiếng, kéo chăn qua đỉnh đầu.

Đã liên tục mấy ngày cô gần như điên cuồng chém giết tang thi, lại luôn phải cảnh giác cao độ, sợ trong lúc mình ngủ sẽ có tang thi tập kích. Vậy nên cô căn bản không nghỉ ngơi đủ, tinh thần luôn căng chặt, chỉ cần một động tĩnh nhỏ thôi Ekaterina đã tỉnh rồi. Nhưng hôm nay được nằm trên chăn ấm nệm êm, nhiệt độ xung quanh còn được duy trì ở một nhiệt độ cực kì thoải mái, không nóng cũng không lạnh, trong không khí còn thoang thoảng mùi hoa sen thơm ngát, hơn nữa thứ khiến lều trại rung lắc không có ý xấu gì, những điều này khiến sự cảnh giác của Ekaterina bị hàng xuống thấp nhất. Cô không phản ứng với sự kêu gọi của Mirala, dần chìm vào giấc ngủ sâu.

Đứng bên ngoài lều trại, Sinh Mệnh cười bất đắc dĩ: "Sao lại thiếu cảnh giác thế này chứ."

Nhưng cũng không trách cô bé này được, mấy ngày qua cô bé quả thực rất mệt rồi.

Ba chị em Sinh Mệnh cũng đã có được thông tin sơ lược về các thí luyện giả Trái Đất từ chỗ chủ hệ thống, họ biết được những người này vốn nên sống một cuộc sống yên bình và bình lặng, nhưng lại bị nền văn minh cấp cao kéo vào Khu Vực Chết Chóc vì sự thối nát và để thỏa mãn cái sở thích biến thái của chúng. Chỉ mới tiến vào Khu Vực Chết Chóc không lâu, tinh thần của những thí luyện giả này vẫn luôn căng chặt là điều đương nhiên, những người làm công việc dễ nguy hiểm đến tính mạng như đặc công hay cảnh sát hoặc những người sống trong thế giới bóng tối cũng không thể thích ứng ngay với hoàn cảnh của Khu Vực Chết Chóc được. Nghỉ ngơi không đủ là điều đương nhiên.

"Không phải đã nói chúng ta không được trợ giúp bất kì ai sao? Chị như vậy là phạm quy đấy." Hủy Diệt xuất hiện phía sau Sinh Mệnh, khoanh tay trước ngực nói.

"Chị đâu có giúp phe sinh mệnh, chị là giúp các thí luyện giả Trái Đất mà. Dù sao họ chắc chắn sẽ đứng trung lập, giúp họ không thể tính là phạm quy." Sinh Mệnh quay lại cười.

Hủy Diệt nhún vai: "Tiểu Trật Tự đã đạt thành hiệp định với chủ hệ thống rồi."

"Chị biết." Sinh Mệnh nói. "Xem ra chúng ta sắp chào đón chủ nhân mới."

"Còn một chuyện nữa, em vừa cẩn thận kiểm tra lại, có một con sâu đã lẻn vào được thế giới này lúc các thí luyện giả Trái Đất tiến vào nơi này." Hủu Diệt nói. "Con sâu này có thiên phú Hòa Nhập, tu vi là Bán Cửu giai, có thể hòa nhập vào bất kì sinh vật sự vật nào, rất khó nhận ra. Em cũng phải kiểm tra rất nhiều lần mới phát hiện ra được."

"Còn có con sâu nào khác không?" Sinh Mệnh hỏi.

"Không, chỉ có một con thôi, nó đang nghĩ cách tiếp cận Tinh Mạc Già."

"Tiểu Trật Tự nói thế nào?"

"Em ấy bảo không cần can thiệp, để Tinh Mạc Già tự giải quyết."

"Sử dụng con sâu này để Tinh Mạc Già làm bàn đạp đột phá Cửu giai và hoàn thành tiến hóa huyết mạch sao?"

"Đúng vậy."

"Nhưng chị nhớ là Tinh Mạc Già tạm thời không thể sử dụng thiên phú, cậu nhóc sẽ giết con sâu này kiểu gì?" Sinh Mệnh nhíu mày.

"Tiểu Trật Tự bảo đã hỏi chủ hệ thống, chủ hệ thống bảo Tinh Mạc Già còn có sức mạnh khác, cũng là sử dụng linh lực nhưng không liên quan đến thiên phú. Hơn nữa anh ta cũng bảo nếu Tinh Mạc Già có thể đột phá được Cửu giai và hoàn thành tiến hóa huyết mạch thì có thể tiến hành phong ấn một phần sức mạnh của cậu nhóc, như vậy sau này cậu nhóc sẽ không gặp nguy cơ vỡ nát nhục thân nữa."

"Nếu vậy thì tốt rồi." Sinh Mệnh thở phào. "Từ giờ hãy tăng cường tuần tra, không thể để một con sâu nào nữa chui được vào thế giới này."

"Em biết."

Lucia sử dụng thiên phú khống chế tinh thần của thủ vệ, sau đó vào kho lương kiếm chút đồ ăn. Anh hiện là đối tượng bị truy nã, vẫn luôn phải trốn chui trốn lủi mấy ngày nay, cũng may là căn cứ khá rộng, lại nhiều nhà, có những căn nhà bị bỏ hoang nữa nên Lucia cũng không thiếu chỗ để trốn. Hơn nữa trong căn cứ không tang thi hay động thực vật biến dị, về cơ bản thì Lucia an toàn. Cái quan trọng là anh đem theo đồ ăn không nhiều, ai mà nghĩ được thời gian giới hạn của phó bản lại là một tháng chứ, đồ ăn anh mang theo còn không phải đồ ăn nén nhiều dinh dưỡng mà là những đồ ăn thường thấy nhất, dù ăn dè thì cũng hết nhanh, vậy nên công dân ba tốt Lucia Black không còn cách nào khác đành đi trộm kho lương.

Thiên phú của Lucia là Mê Hoặc thuộc hệ tinh thần, anh có thể mê hoặc bất cứ ai, cả động vật và thực vật, để chúng làm việc cho anh hoặc nhiễu loạn tinh thần. Hiệu quả dành cho những đối tượng yếu hơn anh là sự trung thành và si mê trăm phần trăm, còn đối với những kẻ mạnh ngang anh hoặc hơn thì Lucia chỉ có thể mê hoặc trong thời gian ngắn thôi, ngắn nhất là một giây, nhưng chỉ một giây đình trệ thôi cũng đủ để Lucia làm rất nhiều việc.

Hôm nay, Lucia lại quen đường quen nẻo lẻn vào kho lương kiếm đồ ăn, anh đã điều tra rất kĩ thời gian tới kho lương lấy đồ của người trong căn cứ để không bị bắt, cũng rất cẩn thận để ý xung quanh để tránh bị bắt. Nhưng hôm nay, lúc đang vừa lấy đồ ăn vừa nhai bánh mì, một tiếng cười vang lên từ sau lưng khiến Lucia giật nảy người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.