Siêu Cấp Đại Gia

Chương 96




Chương 96

Trong lòng Triệu Thiết Sơn tràn đầy vui mừng, trên mặt lộ ra tươi cười khó có thể kìm nén được.

Nhặt được bảo bối rồi!

Triệu Thiết Sơn cho rằng bản thân nhặt được món hời lớn, nếu Thẩm Lãng lấy danh nghĩa là truyền nhân cổ y, cho dù đến bệnh viện tỉnh thậm chí bệnh viện thủ đô cũng sẽ được vô cùng coi trọng.

Phòng ngừa người khác cướp nhân tài của mình, Triệu Thiết Sơn cũng không tuyên truyền khắp nơi thân phận truyền nhân cổ y của Thẩm Lãng.

Kỳ thực Thẩm Lãng chưa từng nói mình là truyền nhân cổ y, đây chẳng qua chỉ là suy đoán của Triệu Thiết Sơn.

Diệp Lâm Phong dùng ánh mắt âm trầm liếc nhìn Thẩm Lãng, sau đó đi vào phòng phẫu thuật.

Nhưng mà Thẩm Lãng căn bản lười để ý đến hắn, mà đang hỏi Triệu Thiết Sơn: “Một nhà họ Đỗ này là người của tập đoàn Đỗ thị thành phố Bình An đúng không?”

Triệu Thiết Sơn gật đầu trả lời: “Đúng vậy, Ông chủ Đỗ đúng là chủ tịch tập đoàn Đỗ thị, còn Đỗ thiếu gia bị thương ở mắt chính là đứa con song sinh lớn của ông chủ Đỗ.”

“À, khó trách có chút quen mặt, hóa ra là song sinh.” Sắc mặt Thẩm Lãng lạnh lùng cười nói.

Tuy rằng trên mặt Đỗ Thiên Minh có thương tích, nhưng Thẩm Lãng vẫn cảm thấy quen mặt.

Ngày đó đến khu dân cư Vân Thuỷ Sơn mua biệt thự, chính là Đỗ Thiên Minh này ra vẻ như rất lợi hại, cuối cùng khoe khoang không thành liền cụp đuôi xám xịt chạy mất.

Còn có Đỗ Thiên Lượng tối hôm qua bị đánh đến nỗi mẹ ruột cũng không nhận ra, bộ dáng rất giống Đỗ Thiên Minh, vừa hỏi mới biết là song sinh.

Hiện tại ông chủ Đỗ không nhắc đến chuyện của Đỗ Thiên Lượng, có lẽ còn chưa biết là do Thẩm Lãng làm.

“Sao vậy, tiểu Thẩm có vấn đề gì sao?” Triệu Thiết Sơn hỏi.

“Không có gì, người nhà họ Đỗ đều là một đám thích khoe khoang.” Thẩm Lãng không nhầm vào bất kỳ ai mà là nói cả nhà họ Đỗ.

Bao gồm ông chủ Đỗ, vừa rồi không để ai vào mắt xông qua đây đòi đánh người, bị Thẩm Lãng dùng một tay ấn vào trên tường không thể động đậy, kết hợp với cái đức hạnh thối của hai đứa con ông ta, người nhà họ Đỗ ỷ vào tài lực hùng hậu, ở thành phố Bình An tác oai tác quái đã lâu.

Mười phút sau, ông chủ Đỗ đi từ phòng phẫu thuật ra, biểu tình hung ác vốn có giờ phút này rốt cục cũng lộ ra khuôn mặt tươi cười.

Nội tâm ông ta thực sự khiếp sợ, ngay cả Diệp Lâm Phong cũng không làm được, vậy mà người trẻ tuổi này lại có thể làm xuất hiện kỳ tích, thật sự hiếm có!

Thậm chí, ông ta còn tính để cho Thẩm Lãng thay thế vị trí của Diệp Lâm Phong, sau này làm việc cho Đỗ gia!

“Tuổi trẻ đầy triển vọng, quả nhiên là tuổi trẻ đầy triển vọng, tôi cũng phải cảm ơn cậu rất nhiều, chính cậu nói ra một con số đi!” Ông chủ Đỗ bày ra một bộ tư thái không hề thiếu tiền.

Thẩm Lãng lại chỉ nhàn nhạt nhìn, chỉ tiền tiêu vặt của cậu cũng đã chín trăm triệu, cậu thiếu chút tiền ấy của hắn sao?

“Không cần.” Thẩm Lãng thản nhiên trả lời.

Ông chủ Đỗ nhìn thấy phản ứng bình thường đó của Thẩm Lãng thì càng thêm ngoài ý muốn và hiếu kì.

Đổi lại là những người khác, đã sớm tiến lên lôi kéo làm quen, tại thành phố Bình An này, ai chẳng muốn kéo quan hệ với người nhà họ Đỗ, cậu thanh niên này sao lại lãnh đạm như vậy? !

“Sao vậy, không cho tôi mặt mũi à? Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt hả?” Sắc mặt ông chủ Đỗ lập tức trở nên âm trầm.

Thẩm Lãng đã sớm nhìn thấu ông chủ họ Đỗ này, đức tính chó má gì không biết, vậy mà lại đi đe dọa ân nhân nhà mình.

“Tôi không cần tiền.” Giọng nói của Thẩm Lãng cũng lạnh dần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.