Siêu Cấp Đại Gia

Chương 48




Chương 48

“Lần này quá may cho Thẩm Lãng rồi!” Trần Kiệt kêu lên tiếc nuối.

“Anh chả hiểu gì cả, người mà tôi muốn đánh thì không trốn đi đâu được. Tôi đoán quan hệ của Thẩm Lãng và Tống Tri Viễn không thân lắm, cùng lắm là có quan hệ với mẹ của Tống Tri Viễn thôi. Một con chó tội nghiệp có thể có quan hệ gì chứ!” Chu Tử Hào khinh bỉ.

“Cậu Chu, anh nói đúng, tôi đã ở với Thẩm Lãng được bốn năm, tôi biết anh ta rất rõ. Thực sự không có gì đặc biệt ở con người này. Cậu Chu định làm gì tiếp theo?” Trần Kiệt hỏi.

“Nghe đây, lát nữa…” Chu Tử Hào ghé vào tai Trần Kiệt thì thầm.

Trần Kiệt gật đầu và cười nhếch mép.

“Haha, cậu Chu, tôi sẽ làm theo chỉ dẫn của anh, anh vẫn cứ là đa mưu. Lần này Thẩm Lãng phải đổ máu rồi!”

Lúc này Thẩm Lãng đang ngồi nói chuyện với Tống Tri Viễn, Tống Từ ngồi bên cạnh thì đang cong cái môi nhỏ như có chút khinh thường.

Cô vẫn luôn cho rằng ông của cô đã nhìn nhầm người rồi, Thẩm Lãng chưa có đủ tư cách để ông đối đãi một cách lịch sự như vậy.

Thật ra, dù Tống Tri Viễn không giúp đỡ lần này, Thẩm Lãng cũng sẽ có cách đối phó. Hơn nữa, cách đó còn khiến Chu Tử Hào cảm nhận được sự đe doạ, nỗi sợ hãi khi bị trừ khử.

Nhưng Thẩm Lãng vẫn lịch sự cảm ơn Tống Tri Viễn.

“Tiểu Thẩm, nếu có chuyện gì thì cứ gọi điện cho ông, bây giờ ông đang chuyển nhà đến khu dân cư Vân Thuỷ Sơn, chính là cái biệt thự mà ông muốn tặng cho cháu mấy ngày trước đó. Tiếc là cháu lại từ chối, nếu không chúng ta có thể làm hàng xóm rồi. Sau này liên lạc với nhau sẽ thuận tiện hơn.” Tống Tri Viễn nói.

Thẩm Lãng cười nhưng không đáp lại, anh có ba căn biệt thự ở khu dân cư Vân Thuỷ Sơn, có sông có núi, trong đó còn có một toà lộng lẫy nhất khu dân cư.

“Tiểu Thẩm, có thời gian thì đến nhà ông chơi nhé, ông nhất định sẽ nhiệt tình tiếp đón cháu, nếu có cơ hội thì hôm khác chúng ta nói chuyện tiếp nhé.”

Bận chuyển nhà nên không tiện nán lại lâu.

Trước khi Tống Tri Viễn đi, ông còn nắm chặt tay của Thẩm Lãng như không nỡ đi.

Cháu gái Tống Từ lại không nhiệt tình như vậy.

Cô không ngại ngùng mà cau mày, cô cảm thấy việc ông cô đối đãi lịch sự với một người trẻ tuổi như vậy, hình như không cần thiết lắm thì phải.

Trước khi đi Tống Từ còn lườm Thẩm Lãng một cái, nhưng nhìn vẻ mặt của cô lúc đó lại rất đáng yêu.

Đang loanh quanh khách sạn ở một vùng khác, Thẩm Lãng nhìn thời gian thì thấy cũng không còn sớm nữa.

Vì vậy anh đi thẳng đến phòng chủ tịch.

Khách sạn năm sao Long Thịnh luôn được điều hành bởi tổng giám đốc, do vậy phòng làm việc của chủ tịch luôn trống vắng, ít người qua lại.

Một tuần trước, tổng giám đốc Chu Chí Bang nhận được chỉ thị trực tiếp của Mộc Hồng Diệp, hôm nay chủ tịch sẽ tới khách sạn để chủ trì hội nghị.

Chu Chí Bang chắc chắn không thể thờ ơ, ông đã thuê người tranh trí từ trong ra ngoài. Hôm nay ông vứt bỏ hết những việc còn lại, từ sáng sớm đã ở khách sạn đợi chủ tịch đến.

Về việc mấy giờ chủ tịch mới đến thì ông không biết, ông không dám hỏi nhiều.

Ông chỉ biết việc mà Mộc Hồng Diệp dặn dò như thánh chỉ vậy, nếu như sơ ý quên đi có khi ông bị người ta sa thải lúc nào không hay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.