Siêu Cấp Đại Gia

Chương 37




Chương 37

Còn chưa đợi Tống Từ trả lời, chủ nhiệm Lưu đã vội vàng phản bác: “Ai lừa bịp? Tôi nói rõ cho cậu biết, Thẩm Lãng cậu đã bị bệnh viện sa thải!”

“Sa thải tôi? Ông không có tư cách, tôi vốn không định nhận chức!” Sao Thẩm Lãng có thể để một chủ nhiệm khoa nhỏ bé quyết định số phận của mình được.

“Còn cứng miệng! Bệnh viện Nhân Dân Số Một là bệnh viện có uy thế lớn nhất thành phố, rất nhiều người đánh nhau vỡ đầu cũng không vào được, cậu giả vờ gì chứ!”

Chủ nhiệm Lưu vừa nói dứt lời liền thấy bóng dáng của viện trưởng Triệu Thiết Sơn xuất hiện.

“Tiểu Thẩm à, cậu cũng ở đây à, vừa hay cậu tới văn phòng tôi một chuyến, tôi có chuyện muốn nói với cậu.”

Viện trưởng Triệu nhiệt tình kéo tay Thẩm Lãng như thể giao tình rất sâu đậm.

Sắc mặt của chủ nhiệm Lưu đột nhiên cứng đờ.

Lẽ nào giữa viện trưởng Triệu và Thẩm Lãng còn có quan hệ khác? Là họ hàng? Hay người quen cũ?

Chủ nhiệm Lưu nhớ lại giọng điệu vừa rồi của Thẩm Lãng, ông ta càng tin tưởng hơn vào phỏng đoán của mình.

Nếu quan hệ giữa Thẩm Lãng và viện trưởng Triệu thật sự không bình thường, thế thì đúng là đâm đầu vào một gốc rạ cứng rồi.

Nghĩ tới đây, ông ta bắt đầu cảm thấy lo sợ.

Sau này, nhất định phải đối xử với Thẩm Lãng bằng thái độ thận trọng!

Mà viện trưởng Triệu Thiết Sơn nhiệt tình với Thẩm Lãng như vậy, ít nhiều gì cũng vì nể mặt Tống Tri Viễn.

Nếu Thẩm Lãng thực sự có tay nghề chữa bệnh cao, vậy thì chắc chắn sẽ gây được ấn tượng.

Tiếp theo, Thẩm Lãng và viện trưởng Triệu tới phòng làm việc của viện trưởng.

Đúng như dự đoán của Thẩm Lãng là đã gặp Tống Tri Viễn.

Vừa gặp, Tống Tri Viễn đã hồ hởi, mừng rớt nước mắt mà nắm chặt tay Thẩm Lãng.

Trước đó, khi gọi điện thoại, Tống Tri Viễn không hề kích động như vậy, nhưng sau khi gặp mặt lại không thể kiềm chế được cảm xúc của mình.

Cũng chỉ có ai đã từng phải xuống âm phủ, mới hiểu được sự sống đáng quý trọng tới nhường nào.

Vẻ mặt của Thẩm Lãng rất bình thản, dễ như trở bàn tay, không đáng nói, điểm vài huyệt là xong.

Thái độ bình tĩnh của Thẩm Lãng càng khiến cho Tống Tri Viễn và Triệu Thiết Sơn thấy khâm phục.

Nhưng có điều, Triệu Thiết Sơn không tin tưởng Thẩm Lãng một cách dễ dàng như vậy.

Người may mắn chết đi sống lại là Tống Tri Viễn, chứ không phải anh ta nhưng ông ấy lại lo lắng nếu để lỡ một người tài.

Vì vậy, Triệu Thiết Sơn quyết định thử Thẩm Lãng.

“Nghe ông Tống nói, Tiểu Thẩm dùng phương pháp điểm huyệt để giúp ông Tống giải mười hai huyệt đạo, mặc dù tôi xuất thân là bác sĩ tây y nhưng cũng rất có hứng thú với đông y, Tiểu Thẩm nếu không phiền có thể biểu diễn một vài kỹ năng điểm huyệt cho tôi mở mang tầm mắt chứ.”

Triệu Thiết Sơn không thực sự tin vào phương pháp điểm huyệt, ông ta chuyên về tây y, nhưng cũng không kỳ thị đông y, chỉ là “điểm huyệt” nghe có vẻ thần bí và mơ hồ, nó hão huyền như trong tiểu thuyết võ thuật vậy.

Ông ta thật sự không thể tự thuyết phục bản thân mình tin được, có thể kích thích huyệt đạo mà không cần châm cứu, điều này chỉ có trong truyện cổ tích mà thôi.

Nhưng trong lòng Thẩm Lãng lại có một suy nghĩ khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.