Siêu Cấp Đại Gia

Chương 122




Chương 122

Bởi vì đồ trang sức ngọc trắng mỡ cừu giá ở khoảng chục triệu nên nhân viên bán hàng bình thường không thể đưa ra quyết định, vì vậy Thẩm Lãng cũng không muốn thêm phiền toái cho bản thân.

Hơn nữa, giống như đồ trang sức ngọc bích ở cấp độ này, chủ quán cũng sẽ không có khả năng đặt ở những nơi dễ thấy như trên quầy.

“Mang những đồ trang sức bằng ngọc tốt nhất trong cửa hàng của ông ra đây đi.” Thẩm Lãng đi thẳng vào vấn đề nói.

Nhìn thấy cậu thanh niên trẻ với khẩu khí thật lớn trước mặt, vẻ mặt của ông chủ cửa hàng Vô Hạ lập tức trở nên nghiêm túc hẳn lên.

“Đây… đây không phải là người vừa đánh Đỗ Thiên Lượng sao?”

Ông chủ cửa hàng Vô Hạ cân nhắc trong lòng, sau đó lắc đầu nói: “Không có.”

Trên con phố này ai dám khiêu khích người nhà họ Đỗ?

Mở cửa mấy chục năm, ông tận mắt chứng kiến Đỗ gia phát triển mạnh mẽ đến nhường nào trên con phố thương mại sầm uất nhất ở thành phố Bình An này.

Đối với khách đi dạo phố mua sắm thì không sao, nhưng đối với những chủ cửa hàng như bọn họ làm sao dám làm mất lòng ông chủ của con phố thương mại này!

Hơn nữa, hiện tại vẫn chưa biết cậu thanh niên này có đủ khả năng mua nó hay không. Đồ trang sức bằng ngọc với giá trị hàng chục triệu chính là bảo vật trấn tiệm, trong lòng ông chủ cửa hàng Vô Hạ cũng không nắm chắc.

“Cửa hàng ngọc lâu đời được biết đến là có tiếng nói nhất ở thành phố Bình An mà lại không dám kinh doanh sao ?”Thẩm Lãng cười lạnh hỏi.

“Mời cậu đến cửa hàng khác.”

Ông chủ cửa hàng Vô Hạ kéo căng cứng khuôn mặt, cuộc mua bán này ông tuyệt đối sẽ không làm.

Ông cảm thấy rằng cậu thanh niên trước mặt này căn bản không ý thức được thế lực Đỗ gia khủng khiếp cỡ nào, đánh Đỗ Thiên Lượng còn có thể sống tốt sao? Đây thật sự chính là không để Đỗ Kim Thủy vào mắt mà!

“Đỗ Kim Thủy vô cùng yêu quý hai đứa cháu. Nếu ông ta nhìn thấy cháu của mình bị đánh thành bộ dạng kia, chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình, đến lúc đó đừng liên lụy đến cửa hàng của tôi!”

Ông chủ của cửa hàng Vô Hạ thở dài trong lòng.

Đỗ Kim Thủy trong lời đồn chính là bá chủ một phương giới thương nghiệp trong thành phố Bình An này. Người này thủ đoạn cứng rắn, còn thích kết bạn với những danh nhân văn hóa.

Đặc điểm lớn nhất của Đỗ Kim Thủy là ông ta cực kỳ chiều chuộng hai đứa cháu của mình. Đây không còn là bí mật trên đại lộ Bình An.

“Gần đây chỉ có cửa hàng ngọc của các ông, tôi từ xa đến đây vậy mà ông lại nói với tôi là không bán!” Thẩm Lãng rất không thoải mái.

Cậu biết ông chủ của cửa hàng Vô Hạ rất e ngại Đỗ gia, nhưng thật ra cậu muốn nói rằng cậu mới là ông chủ thực sự của đại lộ Bình An.

Những vì có Lâm Nhuyễn Nhuyễn đang đứng bên cạnh nên Thẩm Lãng không tiện tiết lộ thân phận.

“Thật xin lỗi nhưng tôi hy vọng cậu có thể hiểu cho.” Trên mặt ông chủ cửa hàng Vô Hạ lộ ra sự bất đắc dĩ nói.

Thẩm Lãng cũng cảm thấy kỳ lạ. Các cửa hàng trên con phố thương mại này đang chơi trò gì vậy, khi không tự dưng gây chuyện.

Điều này làm cho Thẩm Lãng càng muốn nhanh chóng tiếp quản nơi đây, đồ của Thẩm gia cậu không thể để thua trên tay người khác!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.