Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật

Chương 32




Mục Loan Loan cũng không biết cô đã trải qua đêm nay như thế nào, bởi vì lo lắng Long tiên sinh  lại hộc máu, cho nên cô vẫn luôn thức suốt, cũng may mắn hiện tại cô đã trở thành tu sĩ nhị giai, cả đêm không ngủ thì ngày hôm sau cũng không có việc gì.

Nhưng mà linh lực trong cơ thể hình như dùng có hơi mau.

Sắc trời bên ngoài dần dần sáng lên, sắc mặt Long tiên sinh cũng tốt lên một chút so với hôm qua, liên tiếp bốn năm canh giờ không hộc máu. Mục Loan Loan trút hết toàn bộ những dòng linh lực cuối cùng trong cơ thể, cây non Bích Tinh thảo cuối cùng thúc thành trái cây, đút Long tiên sinh ăn.

Đến giờ phút này, toàn bộ Bách Trân Quả cùng cây non Bích Tinh thảo mà bọn họ có đều tiêu hao xong hết rồi, hiện tại chỉ còn lại có hơn nửa củ nhân sâm, cùng hai bao hạt giống trên người cô, cộng thêm mấy đồng bạc cùng tiền đồng.

Thậm chí có thể nói là, đã đi đến tình cảnh sơn cùng thủy tận.

Trong lòng Mục Loan Loan hốt hoảng, cô lo lắng Long tiên sinh lại tiếp tục hộc máu trong khi cô vẫn chưa dưỡng xong một trái linh quả nào, đến lúc đó cô cũng chỉ còn có thể dựa vào nửa củ nhân sâm ít ỏi kia.

Mục Loan Loan tự ép bản thân trấn định lại, kéo kéo lỗ tai lông xù của Long tiên sinh một chút để bình tĩnh tinh thần, xong mới mới khoanh chân ngồi ở mép giường, nhắm mắt lại thử hấp thu một ít linh khí thiên địa.

—— Cái lục địa này giống như cái vườn thú ấy, có rất nhiều chủng tộc, phương thức tu luyện của mỗi cái chủng tộc đều không giống nhau.

Ví dụ như là Vu tộc, từ vừa sinh ra liền có vu lực, có thể thao túng con rối, côn trùng, luyện chế huyết phó cương thi, am hiểu một ít thủ đoạn âm ngoan. Mà Yêu tộc lại là tập trung của nhóm đại yêu tu luyện thành hình người, tất nhiên là trừ bỏ Long tộc. Trong số tất cả các sinh mệnh đặc thù của mảnh đại lục này lại có thêm một ít sinh mệnh có kỹ năng thiên phú thật kỳ lạ đặc thù.

Ba cái tộc này chiếm cứ ba lãnh địa nhỏ, cũng dùng chung một bộ phân chia cấp bậc giống như lãnh địa của Long tiên sinh, ngoại trừ Nhân tộc.

Nhân tộc lại là chủng tộc đông đảo nhất trên đại lục này, năng lực sinh sản cùng sáng tạo đều thực không tầm thường, nhưng chủ yếu do thực lực nhỏ yếu, số lượng tộc nhân Nhân tộc có được linh căn cũng rất ít, trong vạn người còn chưa chắc có được một người. Cho nên, mặc cho số lượng Nhân tộc là nhiều nhất lại vẫn không có thể chiếm cứ một mảnh lãnh địa lớn nhất.

Nhóm nhân tộc tu luyện sinh sống trên lãnh địa của Long tộc thì phần lớn sẽ đạt tới thực lực nhị giai, sau lựa chọn rời đi lãnh địa Long tộc, đi về Tu chân giới của Nhân tộc để tìm kiếm môn phái tu luyện thích hợp hơn với mình.

Ở Tu Chân giới của Nhân tộc, bọn họ dùng một bảng phân chia thực lực hoàn toàn khác. Thực lực giống như Mục Loan Loan lúc trước, nhất giai thì ở Tu Chân giới được xưng là là Luyện Khí kỳ, nhị giai

Phụ thân của nguyên thân phụ thân tuy rằng là cường giả tứ giai, nhưng Mục gia sử dụng phương pháp tu luyện khá thô lậu, nên Mục Loan Loan cùng Bạch Thủy Dao cũng chỉ học được tâm pháp không có lưu hành nhiều, nàng là linh căn Mộc hệ, mà Bạch Thủy Dao là Thủy hệ.1

Trong thiên địa, có nơi linh khí rất dồi dào thì cũng có nơi linh khí vô cùng loãng.

Ví dụ như chỗ mà Mục Loan Loan cùng Long tiên sinh đang ở, nơi đây vốn là nơi linh lực thịnh vượng nhất trong phủ, nhưng sau khi Long tiên sinh bị thua, Ngao Khâm liền trực tiếp sửa chữa trận pháp trong phủ, làm cho linh lực trong viện của bọn họ càng thêm loãng, cho nên tu luyện còn không hồi phục mau bằng đem gối đi ngủ một giấc.

Nhưng lần này tỉnh lại, Mục Loan Loan cảm thấy mìnhđộ cảm thụ linh khí trong thiên địa của mình đã tốt hơn trước rất nhiều, nàng thử tu luyện chừng nửa tiếng, linh lực trong cơ thể ước chừng đã khôi phục được một phần mười, có thể dưỡng một cây Bích Tinh thảo non đến trưởng thành hoàn toàn.

Mục Loan Loan mở bừng mắt, cầm một hạt giống Bích Tinh thảo, liền một mạch thức tỉnh hạt và dưỡng luôn ra cả trái cây, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nếu trước kia cô ngủ một giấc là có thể khôi phục toàn bộ linh lực, nhưng cũng phải nói thực lực của cô trước đó cũng chỉ là nhất giai, nói toàn bộ linh lực chứ cũng không bằng một phần ba hiện tại, mà ngủ một giấc thì mất hết bảy tiếng đồng hồ.

Vậy nếu bảy tiếng đồng hồ này mà cô không ngủ, vẫn luôn tu luyện, ước chừng có thể khôi phục được bảy phần linh lực, vậy so với ngủ thì có lời hơn nhiều rồi.

Mục Loan Loan nhìn cây Bích Tinh thảo rõ ràng càng thêm no đủ so với lúc cô còn ở nhất giai dưỡng ra, cẩn thận đem cất kỹ rồi lại nhìn thoáng qua Long tiên sinh, mới nhanh chóng đem quần áo cùng chăn dơ đi giặt sạch.

Sau khi giặt sạch chăn, Mục Loan Loan đem trứng chưng với cháo linh gạo tối qua vốn dĩ nấu cho Long tiên sinh ăn hâm lên rồi tự mình ăn, sau khi khôi phục được sức lực, liền một bên trông chừng Long tiên sinh, một bên thức tỉnh hạt giống linh thực.

Chờ đến khi Long tiên sinh hoàn toàn không hộc máu nữa, có thể ăn xong một ít cháo linh gạo thì Mục Loan Loan đã liên tục bốn ngày không ngủ.

"Long tiên sinh, ta mệt mỏi quá." Mục Loan Loan bưng một chút cháo linh gạo cuối cùng vào phòng, nhịn không được đưa mắt về phía anh rồng đang nằm yên trong phòng oán giận một tiếng.

Mấy ngày nay nhiệt độ không khí cũng giảm mấy độ, thời tiết từ trời nắng biến thành trời đầy mây, nhìn thấy mây đen mù mịt.

Tiểu viện vốn quặng quẽ lại càng thêm thanh lãnh.

Cô giống như bị ngăn cách với sinh hoạt của thế giới bên ngoài vậy, cả ngày chỉ biết tu luyện, chăm rồng, dưỡng linh thực, cứ một vòng tuần hoàn như vậy đảo đi đảo lại, cả người đều cảm thấy có chút chịu không nổi.

Mục Loan Loan ngồi vào bên người hắn, đem một chút cháo linh gạo cuối cùng đi đút hắn, sau đó hỏi, "Long tiên sinh, ta có thể sờ sờ lỗ tai ngươi không?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.