Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
Nhàn Đăng sống lại, hắn một nghèo hai trắng, không có một xu dính túi, hắn định mở quan tài, lấy một chút tiền tài bất nghĩa.
Nhưng hắn lại không ngờ mỹ nhân trong quan tài lại vùng dậy, bóp lấy cổ của hắn nói: Vì sao huynh lại nhìn ta một cách dâm đãng như vậy!
Hắn hết đường chối cãi, đúng là tháng sáu rơi tuyết, hắn thật oan uổng mà.
Văn án chân chính:
Đại ma đầu đứng đầu Tu Tiên giới, tội ác tày trời, không chuyện ác nào không làm, rốt cuộc khối u ác tính cũng đã chết.
Trong một cuộc tử chiến, đại ma đầu đã ngã xuống vách núi của Vô Vọng Sơn, thần hồn đều vỡ nát.
Ma đầu đã chết, thiên hạ đều biết.
Ma đầu sống lại, không có người nào biết.
Không ngờ sau khi sống lại, ma đầu bị té ngã hư luôn cả đầu óc, chuyện cũ năm xưa, quên đến không còn một miếng.
Từ đây thay đổi tam quan, lòng mang thiên hạ, vì nước vì dân, tiếp nối người trước, mở lối cho người sau, trừng gian diệt ác, quang minh lỗi lạc, là một quân tử chân chính, nhân nghĩa vô song, mỹ danh truyền xa!
Ở Tu Tiên giới lăn lộn đến hô mưa gọi gió, thậm chí còn kết nghĩa kim lan với Tiên Tôn đứng đầu Tu Tiên giới, ít ngày nữa sẽ suất lĩnh trăm vạn tu sĩ, thề phải san bằng Ma giới, cho thiên hạ thương sinh một công đạo.
Trăm vạn tu sĩ vượt qua sông lớn, bước lên Vô Vọng Sơn.
Ma đầu nói: Chịu chết đi! Tà ma ngoại đạo!
Tà ma ngoại đạo: Ma Tôn!! Ngài đã về rồi!! Cứu mạng! Tiên giới đánh lên đây! Khoan đã, sao ngài lại đi chung với đám tu tiên??
Ma đầu:??? Ai là Ma Tôn! Ngươi ngậm máu phun người!
Bình luận truyện