Sau Khi Công Lược Nam Chính Thất Bại, Nam Chính Bị Xóa Sổ

Chương 5




Một đập này của tôi vừa nhanh vừa tàn nhẫn, Tô Vãn Vãn không kịp phản ứng trực tiếp bị bánh kem dập vào mặt.

Khuôn mặt nhu nhược đáng thương ban đầu trong nháy mắt chỉ toàn bơ và kem.

Cô ta bối rối, một lúc sau mới phản ứng lại, thét lên một cách chói tai: "Tống Nhan Nhi cô đang làm cái gì..."

Nhưng còn chưa kịp nói xong, tôi đã lấy một cái bánh mì baguette Pháp ở bên cạnh nhét vào mồm cô ta.

Sau đó tôi ngẩng đầu liếc nhìn quần chúng ăn dưa ở bốn phía, lạnh lùng nói: "Hôm nay tới tham gia yến tiệc sinh nhật tôi, đều là bạn của tôi, Tống Nhan Nhi, hoặc là của Tống gia chúng tôi. Vì để tránh những hiểu lầm không cần thiết, tôi sẽ giải thích rõ ràng."

"Tống Nhan Nhi tôi chưa từng chen chân vào bất cứ mối quan hệ nào."

Nói xong, tôi cầm lấy điện thoại, liếc mắt với dì Chu.

Dù sao cũng là người dì nhìn tôi lớn lên, bà ấy lập tức hiểu ra, lấy máy chiếu cơ ở bên cạnh mang qua đây.

Cái máy chiếu cơ này vốn là để chiếu những hình ảnh khi tôi còn nhỏ trong yến tiếc sinh nhật hôm nay.

Hiện tại lại rất có tác dụng. Tôi cầm điện thoại kết nối, phát những bài viết của Tô Vãn Vãn trên weibo.

"Những người quen biết tôi và Lục Sầm chắc hẳn cũng biết, tôi và Lục Sầm vào ngày 10 tháng 2 năm 2018 đã chính thức yêu nhau."

Tôi bình tĩnh mở trạng thái hoạt động weibo của Tô Vãn Vãn đến ngày 10 tháng 2 năm 2018.

"Mọi người có thể thấy, vào ngày lễ tình nhân Tô tiểu thư nói bản thân mình là FA."

"Không chỉ như thế, tháng 3 cô ta còn nói mình không có ai yêu, chứng tỏ cô ta vẫn trong trạng thái độc thân."

"Cho nên từ trước tới nay, tôi không hề chen chân vào mối quan hệ nào cả."

Thời điểm Tô Vãn Vãn và Lục Sầm đến gây sự, tôi đã làm rõ chuyện này.

Hai người này thật ra trước giờ không quá gần gũi.

Chỉ là trước kia khi gia đình Tô Vãn Vãn chưa phá sản, Lục Sầm đã yêu thầm Tô Vãn Vãn.

Nhưng khi đó Tô Vãn Vãn là một người có gia thế tốt, lớn lên còn xinh đẹp, tính cách nhu nhược, đáng thương, là cái loại đàn ông thích nhất bởi vậy cô ta hoàn toàn có thể tìm được một người có điều kiện tốt.

Cho nên từ trước đến giờ cô ta không thèm để Lục Sầm vào trong mắt.

Nhưng không nghĩ tới ba năm trước đây, khi tôi với Lục Sầm yêu đương không lâu thì gia đình Tô Vãn Vãn phá sản.

Những người đã từng theo đuổi Tô Vãn Vãn chia làm hai trường hợp. Một là không để ý tới Tô Vãn Vãn, hai là muốn chiếm tiện nghi của cô ta.

Lúc này Lục Sầm đối với Tô Vãn Vãn vẫn như cũ quan tâm, liếm cẩu* đến không màng mọi thứ.

(*) Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.

Tô Vãn Vãn lúc này mới để ý tới hắn, muốn đoạt lại Lục Sầm từ tay tôi.

Nhưng tôi và Lục Sầm yêu đương đều có sự đồng ý từ cha mẹ hai bên, thậm chí còn đính hôn, hai gia đình quan tâm đến việc hợp tác giữa hai gia tộc.

Vì vậy Lục Sầm mới không trực tiếp cùng tôi chia tay.

Mà tôi ngay từ đầu khi nghe đến sự tồn tại của Tô Vãn Vãn cũng cảm thấy không ổn, muốn trực tiếp chia tay cho xong.

Nhưng không nghĩ tới lúc này trong đầu tự nhiên xuất hiện một cái hệ thống.

Nhưng hệ thống làm cho tôi hiểu lầm một cách nghiêm trọng, tôi cho rằng tuổi thọ của mình có liên quan tới Lục Sầm, thế nên mới ra sức công lược hắn.

Nhưng bất luận thế nào, tôi cũng chắc chắn rằng mình không có chen chân vào tình cảm của Lục Sầm và Tô Vãn Vãn.

Nghĩ vậy, hốc mắt tôi liền đỏ lên, nghẹn ngào mà mở miệng: "Ngược lại sau khi tôi cùng Lục Sầm yêu nhau, Tô tiểu thư nhiều lần liên hệ với Lục Sầm, phá hoại tình cảm của tôi với Lục Sầm."

Bên này Tô Vãn Vãn vừa vất vả lôi cái bánh mì baguette Pháp ra khỏi miệng thì nghe thấy lời này của tôi, tức muốn hộc máu mà quát to: "Cô nói bậy! Tôi căn bản..."

Nhưng Tô Vãn Vãn còn chưa nói xong, tôi liền hôn mê bất tỉnh.

Dì Chu bên cạnh vội vã hét to: "Trời ơi! Tiểu thư nhà tôi bị Tô tiểu thư là cho hôn mê rồi!"

Tô Vãn Vãn lúc này ngơ rồi.

Mà tôi nằm im trên mặt đất, trong lòng cười lạnh.

Không phải chỉ là giả đáng thương thôi sao.

Ai mà không biết cơ chứ?

...

Tôi nhanh chóng được đưa đến bệnh viện.

Chờ đến khi xung quanh yên tĩnh lại, tôi mới chậm rãi "thức dậy".

Mở mắt ra tôi liền mặt mẹ xanh tái lại.

"Bảo bối tỉnh rồi sao?" Thấy tôi tỉnh lại, mẹ nắm lấy tay của tôi, "Con không sao chứ?"

"Con không sao." Tôi ngồi dậy, "Nhưng mà mẹ, tim mẹ vẫn ổn chứ?"

Hiện tại, tôi hiện tại không có chút hứng thú gì với đôi cẩu nam nữ Lục Sầm và Tô Vãn Vãn.

Tôi chỉ quan tâm đến tình trạng sức khỏe của mẹ mà thôi.

"Nói thật, ngay từ đầu khi mẹ nghe thấy Lục Sầm cùng cái người phụ nữ kia có dây dưa đến nhau, mẹ xác thực rất tức giận." Mẹ tôi hừ một tiếng, "Nhưng mẹ vừa ra tới nơi, thấy con đem mọi việc giải thích rõ ràng, mẹ đã bình tĩnh lại, dì Chu cũng cho mẹ uống thuốc, hiện tại đã khá hơn nhiều rồi."

Tuy rằng mẹ nói như vậy, tôi vẫn không yên tâm.

Tôi cứ luôn yêu cầu mẹ phải đi kiểm tra toàn diện.

Mẹ không lay chuyển được tôi, chỉ có thể ngoan ngoãn đi làm kiểm tra.

Lúc tôi đang đợi mẹ làm kiểm tra, Lục Sầm đột nhiên đến đây.

Hắn bước nhanh đến trước mặt tôi, trên mặt lộ rõ vẻ giận dữ: "Tống Nhan Nhi, cô tại sao lại đối xử với Vãn Vãn như vậy?

Tôi biết, hắn tới đây để chất vấn tôi.

Bởi vì cùng lúc đó, hệ thống trong đầu tôi lại "Đinh" một tiếng.

"Xin lỗi ký chủ, bởi vì Lục Sầm tìm cô chất vấn là đại biểu cho việc hắn chọn Tô Vãn Vãn, tuổi thọ Lục Sầm giảm đi một năm."

Tôi hiện tại hoàn toàn chết lặng trước Lục Sầm - người tự đi tìm đường chết này, mí mắt cũng lười nâng lên.

Không nghĩ tới hắn ngày càng hăng hái, chỉ vào mặt tôi mắng mỏ: "Vãn Vãn làm cái gì sai mà cô lại đối xử với cô ấy như thế? Cô ấy chỉ là một người con gái mà lại mất mặt trước nhiều người như vậy! Cô đúng thật so với đời trước càng ngày càng ngang ngược vô lý!"

Hiển nhiên Lục Sầm còn chưa biết, tôi với hắn giống nhau, đều là người xuyên về.

Cho nên sau khi hắn buộc miệng thốt ra câu đó, hắn mới ý thức được có gì đó không đúng, liền nhanh chóng sửa lại: "Ý của tôi là cô càng ngày càng ngang ngược vô lý!"

Nhưng sắc mặt của tôi lại lạnh đi.

Hắn không nhắc đến đời trước còn đỡ. Hắn nhắc tới làm tôi không kìm nổi cơn tức giận.

Đời trước, Tô vãn Vãn làm mẹ tôi tức đến mức phải đi bệnh viện, Lục Sầm lại khoan thai tới muộn.

Lúc đầu hắn còn vì hành động Tô Vãn Vãn gây ra mà xin lỗi tôi.

Nhưng khi tôi phẫn nỗ đi tìm Tô Vãn Vãn tính sổ, hắn vẫn không chút do dự mà bảo vệ Tô Vãn Vãn ở trước mặt.

Đấy cũng là một lần lựa chọn, hắn lại mất đi một năm tuổi tho.

Mà trái tim tôi với người đàn ông này cũng hoàn toàn lạnh giá.

Chẳng qua do đời trước tôi sợ chết nên mới không dám cùng hắn xé rách mặt.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Tôi không cần suy nghĩ, đi lên cho hắn một bạt tay.

"Lục Sầm." Tôi lạnh lùng nói, "Cái tát này, là tôi tát thay cho mẹ tôi ở đời trước."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.