Quang Âm Chi Ngoại (Bản Dịch

Chương 5: Còn sống (5)




Tu sĩ cũng không hiếm thấy, mấy năm nay Hứa Thanh ở trong khu ổ chuột, từng xa nhìn thấy loại người này đi vào trong thành.

Đặc thù điển hình của bọn họ, chính là khi nhìn chăm chú bọn họ, thân thể sẽ theo bản năng sinh ra chấn động.

Thậm chí Hứa Thanh còn nghe người ta nói, thành chủ chính là một tu sĩ, hộ vệ bên cạnh hắn, cũng có tu sĩ.

Vì thế sau khi ở bên trong thành trì này tìm kiếm hồi lâu, vào năm ngày trước, cuối cùng hắn cũng tìm thấy ở bên trên một cỗ thi thể trong phủ thành chủ, có một mai thẻ tre này.

Nói đó rất nguy hiểm, phần ngực của hắn bị thương, chính là do lúc đó để lại.

Ghi chép trên thẻ tre, đúng là phương pháp tu hành hắn khát vọng.

Tất cả nội dung trên đó, hắn đã thuộc lòng, thậm chí trong vòng mấy ngày này, cũng thử bắt đầu tu hành.

Hứa Thanh chưa nhìn thấy công pháp tu hành khác, thẻ tre này là thu hoạch duy nhất có được, hắn cũng không biết tu luyện như thế nào là chính xác.

Cũng may miêu tả trên đó phần lớn là văn tự dễ hiểu, lấy quan sát và hơi thở làm chủ.

Phương pháp tu hành là đồ án điêu khắc trên thẻ trúc hiển hiện trên đầu, phối hợp với hô hấp đặc biệt để hấp thụ.

Đồ án này rất quỷ dị, là một dị hình, đầu lớn thân nhỏ, chỉ có một chân, cả người đều là màu đen, bộ mặt dữ tợn như Lệ Quỷ.

Hứa Thanh chưa từng nhìn thấy loại sinh vật này, nó ở trên thẻ trúc nên gọi là Tiêu.

Lúc này tu hành theo, khi đồ án này hiển hiện ở trong đầu không lâu, hô hấp của Hứa Thanh dần dần thay đổi, không khí ở xung quanh cũng dần dần có dòng chảy ngầm tràn ngập.

Linh năng ở bốn phía từng tia từng tia tràn vào, chậm rãi chui vào thân thể, chảy dọc theo toàn thân, nổi lên từng trận lạnh thấu xương, những bộ phận nó đi qua, giống như là bị đặt vào trong nước đá.

Hứa Thanh sợ lạnh giá, nhưng hắn cố kìm nén không từ bỏ, vẫn kiên trì như cũ.

Hồi lâu sau, khi hắn dựa theo yêu cầu của thẻ tre, cuối cùng kết thúc lần tu hành này, thân thể đã bị mồ hôi lạnh ướt đẫm.

Mà bụng vừa mới ăn con kền kền, lại truyền đến từng trận cảm giác đói bụng.

Hứa Thanh lau đi mồ hôi lạnh, rồi sờ lên bụng, trong mắt lộ ra vẻ kiên định.

Từ khi tu luyện môn công pháp này cho đến bây giờ, sức ăn của hắn tăng lên rất nhiều, so với lúc trước thân thể càng lnh hoạt hơn.

Tất cả những thứ này, để khi hắn đối mặt với lạnh giá lúc tu luyện, càng có kiên nhẫn hơn.

Lúc này ngẩng đầu, Hứa Thanh thuận theo khe hở lối vào, nhìn ra bên ngoài.

Bên ngoài, đen kịt một màu, chỉ có gió lạnh gào thét, lúc mạnh lúc yếu, quanh quẩn bên tai.

Hắn không biết nguyên nhân bản thân trở thành người sống sót duy nhất, có lẽ là may mắn, cũng có là là hắn thấy đạo ánh sáng màu tím kia.

Vì thế những ngày này tìm được công pháp, đồng thời hắn cũng không ngừng đi về khu vực phía đông bắc, tìm kiếm nơi ánh sáng màu tím rơi xuống, đáng tiếc từ đầu đến cuối cũng không tìm được.

Trong lúc suy nghĩ, Hứa Thanh lại nghe thấy tiếng gào thét ở bên ngoài. Trong đầu không khỏi hiện lên lúc trở về khi mặt trời lặn, nhìn thấy bóng người dựa vào vách tường kia, thế là con mắt từ từ nheo lại.

Phương hướng mà đối phương ở, chính là khu vực đông bắc, hình như là một người sống.

“Lẽ nào có liên quan đến ánh sáng màu tím?”

“Nếu như là người sống, có thể thật sự có liên quan đến ánh sáng màu tím… nhưng cũng có thể là một cái bẫy.”

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ suy tư, trầm ngâm.

Những ngày gần đây, hắn ở trong phế tích thành trì, biết được rất nhiều khí tức ô nhiễm của Thần Linh kia, chúng hóa thành dị thú, mỗi một con đều vô cùng hung tàn, sức mạnh to lớn.

Nhưng có lẽ là nguyên nhân khu vực cấm còn chưa hình thành hoàn toàn, nên những dị thú này, thời gian ban ngày phần lớn là ngủ say.

Ngoại trừ lần trước khi hắn lấy được thẻ trẻ, xâm nhập vào khu vực bọn chúng ngủ say.

Nếu không thì ngày thường cẩn thận một chút, cũng không có gì lo ngại.

Mà đối lập với bọn chúng, Hứa Thanh càng cảnh giác hơn chính là người còn sống, bởi vì trong nhiều thời điểm lòng người còn hiểm ác hơn so vứi hung thú.

Vì thế, sau khi suy nghĩ, ánh mắt của hắn dần dần lạnh lùng, bất kể có phải là người sống hay không, có phải là cạm bẫy hay không, một khu vực đó… hắn đều chuẩn bị đi một lần nữa.

Chỉ có điều khi đi về đó, cần phải chuẩn bị hết sức đầy đủ.

Nghĩ đến đây, Hứa Thanh nắm chắc thẻ tre tu hành ở trong tay.

Tu luyện mấy ngày này, thân thể biến hóa có một chút sức mạnh, trong đầu cũng không khỏi hiện lên nội dung bên trong thể tre, ngoại trừ công pháp, còn có giới thiệu đối với tu hành.

Tu hành, truyền thừa lại từ những năm tháng Thần Linh có vẻ mặt hung ác còn chưa xuất hiện đến hiện nay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.