Quang Âm Chi Ngoại (Bản Dịch

Chương 46: Hoàng hôn đỏ ngầu(2)




Giờ phút này hắn ngẩng đầu, nhìn hai người Huyết Ảnh đang chiến đấu với Lôi Đội.

Cơn gió ở bốn phía tựa hồ cũng ngưng lại ở thời khắc này.

Vẻ quả quyết như muốn chiến đấu tới cùng của Lôi Đội rốt cục biến đổi, hắn nhìn Hứa Thanh một cái thật sâu, bỗng nhiên khẽ quát một tiếng.

"Nhóc con, đi mau!"

Hứa Thanh không nghe lời yêu cầu từ Lôi Đội, mà là nhìn chằm chằm đội trưởng tiểu đội Huyết Ảnh, ánh mắt híp lại.

Đội trưởng Huyết Ảnh cũng lần đầu nhìn thẳng Hứa Thanh, nhất là đảo mắt qua ba bộ thi thể gần đó, da mặt hắn có chút co giật, hắn không thể không thừa nhận, mình phán đoán sai lầm về thực lực của tiểu đội Lôi Đình.

Man Quỷ hung hãn không sợ chết là thứ nhất, mà tên nhóc bất thình lình nhảy ra này là thứ hai.

"Giết hắn!"

Đội trưởng Huyết Ảnh hừ lạnh một tiếng, quyết định không còn vì ngăn ngừa bị thương mà kéo dài chiến đấu.

Giờ phút này, toàn thân ầm bộc phát sức mạnh, đấm Lôi Đội một quyền, trong chốc lát liền kịch chiến với Lôi Đội.

Mà ở bên cạnh, người trung niên Ngưng Khí năm tầng cũng nhe răng cười một tiếng quay người xông về phía Hứa Thanh.

Linh năng toàn thân của hắn phóng ra ngoài, ánh mắt tàn nhẫn.

Mặc dù tốc độ thiếu niên trước mắt này rất kinh người, vừa ra tay đã giết liền ba đồng bọn, nhưng hắn vẫn rất tự tin, dựa vào mình vừa mới đột phá tu vi năm tầng, giết đối phương dễ như trở bàn tay.

Hứa Thanh híp mắt, tư thế đã sẵn sàng chiến đấu.

Dựa vào phán đoán từ kinh nghiệm, hắn cảm thấy mình có thể giết Ngưng Khí bốn tầng, về phần năm tầng... Hắn chưa đánh, không rõ ràng.

Giờ phút này Hứa Thanh bỗng nhiên xông ra, tốc độ bộc phát, phi thẳng đến người trung niên, đấm ra một quyền.

Tu sĩ trung niên nở nụ cười khinh miệt.

 Gần như trong nháy mắt Hứa Thanh, linh năng rung động trên thân tu sĩ trung niên trực tiếp hóa thành một lớp lá chắn, đụng vào nắm đấm của Hứa Thanh.

Uỳnh một tiếng, lớp chắn xuất hiện vết rách, nhưng không lập tức sụp đổ.

Ngược lại có lực phản chấn mãnh liệt tràn ra, làm cho cổ tay Hứa Thanh truyền ra thanh âm răng rắc, vậy mà trực tiếp trật khớp.

Đồng tử đôi mắt Hứa Thanh hơi co rụt lại, thân thể phi tốc nhảy sang một bên, tay phải hung hăng bẻ một cái, cưỡng ép khiến chỗ trật khớp quay lại như lúc đầu, sau đó cũng không lui lại, mà lần nữa đấm ra một quyền toàn lực.

Một tiếng ầm vang lên, vết rách lớp lá chắn tràn ngập như mạng nhện rồi rốt cục hoàn toàn tan vỡ.

Nhưng ngay tại thời điểm nó chia năm xẻ bảy, một đợt công kích cuồng bạo bỗng nhiên khuếch tán ra từ bên trong, nhấc lên bùn đất đồng thời bao trùm toàn thân Hứa Thanh.

Nhất là lá chắn vỡ vụn thành mảnh vỡ vô hình, tựa như từng cái lưỡi dao không thể nhìn thấy bằng mắt thường phi tốc chém lên người Hứa Thanh tạo ra từng vết máu, nhìn mà giật mình.

Hứa Thanh chấn động toàn thân.

Thân thể của hắn bị đợt xung kích này ép phải liên tục rút lui, nhiều vị trí xuất hiện vết thương máu tươi chảy đầm đìa, cổ tay vừa mới khôi phục giờ phút này lần nữa trật khớp, rũ xuống ở một bên.

"Ngu muội!"

"Chỉ là Luyện Thể, vốn đã khó chống lại Pháp Tu, lại càng không cần phải nói ngươi không biết tự lượng sức mình, lấy tu vi ba tầng đấu với tu vi năm tầng của ta."

Bùn đất rơi xuống, vẻ khinh miệt trong mắt tu sĩ trung niên càng đậm.

Nhưng đáy lòng hắn thật ra cũng thầm giật mình, hắn quả thực không nghĩ tới lá chắn linh năng của mình thế mà bị đối phương đấm hai quyền liền sụp đổ.

Cũng may trước đây không lâu hứn đột phá đến năm tầng, có thể khiến lá chắn linh năng bắn ra mảnh vỡ sau khi vỡ vụn, bằng không sợ là lúc nãy đã phải luống cuống tay chân một phen.

Hứa Thanh nhăn mày, giống như không cảm giác được đau đớn kịch liệt trên toàn thân cùng cánh tay, nhìn chằm chằm người trung niên đồng thời tay phải hắn hung hăng bẻ một cái, lần nữa đưa vị trí trật khớp trở về chỗ cũ.

Nhìn thấy sự tàn nhẫn với chính bản thân này, người trung niên không khỏi dừng lại bước chân, đồng tử co rụt, hai tay phi tốc nâng lên, bấm niệm pháp quyết chỉ về phía Hứa Thanh.

Lập tức linh năng bên ngoài thân thể lại một lần nữa hội tụ, hóa thành một hỏa cầu to chừng quả bóng, gào thét xông tới chỗ Hứa Thanh.

Hỏa cầu này khí thế kinh người, trong quá trình bắn ra, không khí xung quanh cũng xảy ra vặn vẹo, có thể thấy được nhiệt độ cực cao.

Thân thể Hứa Thanh nhoáng một cái tránh đi, nhưng hỏa cầu vẫn truy kích không buông.

Sát khí trong mắt người trung niên ngưng tụ, không quên hình thành lá chắn linh năng bên ngoài thân thể đồng thời bấm niệm pháp quyết, rất nhanh xuất hiện hỏa cầu thứ hai cùng thứ ba truy kích Hứa Thanh.

Thấy ba hỏa cầu bay đến, phong tỏa đường trốn, Hứa Thanh lập tức lăn mình đến bên cạnh một thi thể bị mình giết chết, vung thi thể ném tới một cái hỏa cầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.