Quang Âm Chi Ngoại (Bản Dịch

Chương 44: Nguy cơ tứ phía(4)




Cây cối bị bọn chúng trực tiếp đụng nát, nếu gặp phải dị thú ngăn cản cũng trực tiếp xé thành hai nửa, sự tàn bạo vô cùng rõ ràng.

Nếu không phải mục tiêu bọn chúng truy kích là một con hổ màu đỏ, không đi để ý Hứa Thanh, mà Hứa Thanh gặp phải cũng cấp tốc đào tẩu, sợ là sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Mà nguy hiểm đến từ cấm khu không chỉ có như thế.

Một canh giờ sau, Hứa Thanh đang cẩn thận xem xét bốn phía ở dưới một tán cây, thì hắn thấy được một loại sinh vật tựa hồ không thể nào xuất hiện trong rừng.

Đó là một con sứa khổng lồ, thân to như núi, liên tục tràn ra băng hàn.

Toàn thân nó tràn ra ánh sáng u tối, bay qua không trung của khu rừng.

 Thân thể hơi mờ bị ánh nắng xuyên thấu, có thể nhìn thấy bên trong đó có vô số những bộ xác dị thú không hoàn chỉnh đang bị tiêu hóa.

Số lượng lớn xúc tu duỗi ra, mỗi một cái xúc tu đều mọc đầy con mắt quỷ dị, chỉ là hơn phân nửa những con mắt này đều đang nhắm lại, không mở ra.

Giờ phút này nó thảnh thơi bay về phía sâu trong cấm khu, nó đi đến đâu, rừng cây phía dưới đều bị băng đá phủ lên, hết thảy sinh vật đều khó thoát khỏi cái chết.

Khí tức trên người nó cực mạnh, nhiều gấp Hứa Thanh không biết bao nhiêu lần, hai con gấu kia ở trước mặt con sứa này cũng trở thành yếu ớt vô cùng.

Thậm chí giờ phút này chỉ là đứng nhìn từ xa xa, Hứa Thanh vẫn thấy thân thể cứng ngắc, cảm giác nguy cơ mãnh liệt từ sâu trong linh hồn nổi lên mãnh liệt.

Cho đến khi con sứa đi xa biến mất, Hứa Thanh mới thở ra một hơi, tim đập nhanh nhìn về phía nơi xa rừng cây bị đóng băng, tạo thành một con đường xông vào sâu trong cấm khu.

"Nếu như phương hướng con sứa kia muốn đi là chỗ này của mình..." Hứa Thanh hít vào một hơi.

Hắn hiểu được, tại khu rừng cấm khu nguy cơ chập trùng bốn phía này, mình nhờ vào việc dị chất sẽ bị cái bóng hấp thu mà có thêm một chút ưu thế so với người khác.

Nhưng ưu thế này bây giờ chỉ là có thể giúp hắn ở lại trong khu rừng lâu hơn một chút mà thôi.

Trừ phi có một ngày, mình trở nên càng mạnh mẽ hơn, lúc đó, ưu thế mới có thể phóng đại vô hạn.

Sau một lúc lâu, Hứa Thanh rời đi, hắn càng cẩn thận hành động hơn.

Cứ như vậy, thời gian trôi qua, rất nhanh đã tới trời chiều.

Trong rừng cũng chầm chậm truyền đến càng nhiều thanh âm gào thét, Hứa Thanh đang lao nhanh, nội tâm yên lặng tìm kiếm phương hướng bản đồ, biết nếu đi đường suốt đêm, hẳn là có thể đi ra khỏi cấm khu trước khi trời sáng.

Mà tại thời điểm hắn suy nghĩ có nên đi giữa đêm không, bỗng nhiên ở nơi xa xa trong rừng có tiếng ầm ầm truyền đến, còn kèm theo tiếng kêu thảm thiết đau đớn, thanh âm rất quen thuộc.

"Man Quỷ?" Con mắt Hứa Thanh ngưng tụ, nhận ra thanh âm này là của ai.

Hắn lập tức vọt lên cẩn thận tới gần, bóng dáng nhỏ gầy trong rừng linh hoạt lại ẩn nấp, rất khó bị người khác phát hiện.

Thế là không lâu sau đó, hắn liền đi tới chỗ truyền ra tiếng gào thét, ẩn thân trong một tán cây, thấy được phía dưới có sáu bảy bộ thi thể, một bộ trong đó... Chính là Man Quỷ!

Toàn thân hắn xanh đen, rõ ràng đã dị hoá, thi thể chia làm nhiều mảnh, kết cục cực kì thê thảm.

Khiên kim loại cũng đều một chia thành hai, hóa thành hai khối một lớn một nhỏ, gậy lớn dính đầy máu tươi.

Hiển nhiên khi còn sống đã dùng hết tất cả sức mạnh, bất chấp bị dị hoá cũng phải lôi kéo đối thủ chết theo.

Hứa Thanh im lặng, đáy lòng hơi nổi lên bi thương, hắn nhìn lại, thấy cách đó không xa, Lôi Đội đang bị năm người vây công, thân thể đã dần không thể chống đỡ tiếp, sắp tới giới hạn dị hóa!

Một màn này làm cho con ngươi Hứa Thanh co rụt lại, tay gắt gao nắm chặt xiên sắt trong tay, sát khí mãnh liệt bộc phát, như hóa thành thực chất.

Ánh mắt của hắn nhìn thấy, đám người vây công Lôi Đội chính là tiểu đội Huyết Ảnh!

Giờ phút này trên bầu trời, trời chiều chậm rãi rơi xuống, những tia sáng ở nơi xa đang dần bị đêm tối thay thế.

Tựa hồ không cần chờ quá lâu, hắc ám có thể bao trùm cả khu vực này.

Mà từng con gió lạnh cũng từ từ sinh sôi, tràn ngập bốn phương tám hướng.

Những tia nắng còn lại bên trong rừng cây như người già giãy dụa, không cam tâm kết thúc như vậy, mà trời chiều lại không có nhiều sức hỗ trợ, vô lực xuyên qua lá cây nồng đậm, lờ mờ thưa thớt.

Nhưng Hứa Thanh ẩn thân bên dưới tán cây thì không giống, hắn lạnh lùng nhìn cả chiến trường, thu hết thảy cảnh tượng vào trong ánh mắt.

Tiểu đội Huyết Ảnh có tất cả là năm người, trong đó hai người là chủ lực tấn công, ba người phong tỏa đường đi các nơi, phòng ngừa Lôi Đội đào tẩu.

Những tên chặn đường có tu vi tương đương Loan Nha, đều là ba tầng.

Bọn hắn không dám tới quá gần, vờn quanh ở vùng ngoài, nhưng ba người lại khiến cho Lôi Đội không thể không phân tâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.