Phụ Thân Đích Đại Thụ

Chương 8: Lần đầu tiên, rốt cuộc cũng có bằng hữu




Lê Trường Ân không trách cứ con trai, nhìn cậu khóc bù lu bù loa, còn lòng dạ nào dám trách cứ.

Ôm cậu ngồi trên sô pha, bắt đầu phân tích cho cậu hiểu tại sao chỉ đạt được có bấy nhiêu điểm.

Một phần là do tính toán sai, một phần là do một số câu chưa giải, một phần là điền sai.

Lê Trường Ân cuối cùng nói, “Con không phải là không làm, sao lại để điểm kém như vậy?”

Lê Tố không muốn nói ra rằng cậu chán ghét cô giáo dạy toán, nàng luôn gọi cậu đứng lên trả lời câu hỏi, mỗi lần như vậy cậu rất khẩn trương, hơn nữa nàng rõ ràng đối xử với cậu thật ưu đãi, khiến cậu nhận toàn bộ sự công kích từ mọi người, quả thực cậu như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than.

Không thích giáo viên dạy toán, làm cho cậu đối với việc học toán không có tính tích cực, thành tích liền càng ngày càng kém.

Lê Tố nhíu mày không nói lời nào, Lê Trường Ân hôn lên trán cậu, “Đừng nhíu mày, còn nhỏ tuổi, cứ nhíu!”

Lê Tố vẫn là mặt co mày cáu, nói, “Không làm chính là không làm, ba ba không nên hỏi.”

Lê Trường Ân nói, “Được, được, cha không hỏi. Cô giáo con có nói tìm cha có việc gì không?”

Lê Tố lắc đầu, “Không có.”

Lê Trường Ân nói, “Tốt lắm, đừng suy nghĩ về bài thi này nữa, cha sẽ đến gặp cô giáo của con, không quan hệ.”

Lê Tố vùi mặt vào bờ vai của cha, nhẹ nhàng thở ra.

Lê Trường Ân nghe được thanh âm thả lỏng của cậu thì liền nở nụ cười, đem bài thi ném một bên, ôm cậu cùng đi tắm, nói, “Sao vậy, vừa rồi sợ cha mắng ngươi sao?”

Lê Tố phồng má nói, “Ân, con nghĩ cha sẽ mắng con.”

Lê Trường Ân đặt cậu ngồi bên bồn tắm, vặn vòi sen, điều chỉnh độ ấm, cho đến khi nước ấm lên được một ít, mới đến giúp con trai cởi quần áo tắm rửa.

Đã mười một tuổi rồi, còn cùng phụ thân tắm rửa, Lê Tố cũng không có cảm giác không thích hợp gì.

Cậu một chút cũng không có phát dục, hơn nữa cậu vốn không có tính hiếu kì hay mong muốn khám phá đối với thân thể người khác, ngoan ngoãn cho phụ thân giúp mình gội đầu tắm rửa, chờ phụ thân cũng tắm xong, liền lau tóc, rồi từ trong phòng tắm đi ra ngoài.

Lê Trường Ân đặt cậu trên giường, cầm máy sấy thổi khô tóc giúp cậu, lại hỏi, “Còn bài tập phải làm sao?”

Lê Tố lắc đầu, “Trên lớp đã làm xong cả rồi.”

Lê Trường Ân sấy khô tóc cậu, liền nắm lấy hai đùi cậu kéo ra sau, Lê Tố sợ hãi kêu lên ngã lên giường, Lê Trường Ân nhào vào người cậu, không dám mạnh mẽ khống chế cậu, chỉ dùng râu cọ cọ trên mặt cậu, lại cù cho cậu ngứa, sủng nịch nói, “Con trai ngốc của cha, toán học chỉ được ba mươi hai điểm.”

Lê Tố ở dưới thân cha không ngừng né tránh, cậu luôn luôn không dám lớn tiếng nói chuyện với cha nhưng lúc này cũng cao giọng kêu, “Ba ba không phải nói ! Ngữ Văn con được một trăm bốn mươi sáu điểm, là cao điểm nhất lớp.”

Lê Trường Ân xoay người nằm trên giường, đem Lê Tố nâng lên, ôm cậu đặt trên ngực mình, “Ngữ văn thật sự cao điểm nhất lớp?”

Lê Tố gật đầu, “Nói dối không phải hảo hài tử. Trong túi sách có bài thi.”

Lê Trường Ân hung hăng hôn một ngụm lên gương mặt cậu , “Tốt lắm, chúng ta không nghĩ đến môn toán nữa, vứt môn toán sang một bên. Cuối tuần cha mang con đi ăn một bữa thiệt lớn, Tố Tố muốn ăn cái gì?”

Lê Tố trong tim vô cùng vui sướng, phụ thân thế nhưng lại không hề trách mắng cậu học toán dở tệ, nói, “Ăn KFC được không?”

Lê Trường Ân cười rộ lên, “Xem ngươi như vậy không có tiền đồ, ăn KFC có cái gì mà ngon.”

Lê Tố phồng má nói, “Muốn ăn. Bọn họ đều đi ăn, con còn chưa được nếm qua.”

Lê Trường Ân biết phỏng chừng là các đồng học ở trước mặt cậu rủ nhau đi ăn KFC, cho nên khiến con trai nhà mình cũng khát khao.

Y nâng gương mặt con trai lên, hỏi, “Lúc các bạn học cùng nhau đi ăn, con không đi theo bọn họ sao?”

Lê Tố lắc đầu, lộ ra vẻ mặt mất mát, Lê Trường Ân nghĩ, có lẽ mấy đồng học kia không mời cậu đi cùng.

Lê Trường Ân nói, “Được rồi, chúng ta đi ăn KFC.”

Lê Tố vùi mặt vào cổ của cha, nở nụ cười.

Lê Tố bé nhỏ chỉ như một đứa trẻ nhi đồng, Lê Trường Ân ôm cậu, đợi đến khi bé cưng thông minh của y lớn lên thêm một chút, sẽ trở nên mạnh mẽ có khí phách, nghĩ vậy, trong lòng tràn ngập yêu thương nhộn nhạo, không khống chế được hôn hôn lên mặt Lê Tố, thậm chí không hề cố kỵ hôn môi cậu, hôn lỗ tai cậu, đến chiếc cổ nhỏ nhắn……

Lê Tố bị cha làm cho nhột muốn chết, không ngừng đẩy cha ra, “Ngứa …… Ngứa …….”

Hai người trên giường đùa giỡn một trận, vẻ mặt Lê Tố ửng đỏ, lúc ngủ thầm oán phụ thân quấy nhiễu cậu nhột.

Sau đó Lê Tố không biết phụ thân đã đến gặp cô giáo dạy toán vào lúc nào, cậu không thấy phụ thân đến trường, bất quá cô giáo cũng không có tái nhắc nhở cậu mời phụ huynh, nói vậy có lẽ là đã giải quyết xong rồi đi.

Đi ăn KFC, cùng phụ thân hưởng thụ phần ăn to cỡ dành cho một gia đình, có khoai tây chiên cùng súp rau, Lê Tố nhìn thấy mỹ vị trước mắt nghĩ rằng sẽ rất ngon, sau khi ăn vào cảm giác hương vị cũng bình thường thôi, từ từ ăn một chút khoai tây chiên, lại cắn một miếng thịt chân gà, liền đem tất cả đẩy sang trước mặt phụ thân.

Lê Trường Ân nói, “Tiểu bại hoại, ngươi nói muốn tới đây ăn, giờ lại dồn hết cho cha giải quyết sao?”

Lê Tố giương miệng cười, Lê Trường Ân vươn ngón tay chọc hai má trắng nõn của cậu, “Rất không ngoan.”

Lê Tố vẫn là cười, cười đến răng nanh đều lộ ra ngoài.

Nghe được thanh âm của một phụ nữ trung niên bên cạnh, “Quen biết sao?”

Một nữ hài tử nói, “Chúng con là bạn học.”

“Sao lại nhỏ như vậy?”

“Cậu ấy bắt đầu đi học từ rất sớm.”

Lê Tố nghiêng đầu nhìn, gặp được một nữ sinh cùng lớp, ngồi ở vị trí phía sau mình, tên gọi hình như là Canh Đan Phượng.

Trông thấy Lê Tố nhìn nàng, nữ hài tử liền đối với cậu hỏi han một tiếng, “Cậu cũng đến nơi này sao?”

Lê Tố không biết trả lời như thế nào, Lê Trường Ân nói, “Là bạn học của Lê Tố à, nếu không ngại, lại đây cùng nhau ăn đi.”

Thế là hai mẹ con liền nhập bàn ngồi cùng hai phụ tử bọn họ.

Nữ hài tử bình thường đến mười ba mười bốn tuổi đang ở giai đoạn dậy thì, duyên dáng yêu kiều. Mẫu thân của Canh Đan Phượng cũng là một phụ nữ ăn mặc hợp thời trang và xinh đẹp.

Lê Trường Ân trước kia là luật sư, đương nhiên rất có tài ăn nói, vậy nên đã nhanh chóng thu hẹp khoảng cách đối với hai mẹ con bọn họ, vả lại, vẻ ngoài của y vô cùng tuấn tú, so với Lê Tố hoàn toàn không giống nhau, khi cười, quả thực tựa như ngôi sao điện ảnh trên TV. Mẫu thân Canh Đan Phượng rất nhanh liền đối y buông xuôi cảnh giác, bắt đầu lải nhải nói liên miên, giống như hai người không phải lần đầu tiên gặp mặt, mà đã là bạn bè lâu năm lắm.

Lê Tố lễ độ đem khoai tây chiên và chân gà đưa cho Canh Đan Phượng ăn, một bữa cơm hoàn chỉnh, Lê Tố mới xem như chính mình đã kết giao được một hảo bằng hữu.

Sau khi Lê Trường Ân đem số điện thoại của y giao cho mẫu thân Canh Đan Phượng, lại muốn xin số điện thoại của nàng, bảo nàng nếu có kế hoạch gì thì thông báo với Lê Tố cùng nhau tham gia, còn mời Canh Đan Phượng lúc rảnh đến nhà chơi, vân vân.

Về nhà, Lê Trường Ân liền nói với Lê Tố, “Cùng nhiều bạn nữ nói chuyện, Tố Tố đáng yêu như thế, khẳng định sẽ được các nữ hài yêu mến.”

Lê Tố đỏ bừng mặt, Lê Trường Ân buồn cười ôm lấy cậu, nhất thời một cỗ hăng hái phấn chấn xông lên, Lê Tố vùi mặt vào cổ cha cười.

Lê Trường Ân vì Lê Tố hỗ trợ cậu kết giao bằng hữu, Canh Đan Phượng vốn chính là một cô gái xuất sắc, xinh đẹp mà ôn nhu, thành tích vĩ đại, là lớp phó học tập, nàng chủ động giúp Lê Tố giảng đề toán, hơn nữa khẳng định là do sự sắp xếp của Lê Trường Ân, chủ nhiệm lớp đem Canh Đan Phượng điều đến cùng cậu ngồi chung.

Canh Đan Phượng ở lớp kết giao vô số, không thiếu bạn bè, Lê Tố liền bị các bạn nữ lôi kéo vào nhóm, một nam hài tử, gia nhập quần thể của các nàng.

Lê Tố thật cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng mà không chịu nổi sự nhiệt tình của Canh Đan Phượng, có đôi khi chạng vạng cơm chiều còn cùng các nàng đi ăn, đa số là Lê Tố trả tiền, rất nhanh phong độ nam nhi và khẳng khái hào phóng của cậu được nhóm nữ hài tử tiếp nhận, hơn nữa cậu thật sự là một đứa trẻ nhỏ bé, so với nhóm nữ hài còn thấp hơn nửa cái đầu, các nữ sinh thích gọi cậu “Lê Tố nhi”, nghe giống như là bé con, Lê Tố cũng không có cách nào từ chối.

Sau khi cùng các nàng tiếp xúc qua, mức độ tiêu phí của cậu lập tức tăng lên rất nhiều, Lê Tố lần đầu tiên bởi vì tiền tiều vặt không đủ mà đi tìm Lê Trường Ân, xấu hổ muốn chết, ở trong lòng phụ thân, thấp giọng nói, “Ba ba, con hết tiền tiêu vặt rồi.”

Cậu trước kia tiết kiệm rất nhiều tiền, thế nhưng hiện tại mỗi lần đều chiêu đãi đến bảy tám nữ hài tử, còn phải đảm đương bữa tối và các món tráng miệng đắt tiền, tiêu phí quả là không nhỏ, tiền gởi ngân hàng cũng tiêu hết, mà Lê Tố lại không có bất cứ năng lực quản lý tài sản gì, tiền tiêu hết thì cảm giác thật không tốt.

Lê Trường Ân có hỏi han qua tiền như thế nào lại tiêu nhiều như vậy, nhưng cũng rất hào phóng cho thêm vài trăm, nói chỉ cậu cần thì cứ đến tìm y lấy. Mỗi tháng khoảng tiêu vặt lại tăng thêm. Lê Tố vẫn cảm giác kỳ quái, phụ thân giống như tuyệt không sợ cậu yêu sớm, dù sao trong trường học đều nhấn mạnh vấn đề không được yêu sớm, các giáo viên cũng ra sức giám sát học sinh của mình. Phụ thân thì lại cố tình phi thường duy trì quan hệ giữa cậu cùng nhóm nữ hài tử, mà còn dạy cậu phải như thế nào để khiến các bạn nữ vui vẻ.

Xen lẫn cùng đám nữ sinh, chiều cao của Lê Tố vẫn còn rất hạn chế, dĩ nhiên là thấp nhất lớp.

Nghỉ hè cậu cùng phụ thân đi Hồng Kông du ngoạn, sau khi về nhà, đại bộ phận thời gian dùng để làm bài tập và học mỹ thuật, luyện đàn, thấm thoát trôi qua rất nhanh.

Một hôm, Canh Đan Phượng mang theo một người tên là Ngũ Nhạn đến nhà cậu làm khách, thuận tiện cậu tặng nàng quà kỷ niệm mang từ Hồng Kông về.

Đối với ngôi nhà xinh đẹp của Lê Tố, Canh Đan Phượng và Ngũ Nhạn đều thực tán thưởng, sau khi các nàng đến trường, sự việc kia cơ hồ được loan truyền ra khắp lớp, hơn nữa còn truyền đến các lớp bên cạnh.

Kỳ thật trong trường có rất nhiều học sinh xuất thân từ những gia đình giàu sang phú quý, Lê Tố không rõ, vì cái gì chỉ mình cậu lại nổi tiếng như vậy.

Sang học kỳ hai, từ lần đầu tiên cậu bị Ông Dương trấn áp lên mặt tường phía sau phòng học, cuộc sống của Lê Tố đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.