Phiêu Miễu Chi Lữ

Chương 303




Bảo Diễm Tập Kình Thần Đan màu tím, là thần đan thứ hai của Thất Tập Đan, cũng là thần đan màu đỏ.

Lý Cường thuận tay xuất ra thần đan màu tím, nuốt xuống. Hắn không có suy nghĩ nhiều, chỉ hy vọng có thể kéo thêm thời gian, tốt nhất có thể đem đại cấm chế của Phá Phàm Tuyệt phá vỡ hoàn toàn những mảnh nhỏ của tinh cầu.

Sau khi nuốt vào Thất Tập Đan, Lý Cường không ngờ lại không có cảm giác gì. Qua ước chừng vài phút, một đạo quang hoa màu tím từ trên đỉnh đầu chui ra, ở trên đầu hắn xoay quanh.

Thần dịch lực rốt cuộc tiêu hao hầu như không còn, Kim Tôn Thần Tâm cũng đình chỉ nhảy lên, Phá Phàm Tuyệt bởi vì không có thần dịch lực bổ sung, ầm ầm tiêu tán.

Ý thức của Lý Cường còn rất thanh tỉnh, nhưng toàn thân không có cách nào nhúc nhích. Hắn có chút hối hận, sớm biết như thế, còn không bằng ăn vào Lục Tập Đan, như vậy ít nhất còn có thần dịch lực có thể sử dụng.

Phá Phàm Tuyệt lúc nghiền nát đã xuất hiện một vùng trống rỗng thật sâu. Thân thể Lý Cường không thể động, đầu óc cũng rất rõ ràng. Hắn tính toán một chút, vùng trống rỗng này nhiều nhất chỉ cần mười phút đã biến mất, còn phía mặt sau còn vô số cự thạch cuồn cuộn mà tới.

Lý Cường liếc mắt nhìn Thanh Đế ba người, phát giác ba người đều ngồi ngay ngắn bất động, trên người lóe ra quang hoa lúc sáng lúc tối. Hắn nghĩ thầm, thương cảm cho ba tuyệt thế đại cao thủ, không ngờ cũng bị cự thạch tạp khủng, cho dù tạp không chết, cũng sẽ bị tạp ra khỏi Lôi Kiếp Thai, đối mặt Thần Phạt Chi Nhãn, sợ rằng cũng không có ai có khả năng kháng cự.

Quang hoa màu tím đột nhiên quán nhập vào ngôi sao màu tím trên trán Lý Cường, đó chính là Thần Chi Chiến Hồn có được tại Tử Hồn Tinh. Tiếp theo, Tử Giản cũng hóa thành một đoàn quang hoa màu tím trực trùng lên ót hắn. Lý Cường cảm thấy trong đầu như bị tạc nổ đau nhức, hắn kêu lên một tiếng ngã trên mặt đất, mặc dù căn bản phát không ra thanh âm, nhưng hắn vẫn nhịn không được há to miệng, cố gắng hống lên.

Ba đoàn quang hoa màu tím vờn quanh trong đầu hắn, trong phút chốc, Lý Cường nhớ lại hết thảy những gì mình từng kinh nghiệm qua, rất nhiều chuyện đã lãng quên nhất nhất triển hiện trong đầu.

Hắn nhớ tới năm tháng mình còn trẻ thơ, nhớ tới Phó Sơn, nhớ tới hết thảy ở Thiên Đình Tinh, từ Hắc Ngục Thản Bang Tinh đến Trấn Huyền Tháp của Oan Hồn Hải, từ Thiên Lộ Thảo Nguyên đến Phong Duyên Tinh, thậm chí nhớ tới Vân Ngọc đã quên từ lâu, hết thảy tất cả đều cũng lướt qua trước mắt.

Khi hắn trở về nơi đây, ba đoàn tử quang nhanh chóng trầm xuống, ầm ầm đánh vào Kim Tôn Thần Tâm, Kim Tôn Thần Tâm vốn đã dừng lại lại bắt đầu nhảy lên điên cuồng, phảng phất như có vô số trống trận ầm vang, chấn đến cả người Lý Cường run rẩy.

Kim Tôn Thần Tâm không chống đỡ được việc nhảy lên kịch liệt như thế, ầm ầm bị tạc nát bấy.

Kỳ diệu chính là, sau khi Kim Tôn Thần Tâm biến mất, linh lực tích súc trong cơ thể Lý Cường tự động chuyển đổi thành thần dịch lực.

Quang hoa màu tím trong cơ thể Lý Cường giống như nước chảy xoay tròn, nhanh chóng tương thần phụ lực che kín toàn thân.

Lý Cường thật kỳ lạ vượt qua cửa ải khó khăn, hắn nào biết đâu rằng, Thất Tập Đan vốn là thần đan thoát thai hoán cốt.

Bởi vì Ngũ Tập Đan thiếu chút nữa làm cho hắn tẩu hỏa tự bạo, cho nên Lý Cường đối với Lục Tập Đan và Thất Tập Đan có sự sợ hãi rất sâu, nếu không phải không còn đường lựa chọn, hắn tuyệt sẽ không phục dụng.

Công hiệu của Thất Tập Đan kinh người, mặc dù tạm thời còn không có hoàn toàn làm cho Lý Cường thoát thai hoán cốt, nhưng có thể làm cho hắn vận dụng được thần dịch lực. Hắn đứng dậy, mắt nhìn thấy một khối nham thạch thật lớn đang đâm đầu tiến tới.

" Ngươi tới hay là ta?" Đó là thanh âm của Thanh Đế.

Lý Cường quay đầu nhìn lại thì khối nham thạch kia ầm ầm nổ tung, Thiên Cô đã ra tay.

Thanh Đế và Bác Tụ đều đứng dậy, mỉm cười nhìn Lý Cường.

Thiên Cô dùng cũng là đại cấm chế Phá Phàm Tuyệt, uy lực to lớn Lý Cường không thể sánh được, đại bộ phận mảnh nhỏ của tinh cầu xẹt qua Lôi Kiếp Thai. Một kích này của Thiên Cô, đánh mở ra một vùng trống rỗng thật lớn.

Lý Cường kinh hãi vô cùng, hắn dùng Tâm Ngữ hỏi: " Độ kiếp thành công rồi?"

Mảnh nhỏ của tinh cầu rốt cuộc toàn bộ lướt qua Lôi Kiếp Thai.

Ba người Thanh Đế tựa hồ đang dùng Tâm Ngữ trao đổi.

Chỉ chốc lát sau, Thanh Đế dùng Tâm Ngữ nói với Lý Cường: " Phương thức độ kiếp như vậy, chúng ta là lần đầu tiên kiến thức, rất kỳ quái, độ kiếp xong…tu vi chúng ta cũng còn bộ dáng nguyên lai, không có tăng lên bước nào…" xem tại TruyenFull.vn

Hắn còn chưa nói xong, Lôi Kiếp Thai đột nhiên hóa thành một đoàn bạch quang, trong phút chốc, cảnh sắc chung quanh chuyển đổi rất nhanh.

Không đợi Lý Cường hiểu được, thì đã đến một không gian màu đen, Thanh Đế, Thiên Cô và Bác Tụ cũng xuất hiện bên người hắn.

" Đây là địa phương nào?" Thanh âm hắn trong không gian màu đen phiêu đãng.

Thanh Đế trầm giọng nói: " Nếu ta đoán không sai, nơi này hẳn là tổng xu nữu của Huyễn Thần chánh điện."

Lý Cường phát hiện ở chỗ này có thể nói chuyện, hắn ngạc nhiên nói: " Tổng xu nữu? Nhưng nơi này không có cái gì cả."

Thiên Cô nói: " Chờ một chút xem."

Bác Tụ Thượng Nhân nói: " Xem, đi ra rồi!"

Một chút tinh quang yếu ớt sáng lên, tiếp theo là những tảng lớn tinh quang, rất nhanh, một tinh hệ thật lớn xuất hiện tại trước mắt, đây là một tinh hệ có vô số hành tinh. Hằng tinh cấu thành đại tinh hệ.

Lý Cường than thở: " Trời ạ, đây là Huyễn Tinh Thần Trận!"

Huyễn Tinh Thần Trận thong thả chuyển động, Lý Cường cẩn thận nói: " Ta nhận ra mấy trận pháp của thần trận…ân, đây là…địa phương chúng ta mới đi ra…" Thần Phạt Chi Nhãn rõ ràng xuất hiện ở bên trái tinh hệ.

Thanh Đế, Thiên Cô và Bác Tụ không nói một tiếng, bọn họ tựa hồ đang đắm chìm trong cảnh giới nào đó.

Lý Cường cố gắng tương vị trí của tổng xu nữu tiêu thức trong Định Tinh Bàn, nhưng lại hoàn toàn không tìm được, muốn đối ứng phương vị, bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là phóng bỏ, bây giờ hắn có thể rõ ràng cảm nhận được Nguyên Giới, biết lúc này đi tới Nguyên Giới cũng rất dễ dàng, nhưng đi rồi sẽ không về được.

Hắn lấy ra một khối ngọc đồng giản, cố gắng tương biến hóa của tổng xu nữu ghi chép lại, nhưng chỉ chốc lát sau, hắn thất vọng thu hồi ngọc đồng giản. Biến hóa của Huyễn Tinh Thần Trận quá phức tạp, một khối ngọc đồng giản căn bản không cách nào ghi chép lại.

Hắn không cam lòng, lại kiệt lực dùng tâm niệm ghi nhớ, lần này kiên trì thời gian tương đối dài, tổng cộng là bảy ngày thời gian.

Kết quả Lý Cường phát hiện, biến hóa của Huyễn Tinh Thần Trận căn bản không cách nào ghi nhớ, cuối cùng hắn đành buông tha, nhưng thông qua việc ghi nhớ biến hóa của thần trận, cũng để cho hắn thể ngộ ra một ít pháp môn vận chuyển của thần trận.

Huyễn Tinh Thần Trận và Nguyên Giới khác nhau. Sau khi Nguyên Giới mở ra, tất cả tinh cầu ở Nguyên Giới như khắc vào trong lòng Lý Cường.

Căn bản không cần ghi nhớ, hơn nữa Nguyên Giới so với Huyễn Tinh Thần Trận nhỏ hơn rất nhiều, ước chừng chỉ cỡ một phần mười tinh hệ trước mắt.

Ba người Thanh Đế vẫn như cũ không nói một lời, vẫn huyền đứng một bên xuất thần.

Lý Cường nhớ tới Thiên Chân và thất lão đến bây giờ còn không có tin tức, trong lòng có chút lo lắng. Trong tổng xu nữu cũng không nhìn thấy bọn họ thì cũng ý nghĩa là bọn họ bị lạc tại Huyễn Thần chánh điện. Hắn đột nhiên giật mình: " Nếu bọn họ cũng bị hãm tại Huyễn Tinh Thần Trận, thì mình đang ở tổng xu nữu, hẳn là có thể trợ giúp bọn họ." Hắn bắt đầu cẩn thận quan sát Huyễn Tinh Thần Trận.

Không biết qua bao lâu, Lý Cường còn đang tập trung tinh thần tìm kiếm, đột nhiên Thanh Đế nói: " A a, có ý tứ? Xem chừng phải đi vào thần trận mới được." Hắn nói một câu không đầu không đuôi.

Lý Cường bị Thanh Đế bừng tỉnh, hắn quay đầu hỏi: " Sư tôn, ngài thế nào?"

Thanh Đế nhàn nhạt nói: " Ta tốt lắm, cho tới bây giờ không có tốt như vậy."

Lý Cường gãi gãi đầu hỏi: " Thần kiếp xem như vượt qua rồi chứ?"

Thanh Đế mỉm cười: " Đó không xem như là thần kiếp, a a, là cái gì ta cũng nói không rõ, sư cô và sư bá ngươi cũng nói không rõ."

Lý Cường không giải thích được, khó hiểu hỏi: " Ai, sao ta không hiểu rõ lời sư tôn nói."

Thanh Đế nói: " Chờ ngươi tới cảnh giới như ta, ngươi có thể hiểu được, bây giờ ngươi không cách nào hiểu rõ đâu."

Bởi vì cảnh giới khác biệt, Lý Cường không cách nào thể ngộ được biến hóa của Thanh Đế bọn họ, hắn nhún nhún vai nói: " Chỉ cần các ngươi không có việc gì là tốt rồi…được rồi, ta nghĩ Thiên Chân cũng ở trong Huyễn Tinh Thần Trận, sư tôn có thể thông qua tổng xu nữu tìm được hắn không?"

Bác Tụ Thượng Nhân chen lời: " Ta biết hắn ở nơi nào, các ngươi xem nơi này…di, không ngờ còn có người khác?" Hắn dùng ngón tay chỉ bên phải Huyễn Tinh Thần Trận.

Chỉ thấy phụ cận một viên tinh cầu, có tám đạo quang mang cực kỳ yếu ớt mỏng manh, không chú ý căn bản nhìn không thấy.

Lý Cường dùng thần nhãn miễn cưỡng có thể nhìn thấy, hắn bội phục nói: " Nguyên lai ở địa phương này, sư bá chỉ một chút đã tìm được rồi, ta tìm kiếm thật lâu cũng không có phát hiện."

Bác Tụ Thượng Nhân nói: " Ta có bày tiểu cấm chế trên người Thiên Chân."

Lý Cường chợt hiểu ra, hỏi: " Có thể cứu bọn họ ra không?"

Nhìn thấy bộ dáng thản nhiên của Bác Tụ Thượng Nhân, Lý Cường biết Thiên Chân bọn họ không có nguy hiểm, hắn thở phào nhẹ nhõm, cười nói: " Ta rất muốn nhìn Thiên Chân trăm phương ngàn kế đi tới tổng xu nữu, đối với hắn rốt cuộc có chỗ tốt gì."

Thanh Đế nói: " Với cảnh giới của Thiên Chân, hắn đến nơi đây sẽ có chỗ tốt hơn ngươi nhiều, nhưng nếu ngươi tĩnh hạ tâm thần thể ngộ, có lẽ có thể có được thứ mà người khác không có, tế ngộ của ngươi quá kỳ lạ, không ai có thể đoán ra phát triển sau này của ngươi."

Lý Cường nói: " Nguyên lai là như vậy, mỗi người có duyên phận của mình, có tế ngộ của mình, sư tôn, ta hiểu được rồi."

Hắn vui vẻ không thôi, vì tìm được tổng xu nữu, hắn đã trả giá rất lớn, có thể có được thu hoạch bây giờ, hắn đã rất vừa lòng.

Bác Tụ Thượng Nhân nói: " Ta đi dẫn bọn họ đến đây." Hắn phân thân đầu nhập vào trong thần trận. Phân thân giống như một kim tuyến xuyên vào thần trận, trực tiếp đến hướng Thiên Chân bọn họ bay đi.

Bác Tụ Thượng Nhân nói: " Giúp ta một chút."

Thanh Đế và Thiên Cô đồng thời ra tay, hai người đánh ra một thủ ấn linh huyền, Huyễn Tinh Thần Trận chuyển động càng thêm chậm rãi. Thiên Chân và thất lão đi tới tổng xu nữu, Lý Cường cười hì hì nói: " Thiên Chân, chơi vui vẻ chứ!"

Thiên Chân chật vật không chịu nổi, nhỏ giọng: " Ta thật thương cảm a, lúc sắp đến tổng xu nữu, chúng ta xúc động thần điện cấm chế, ai, chỉ vậy đã đưa chúng ta đến bên trong Huyễn Tinh Thần Trận rồi…ách…" Hắn đột nhiên phát hiện tổng xu nữu của Huyễn Tinh Thần Trận, nhất thời ngây ngốc đứng yên. Vẻ mặt thất lão cũng giống nhau.

Lý Cường nghĩ thầm: " Thiên Chân và thất lão đối với tổng xu nữu thể ngộ mạnh hơn mình một chút, bọn họ cơ hồ lập tức đắm chìm trong đó rồi."

Bác Tụ nhìn thấy Thiên Chân lâm vào trầm tư, lắc đầu nói: " Làm việc linh tinh rối loạn, nếu không phải chúng ta lại đây, còn không biết bị khốn trong Huyễn Tinh Thần Trận bao lâu…"

Thiên Cô cười nói: " Thiên Chân cũng đã không dễ dàng, sách lược của hắn vẫn thành công đó."

Bác Tụ than thở: " Đúng vậy, có thể đi tới tổng xu nữu, vô luận như thế nào cũng sẽ có thu hoạch, Thiên Chân vận khí cũng không tệ lắm."

Mọi người đều cũng biết, Bác Tụ có kỳ vọng rất cao đối với Thiên Chân, cho nên mới làm cho Thiên Chân không còn lựa chọn.

Thanh Đế không muốn lãng phí thời gian, hắn nói: " Ta phải bắt đầu bế quan, các ngươi định làm sao bây giờ?"

Bác Tụ Thượng Nhân gật đầu nói: " Phải, ta cũng chuẩn bị bế quan, lần này có được hết thảy ngoài dự đoán của ta, phải bế quan suy nghĩ."

Thiên Cô nói: " Ta có thể trực tiếp từ nơi này về Hoàn Lang Thiên, các ngươi cùng đi với ta, lưu lại tiểu tử kia đợi Thiên Chân bọn họ là được, bọn họ có thể về Nguyên Giới."

Lý Cường vội hỏi: " Các ngươi lập tức đi sao? Ai, ta còn không muốn đi, thật vất vả đi tới nơi đây, ân, ta muốn thể ngộ một phen, nếu không thì thiệt thòi lớn, sau này có lẽ không có cơ hội trở lại nơi này."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.