(Phần 2) Xuyên Nhanh: Vi Diện Yếu Đuối ! Lúc Nào Cũng Cần Ta Chăm Sóc

Chương 251




Như đã nhìn ra sự thắc mắc trên gương mặt Di Giai, Giang Kỷ bày ra vẻ mặt "quả nhiên" rồi lắc đầu nói:"Cậu nắm bắt sai trọng điểm rồi đi? Trọng điểm không phải vào đồn cảnh sát, trọng điểm là trường Z đó, trường Z đó hiểu không? Chúng nó bình thường vẫn luôn gây chuyện với trường chúng ta, không biết lần này có nháo lớn chuyện không nữa."

Di Giai "à" một tiếng, trong trí nhớ cũng bật ra một đoạn ngắn thông tin. Trường Z trong miệng Giang Kỷ cũng chẳng tốt lành gì hơn ngôi trường này, thậm chí chúng còn nổi tiếng vì tính đoàn kết, rất hiếm khi đánh nhau nội bộ. Còn cái trường này ngược lại chính là một mớ hỗn độn, thấy ai ngứa mắt không quản địch ta đều đấm hết. Hai trường chẳng biết bắt đầu từ khi nào đã luôn đấu đá lẫn nhau, bên nào cũng tự cho mình là cái lò đào tạo ra lưu manh ưu tú nhất thành phố.

Khóe miệng Di Giai hơi giật giật, thấy chuông vào lớp đúng lúc này reo lên mới hơi thở phào nói với Giang Kỷ:"Tôi nghĩ bọn họ không rảnh thế đâu, dù sao cũng nháo đến mức lên đồn rồi, không lẽ bọn họ còn muốn lên đồn lần nữa? Vào lớp rồi, học nghiêm túc đi."

Giang Kỷ do dự như vẫn còn điều gì muốn nói, nhưng rốt cuộc cậu ta vẫn quay lên, chuyển đối tượng tám chuyện từ Di Giai thành cậu bạn cùng bàn.

Di Giai ngẩng đầu nhìn lên bảng, nhưng trực giác nói cho cô biết có người đang nhìn mình chằm chằm liền theo bản năng mà tìm ánh mắt kia.

Chủ nhân ánh mắt ngồi đầu bàn ở gần cửa lớp, cách Di Giai ngồi cạnh cửa sổ khá xa, chỉ là ánh mắt cậu ta nhìn cô đầy nghi hoặc, lo lắng, còn có cả cảnh giác. Thấy cô nhìn lại đây còn khẽ giật mình một cái, dáng vẻ như sợ người ta không biết là mình khả nghi.

Di Giai híp híp mắt, làm như không phát hiện mà chuyển tầm mắt về bục giảng. Giáo viên ngày hôm nay cũng coi như tận tình, nhưng Di Giai lại chẳng nghe được bao lâu đã thấy có tiếng náo loạn phía dưới sân trường, vì ngồi cạnh cửa sổ nên theo bản năng cô dõi mắt nhìn xuống.

Tầm nhìn bên dưới có thể thấy được toàn bộ sân thể dục và cổng trường, còn cả tường bao quanh trường và bên ngoài tường nữa.

Lúc này bên ngoài là một đám học sinh mặc đồng phục trường khác đang nhốn nháo hò hét đập cổng trường, dáng vẻ vô cùng hung hăng, nhìn số lượng chắc cũng tới xấp xỉ một trăm.

"Bọn chó hùa trường Z!" Giang Kỷ lẩm bẩm.

"Đồng phục trường Z kìa! Đúng là bọn nó rồi!"

"Má! Kéo đến đây thật luôn?"

"Bọn này điên rồi hay gì? Mới sáng ra đã bỏ học tập thể à? Cái trường đấy còn biết quản học sinh không?"

Mấy người khác trong lớp cũng chú ý tới náo động bên này, đồng loạt đứng dậy đổ dồn ra cửa sổ. Giáo viên đang giảng bài trên bảng thấy lớp cũng loạn cả rồi liền dừng lại hướng mắt ra bên ngoài.

"Xuống tiếp chúng nó không?"

"Mày điên à? Trường chúng ta đâu có cho phép đang trong giờ học mà lang thang dưới sân trường."

"Chúng nó thấy chúng ta không xuống lại nghĩ chúng ta sợ thì sao?

"Không thể để nó khinh mình như thế được!"

"Anh em! Tao hô đến ba, chúng ta cùng nói "F*ck Trường Z" cho chúng nó sợ."

"Ok."

"Hảo ý kiến."

"Lẹ đê."

"1... 2... 3!"

"F*CK TRƯỜNG Z!!!"

"F*CK TRƯỜNG Z!!!"

"F*CK TRƯỜNG Z!!!"

....

Chẳng mấy chốc, các lớp khác trên dưới cũng lũ lượt hô theo, rồi cả trường X hiện giờ đều đã hô vang khẩu hiệu "F*ck trường Z", có người còn đem loa và micro vốn là dùng để phát nhạc ra dùng, tiếng vang xa tận cuối con phố.

À, còn có người livestream, lời yêu thương này rất nhanh lan ra người xem cả nước, viewer tuy không hiểu chuyện gì đang xảy ra cho lắm nhưng vẫn cào bàn phím spam "F*ck trường Z" theo cho vui.

Dư Hạ bị ép trong đám người đang điên cuồng gào thét, trong đầu ong ong vang lên câu "F*ck trường Z" hồi lâu vẫn chưa dừng lại.

"Ế! Thầy thể dục ra rồi!"

Theo một tiếng kêu này, toàn trường giống như có thần giao cách cảm mà lập tức im bặt. Di Giai nhìn xuống bên dưới, thấy là một thầy giáo bụng phệ hói đầu đi ra.

Thầy thể dục đi đến gần cửa sắt, lúc ấy đã có một vài tên học sinh trường Z trèo được vào bên trong, cũng không biết ông ta tiến lại nói nói cái gì, một học cậu sinh trường Z nhuộm tóc vàng tức giận xông tới.

Di Giai nghe thấy tiếng xung quanh hít khí lạnh, tiếp đó đã thấy cậu học sinh tóc vàng kia bị bẻ ngoặt tay ra sau lưng, ngã sấp mặt xuống đất.

Mấy học sinh khác trường Z thấy vậy vội vã muốn đến cứu bạn, nhưng kết quả đều bị ông thầy đạp đo ván tại chỗ, thầy thể dục bụng phệ hói đầu dường như chẳng thèm nể nang thân phận thầy giáo của mình, đạp lên mông một học sinh nằm trên đất rồi chỉ ra cổng nói gì đó một hồi lâu. Học sinh trường Z bên ngoài đần mặt ra, nhất thời không ai dám nhúc nhích.

Tiếp đó Di Giai thấy từ trong phòng bảo vệ bước ra hai người đàn ông cơ bắp to con, lần lượt đi đến túm áo mấy đứa học sinh trèo vào trường kia ném ra ngoài như ném mấy bịch rác, sau đó đứng phía sau thầy thể dục.

Di Giai:"..." cô đang nhìn thấy cái gì thế này? Có ai đến giải thích cho cô giáo viên và bảo vệ của cái trường này là thế nào tuyển vào có được không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.