Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
Tác giả: Mộng Tiêu Nhị
Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, nữ chính câm, sủng, ngọt, HE
Số chương: 52 chương + 18 ngoại truyện
Editor: Simi ( Similovecat)
Giới thiệu:
1.
“Lớp mình có một bạn học mới chuyển đến, tên là Tần Dữ.”
“Hôm nay Tần Dữ nói chuyện với mình, cậu ấy hỏi mình văn phòng của chủ nhiệm lớp ở đâu? Nếu mình có thể nói được thì tốt biết mấy.”
“Hôm nay mình đã đổi bạn ngồi cùng bàn mới, là học sinh giỏi và nam thần Tần Dữ. Bây giờ đang là một giờ sáng, mình chẳng thể nào nhắm mắt lại ngủ nổi.”
“Hôm nay trong giờ lên lớp, có hai nữ sinh lớp khác đến tìm Tần Dữ, đây đã là nhóm nữ sinh thứ tư trong tuần này rồi.”
“Kì nghỉ lễ mùng một tháng năm, đã ba ngày rồi mình chưa được gặp Tần Dữ.”
Bồ Thần chưa bao giờ nghĩ tới nhật ký của mình sẽ bị các bạn học đọc được.
Trong lớp học đột nhiên im bặt, tất cả mọi người lén lút ngồi phía trước hóng chuyện, Bồ Thần với thành tích bình thường, đã vậy còn không thể nói chuyện mà cũng thầm thích Tần Dữ. Không biết Tần Dữ sẽ phản ứng thế nào nữa.
Lúc này, nhật ký vừa vặn truyền đến tay Tần Dữ.
Bồ Thần siết chặt cuốn sách trong tay, xấu hổ vô cùng.
Tần Dữ cầm theo nhật ký đi đến trước bàn của Bồ Thần: “Ngày đầu tiên vừa chuyển đến đây, mình đã thích cậu rồi, còn cậu thì sao?”
2.
Ba của cô là người khiếm thính.
Ba đã nỗ lực hết sức mình với cơ thể không hoàn hảo ấy để tạo ra cả một vùng trời vẹn toàn cho cô.
Ba chính là người đàn ông anh tuấn nhất trong lòng cô.
Năm mười sáu tuổi đó, cô gặp được một thiếu niên bất cần đời, ngang ngạnh.
Sau này, trong lòng cô, anh cũng là người xuất sắc y như ba của mình.
Thời gian thấm thoát trôi qua.
Anh càng tăng thêm vẻ cuốn hút, chín chắn.
Chỉ có một điều không hề thay đổi là anh vẫn luôn yêu thương, nuông chiều cô, vẫn là thứ tình yêu như thuở ban đầu ấy.
Trong thế giới tĩnh lặng, cô có ba, và có anh.
P/s: Nữ chính không thể nói được, dây thanh đới đã bị tổn thương do tác động bên ngoài [1].
Giới thiệu ngắn gọn: Anh mãi yêu em qua bao năm tháng.
Chủ đề: Một đời, một kiếp, một đôi.
[1] Dây thanh đới hay còn gọi là dây thanh âm là một cặp dây như nếp gấp bằng màng nhầy nằm bên trong thanh quản. Khi phát âm (như là nói, hát), luồng hơi từ phổi đẩy lên làm các dây thanh rung động, từ đó tạo ra tiếng (theo Wiki).
Tác giả có dùng từ 后天 để miêu tả, có nghĩa là mắc phải (acquired). Trong y khoa, mắc phải được định nghĩa là không phải bẩm sinh hoặc di truyền mà do một yếu tố hoặc tác động nào đó từ bên ngoài khiến con người bị căn bệnh đó, nên có thể hiểu là Bồ Thần không phải bị câm bẩm sinh nhé.
Bình luận truyện