Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
Từ Tri Tuế dành cả thanh xuân để yêu Kỳ Nhiên. Ai cũng biết chuyện này… Duy chỉ có Kỳ Nhiên là không biết.
Năm lớp mười hai ấy, khi Từ Tri Tuế còn chưa kịp thổ lộ tình cảm ấp ủ bấy lâu nay thì Kỳ Nhiên đã ra nước ngoài du học mất rồi. Anh không để lại gì dù chỉ là một lời nhắn ngắn ngủi.
Vì vậy, Từ Tri Tuế đã thiêu rụi tất cả những thứ có liên quan đến anh rồi đóng kín cánh cửa thanh xuân của mình lại.
Mấy năm sau khi họ gặp lại nhau, anh là cậu chủ của tập đoàn Thịnh Viễn mang theo dáng vẻ kiêu ngạo, lạnh lùng cùng với phong thái bảnh bao tự tin đã biến anh thành người đàn ông trong mộng của vô số quý cô.
Trong buổi họp lớp, bạn thân đi hóng chuyện về rủ rỉ bên tai Từ Tri Tuế: "Cậu vẫn còn thích người kia à?"
Từ Tri Tuế của bây giờ không còn tâm tư của năm đó nữa. Cô chỉ liếc nhìn Kỳ Nhiên một cái rồi rầu rĩ lắc đầu: "Không thích nữa."
Giọng nói mềm mại ấy lọt vào tai người đàn ông. Anh cụp mắt xuống, bàn tay siết ly rượu chặt đến nỗi run lên.
Đêm khuya, khi Từ Tri Tuế vừa về đến nhà, lúc cô đang chuẩn bị lấy chìa khoá ra mở cửa thì bất chợt ngửi thấy mùi rượu mát lạnh.
Người đàn ông ôm chầm lấy cô từ phía sau. Nụ hôn gần như mất khống chế ập xuống. Đôi môi mỏng lành lạnh khẽ cọ qua dái tai cô, quyến luyến không rời: "Nhưng phải làm sao bây giờ, tôi vẫn còn thích em."
[Tôi oán bản thân đã dối lòng quên đi nhưng lại không thể ngăn mình ngừng nhớ lại.]
[Nhớ em rất lâu, lâu đến như thế! Chỉ cần ngẩng đầu một cái là tôi lại thấy má lúm đồng tiền của em.]
★ Từ vườn trường đến xã hội, xa cách lâu ngày gặp lại nhau.
★ Không có cảnh H ở tuổi vị thành niên.
Bình luận truyện