Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
1. Tứ gia: Buổi tối bảo thiện phòng làm súp vi cá và súp cua cho gia.
Tô Bồi Thịnh thầm nghĩ: Phét. Mười mấy năm chẳng bao giờ thấy người ăn một lần. Tối, Lý Vi ăn thêm một bát cơm trộn súp cua một cách ngon lành. Làm sủng phi chán phèo, cứ phải nhu mì, phải mềm mỏng, nhưng may mắn là…
Lý Vi: Đá quý đẹp quá, trâm cài thật là tinh xảo…
Tứ gia: Mua mua mua.
Lý Vi tưởng tượng cuộc sống gian nan sau khi thất sủng đến nỗi bật khóc.
Lý Vị phát cáu: Chàng còn tốt với thiếp không?
Tứ gia: Chỉ tốt với nàng, tốt cả đời.
2. Trong Tử Cấm Thành, cạnh Tứ gia xuất hiện một tiểu cách cách, đây là một tiểu tú nữ bình thường mà Đức phi tiện tay chọn ra nhằm cho Tứ gia sắp sửa đại hôn có thể tập làm quen trước với cuộc sống hôn nhân. Lý Vi của Hán quân kỳ thân phận thấp chống lưng bé, trước nàng còn có Tống cách cách đã hầu hạ Tứ gia, sau nàng thì có phúc tấn một năm sau sẽ đại hôn.
Lý Vi đành lạc quan an ủi bản thân, cứ đi ắt có đường, tốt xấu gì Tứ gia cũng là “cao phú soái”. Cuộc sống mãi không mỹ mãn là thế, nhưng nể mặt sự đẹp trai của Tứ gia, nàng khom lưng cúi người một lần cũng chả sao. Kết quả, điều khiến nàng bất ngờ đó là, ấy mà nàng thực sự thành “chân ái” của Tứ gia!
Vô lý! Lý Vi được Tứ gia sủng ái tới độ sắp mất hết tư duy cố sức moi móc lý trí ra, nói với mình rằng, Tứ gia rất tuấn tú, rất nam thần, nhưng, nhưng nàng nhất định không thể quá say mê!
Bình luận truyện