Người Tốt Số Một Giới Giải Trí Chính Là Tôi

Chương 4: Tốt thứ tư




Cố Chức quả thực vô cùng kích động.

Bản chất của nhân loại chính là hóng hớt, anh không thấy vô số người đang bưng chậu cơm cũng muốn hóng hớt, giẫm lên bàn lay khung cửa sổ cũng phải hóng hớt, giao đồ ăn đang trên đường đi làm cho dù đến muộn cũng phải hóng hớt.

Cô, thân là một người bình thường, cũng thích hóng hớt.

Trước mấy chục ống kính, 28 chị gái hoặc đứng hoặc ngồi, mỗi người đều có nét riêng.

Chỉ riêng người đứng ở đó, đã đủ khiến cho trường quay tỏa sáng, không thẹn với cái tên "Chị gái mị lực vô biên" này.

Trần Mi cố gắng bóp eo lõm tạo hình vén tóc, động tác nhỏ không ngừng, cố gắng hết sức bày ra khía cạnh mà tự nhận là tốt nhất của mình trước ống kính.

"Sau đây mời hai chị gái Trần Mi, Cao Lăng Sương cùng đứng thứ 27 trong cuộc bình chọn công khai đầu tiên bước ra khỏi hàng." Tổng đạo diễn Cung Linh cầm loa nói lưu trình kế tiếp.

Tay Trần Mi cứng đờ.

Trong lòng bà ta có chút bất mãn. Trường học người ta cũng hiểu được thành tích chỉ có thể cho học sinh và phụ huynh biết đấy, Cung Linh này sao lại đĩnh đạc mà nói ra trước mặt mọi người, cái này bảo mặt mũi của bà ta phải đặt ở đâu?

Lần công diễn tuần lần trước bà ta chính là không cẩn thận sơ suất, lần này chắc chắn không phải người cuối cùng.

Tương tự Cao Lăng Sương cũng nghe thấy tên, biểu cảm cũng không hề thay đổi, vẫn cool ngầu đi vào giữa.

Trần Mi liếc thấy Cao Lăng Sương như thế, hơi hơi bĩu môi.

Không biết còn tưởng có người thiếu cô ta tiền đấy.

Ấy, không đúng, đây chính là cơ hội tốt của mình mà.

Trước ống kính này, bà ta cười, Cao Lăng Sương không cười, vậy chắc chắn là mình càng khiến khán giả và cư dân mạng thích phải không?

Nghĩ đến đây, Trần Mi không khỏi cười càng vui hơn, còn đặc biệt thân thiết đứng bên cạnh Cao Lăng Sương, chen mất vị trí center của Cao Lăng Sương đang chiếm giữa.

Cao Lăng Sương nhìn thấy, hơi kéo khoảng cách.

Cung Linh ngoảnh mặt làm ngơ với những động tác nhỏ trước ống kính, bình tĩnh tuyên bố: "Lúc công diễn tuần 1, hai vị có số phiếu bầu trực tuyến bằng nhau, cùng xếp vị trí cuối cùng, Lần này, chúng tôi đặc biệt mới thêm một phân đoạn kinh hỉ (*bất ngờ mừng rỡ), đó chính là -- công diễn cực hạn."

"Chỉ còn chưa đầy ba ngày nữa là đến buổi công diễn chính thức thứ 2, trong ba ngày này, mọi người không chỉ cần hoàn thiện sân khấu tiểu đội, mà còn phải hoàn thành sân khấu biểu diễn cá nhân của mọi người. Đến lúc đó, khi bình chọn trực tuyến được mở ra với thời hạn 24 giờ, có thể giành được một tấm vé miễn bị loại."

Miễn bị loại!

Cố Chức kinh ngạc nhìn về phía người phụ nữ ngồi ở giữa các staff.

Cô ấy đeo một cặp kính, ánh mắt đằng sau mắt kính lộ ra sự bình tĩnh không gợn sóng, so với đạo diễn, cô ấy càng giống với một nhân viên nghiên cứu.

Ánh mắt Cố Chức sáng rực.

Thật biết chơi! Cô thích!

Mà cư dân mạng vẫn luôn xem livestream, cũng giống với Cố Chức, hóng hớt không chê chuyện lớn, làn đạn (*) đột nhiên tăng vọt sau khi tuyên bố quy tắc.

(*) làn đạn: Nguyên văn "弹 幕": "Bullet screen" hay "danmu" là chức năng cho phép người xem "bắn" bình luận lên màn hình video, phim ảnh vân vân như những viên đạn trong thời gian thực.

[Kinh hỉ? Đối với hai chị gái mà nói, là kinh hãi đó ha ha ha;]

[Cứ bị thích xem loại chuyện kích thích này <xoa xoa tay nhỏ>]

[Dọn băng ghế ra nhỏ hóng hớt]

Nụ cười của Trần Mi đông cứng lại.

Gì?

Bà ta còn phải làm gì?

Chỉ hai ba ngày như vậy, có thể làm ra tí gì hả?

Bà ta rất bất mãn, lỡ như bà ta thua.. Nhưng quay đầu lại nhìn Cao Lăng Sương, Cao Lăng Sương thế mà lại không rên một tiếng gật đầu!

Trần Mi rất khó chịu, Cao Lăng Sương cứ chắc chắn có thể thắng như vậy?

Dựa vào cái gì?

Không biết vì sao, từ khi show tạp kỹ này bắt đầu, bà ta đã mơ hồ cảm giác Cao Lăng Sương này rất xa cách với mình.

Ánh mắt Trần Mi lập lòe. Thực ra không chỉ là Cao Lăng Sương, còn có một số chị gái khác cũng vậy, nhưng chỉ có Cao Lăng Sương là rõ ràng nhất!

Ở đây đều là chị gái, ít nhất đã lăn lộn ở giới giải trí mười mấy năm, không nói biết năm rõ mười lẫn nhau, nhưng đối với chuyện khi xưa, cũng là rõ rành rành trong lòng.

Trần Mi cắn môi.

Bà ta và anh Cố là tình yêu đích thực, bà ta không phải là tiểu tam, bà ta chỉ là muốn có tình yêu, có gì sao chứ? Những người khác không phải cũng là có chút chuyện chó má xúi quẩy ư?

Bà ta không tin những người khác đều là hoa sen trắng trong sạch không nhiễm một hạt bụi, Cao Lăng Sương vì sao lại cứ ngứa mắt mình?

Trần Mi giận dỗi, không tin mình không thắng được đồ cọc gỗ này!

"Đạo diễn, chúng tôi đồng ý," Trần Mi treo nụ cười giả dối trên mặt, "vậy chủ đề biểu diễn của chúng tôi là gì?"

Cung Linh đẩy mắt kính, "Không gấp."

Cô ấy nhìn về phía các chị gái đang xem kịch khác, "Các chị gái còn lại cũng có thể tham gia cùng."

Trần Mi trừng mắt: Đây là chuyện gì đang xảy ra vậy?

Cố Chức không ngờ được tổng đạo diễn lại chơi lớn như vậy?

Cô càng ngày càng thích đạo diễn này rồi, làm sao giờ?

Ngữ khí của Cung Linh tràn ngập cám dỗ: "Ai thắng, thì người ấy sẽ có một tấm vé miễn bị loại. Lần công diễn tiếp theo là kiểm đếm lại, không ai có thể bảo đảm không phải là người cuối cùng, mà chị gái Trần Mi và chị gái Cao Lăng Sương cũng có thể không phải là cái tên cuối cùng."

"Lỡ như hai người họ có người là cái tên cuối cùng, nếu đúng lúc người này có vé miễn bị loại, vậy người bị loại cũng sẽ đẩy lên cho người phía trước."

Tất cả chị gáp lập tức cảm thấy hết sức nguy cơ, nhìn nhau bằng ánh mắt tràn đầy đánh giá và cân nhắc.

Bọn họ là đồng đội, cũng là đối thủ.

Cao Lăng Sương vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng, "Vé miễn bị loại lần này không dùng được, có thể đẩy sang lần sau không?"

Đôi mắt của các chị gái vụt sáng lên.

Cố Chức nghe lâu vậy rồi, cũng nảy ra nghi vấn này. Không ngờ trùng hợp như vậy, Cao Lăng Sương đã hỏi ra.

Cô không khỏi nhìn đối phương thêm hai lần.

Đối phương rất mẫn cảm, phát giác được tầm mắt của cô, lập tức nhìn qua phía cô.

Cao Lăng Sương nào có nghĩ đến trong trường quay còn có chỗ treo cáp, không đúng, không phải là trên nên, hẳn là giẫm lên chỗ nào đó.

Nữ sinh đeo khẩu trang và đội mũ, cách ăn mặc này rất thường thấy trong đội ngũ staff, không lộ mặt bảo vệ sự riêng tư.

Nhưng từ lông mày lộ ra, Cao Lăng Sương không hiểu sao lại cảm thấy có loại cảm giác quen thuộc.

Thật kỳ lạ, cô ấy và đối phương chắc hẳn là chưa từng quen biết mới đúng.

Cố Chức hào phóng vẫy vẫy tay với đối phương.

Cao Lăng Sương gật gật đầu.

Hai người trước hàng đống máy quay và trước mặt nhiều người như vậy, lại có thể hoàn thành lần chào hỏi đầu tiên một cách thần kỳ.

Cố Chức sờ sờ cằm.

Cô vốn dĩ chính là muốn lắc người trong nhiều chị gái như vậy, tìm chị gái hợp duyên hợp nhãn thử một chút chuyện cô muốn làm.

Bây giờ thì có người thích hợp, có điều không vội.

Cung Linh trả lời câu hỏi mà Cao Lăng Sương đưa ra, "Tôi thừa nhận mỗi người các chị đều rất đẹp, nhưng ý tưởng của các chị không thể đẹp hơn các chị."

Ý tứ là, đừng có mơ.

Các chị gái cười rộ lên, bầu không khí trái lại nhẹ nhõm hơn vừa nãy rất nhiều.

Cố Chức tỏ vẻ, lại học được một chiêu rồi.

Đừng thấy Cung Linh trông nghiêm túc, nhưng nắm bắt bầu không khí của trường quay phải gọi là chuẩn, nên khẩn trương thì khẩn trương, nên nhẹ nhõm thì nhẹ nhõm.

Cung Linh: "Chủ đề lần công diễn cực hạn này của chúng ta chia làm 5 chủ đề: Gợi cảm, soái khí, ưu nhã, ngọt ngào, thanh tân."

Cô ấy ý tứ sâu xa nói: "Rút thăm quyết định, số lượng có hạn, tới trước được trước."

"Đương nhiên," Cung Linh nhìn về phía Trần Mi và Cao Lăng Sương, "hai chị gái chắc chắn là đối thủ, hai chị chọn một người ra rút thăm chủ đề."

Trần Mi lập tức giành giật, nói: "Để tôi."

Nói xong, hất cằm nhìn Cao Lăng Sương.

[Sao tôi lại cảm giác Trần Mi có chút vênh váo hung hăng nhỉ]

[Anti-fan từ đâu tới vu hãm chị Mi nhà bọn tao, cho rằng chim họa mi bọn tao chết rồi à? ]

[Các chim họa mi, ra mà xem xem, ban ngày ban mặt thế mà lại có anti-fan nhảy nhót]

[Không phải, sao fans nhà mấy người lại bá đạo như vậy, tôi một người qua đường, còn không cho phép tự do phát biểu bình luận? Đây là địa bàn của nhà mấy người à? ]

[Nóng nảy rồi nóng nảy rồi, anh ta bị nhìn ra nóng nảy rồi]

Làn đạn bởi vì fan của Trần Mi, lập tức trở nên chướng khí mù mịt.

Có điều, trong tình huống bình thường, hầu hết cư dân mạng đều là bình thường, không ai muốn lãng phí thời gian tham dự vào trò hề của fan, cho nên trong lúc nhất thời trên làn đạn ngoại trừ các dân mạng bị oan uổng, cùng với lác đác mấy dân mạng sẵn lòng gõ chữ trợ giúp, còn lại toàn bộ là fan của Trần Mi.

Đừng thấy Trần Mi ra mắt đã lâu, nhưng nền móng fan của phòng làm việc làm không tồi.

Ngay từ đầu là dựa vào marketing hình tượng chị đại gợi cảm, đúng thật là có fan trẻ tuổi bị thu hút, lại bởi vì Mị tỷ được phát sóng, có những cư dân mạng thích xem show tìm kiếm tài năng, Mị tỷ cũng coi như là một loại show tìm kiếm tài năng, kỳ trước đúng thật là có không ít người coi trọng Trần Mi, cho rằng bà ta có thể bạo.

Có lẽ là vật họp theo loài, phòng làm việc luôn lấy ngữ khí "Luôn có điêu dân muốn hại trẫm" để dẫn dắt fan, fan của Trần Mi thật sự cảm thấy như vậy, thường xuyên không nhìn nổi người trên làn đạn nói Trần Mi một câu không tốt, lệ khí đặc biệt nặng.

Người xem lười cà khịa, nhưng cảm tưởng thì ở đó.

Cao Lăng Sương cũng lười tranh chấp với Trần Mi.

Ai đi rút cũng như nhau, cô ấy còn lười đi đường đấy.

Trần Mi tự cho rằng Cao Lăng Sương sợ, nhất thời không che giấu được vẻ mặt đắc ý.

Các chị gái đều là nhân tinh (*), ánh mắt qua lại.

(*) Nhân tinh – 人精: Là những người đặc biệt có đầu óc, biết tính toán, đối nhân xử thế khôn khéo, không bao giờ để mình bị lừa gạt. (Theo baidu)

Trần MI rất nhanh đã rút được, vừa nhìn chủ đề trên tấm card, nụ cười ở khóe miệng đều không đè xuống được. Đọc‎ 𝘁𝗋𝒖yện‎ hay‎ 𝘁ại‎ ﹙‎ 𝘁𝗋ù‎ 𝗺𝘁𝗋𝒖yện.𝐯n‎ ﹚

Bà ta khoe khoang nhìn sang phía Cao Lăng Sương, cố tình ngoài miệng còn nói dễ nghe, "Lăng Sương, xin lỗi, rút được gợi cảm."

Cái mà ban đầu bà ta marketing chính là nữ thần gợi cảm thời niên thiếu, gợi cảm là ưu thế của bà ta.

Trần Mi cười khanh khách, cảm giác ưu việt bùng nổ, vòng eo vặn vẹo càng thêm hăng say.

Ông trời cũng đã đứng về phía mình, xem Cao Lăng Sương còn ngạo mạn thế nào được nữa!

Cao Lăng Sương mảy may không lay động, gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Cô ấy không sợ bất kỳ khiêu khích nào.

Cho dù là rút được ngọt ngào, hoàn toàn không phù hợp với tính cách, hình tượng của cô ấy, thì cô ấy cũng sẽ nỗ lực.

Cung Linh thấy sự tương tác của hai người kết thúc, nhẹ nhàng thả ra một quả bom khác: "Sân khấu cực hạn lần này, ngoại trừ sự đối chiến của các chị gái, còn là sự đối chiến của các tổ quay phim, bọn họ phụ trách phối hợp với các chị gái, hoàn thành sân khấu của các chị gái, phải xem hai bên trao đổi thế nào, hoàn thành tác phẩm thế nào."

Cố Chức nhướng mày, quay đầu lại nhìn Hứa Cương.

Trên đường tới đây cô đã lục thông tin về Mị tỷ, theo như cô biết, trước đây không có tiền lệ này, thế mà lại còn có PK giữa các tổ quay phim.

Thấy Hứa Cương vẫy tay với cô, cô nhẹ nhàng nhảy xuống thùng gỗ.

Hứa Cương nhìn thấy Cố Chức cuối cùng cũng làm đến nơi đến chốn, thế mà lại có loại cảm giác thở phào nhẹ nhõm.

Giống như thần thú thoát khỏi dây thừng cuối cùng cũng nỡ về nhà.

Mị tỷ thu âm hiện trường, anh ta chỉ chỉ bên ngoài.

Ra cửa, Cố Chức được nói chuyện tự do, gấp không chờ nổi hỏi Hứa Cương: "Anh Hứa, chúng ta phụ trách chị gái nào?" Tới gấp quá, đã quên hỏi.

Hứa Cương: "Chị gái Cao Lăng Sương."

Thần sắc của Cố Chức hơi đông.

Đúng là trùng hợp mẹ trùng hợp mở cửa cho, trùng hợp đến nhà rồi!

Hứa Cương tưởng rằng Cố Chức là bởi vì vừa tới đã gặp phải chuyện như vậy, quá mức lo lắng, cứng rắn an ủi: "Yên tâm, một thực sinh như em, giúp một tay cho bọn anh là được, không cần em tốn sức."

Cố Chức: Đừng mà, cô muốn tốn sức lắm.

Cô chưa bao giờ là người chờ đợi người khác cho cơ hội, cơ hồ đều là tranh thủ được.

Cố Chức tích cực nói: "Vậy em không chỉ giúp một tay, giúp hai tay được không? Em làm cái gì đều có thể làm nhanh bằng hai tay!"

Hứa Cương sửng sốt, bị cách nói giúp hai tay của Cố Chức làm cho buồn cười, lần này là cười chân thành.

"Được."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.