Người Cũ, Ta Còn Yêu

Chương 12: Bàn chuyện ly hôn




Tiếng xì xầm nổi lên, nhiều người bất ngờ lẫn ngỡ ngàng. Điện thoại đồng loạt giơ lên phát trực tiếp. Ngưng cho tiếng ồn dứt hẳn, Yến Nhi tiếp tục.

- Nhi đi học nâng cao khả năng diễn xuất, thanh nhạc và vũ đạo nên khi quay về, Nhi mong mình sẽ nhận được sự ủng hộ của các bạn. Đây cũng là buổi tối cuối cùng Nhi hát ở đây nên bây giờ sẽ hát theo yêu cầu của các bạn. Nếu đó không phải bài hát của Nhi thì Nhi sẽ cover lại.

Mọi người vô cùng háo hức, một chàng trai giơ tay sau khi bị bạn gái giục đành đứng dậy lên tiếng.

- Hôm nay sinh nhật bạn gái em, cô ấy thích bài hát "Từng cho nhau", chị có thể hát tặng chúng em được không ạ?

Cả quán đồng thanh vỗ tay hưởng ứng. Yến Nhi lên tiếng.

- Bài này Nhi không thuộc nên sẽ nhìn lời qua điện thoại được không ạ?

- Thoải mái đi ạ

Tiếng đám đông đều lên tiếng ủng hộ cô.

- Nhi chúc mừng sinh nhật bạn gái nhé! Chúc cho hai bạn mãi hạnh phúc bên nhau. Dù bài hát này không hợp với không khí hạnh phúc của hai bạn nhưng là bài bạn thích nên Nhi sẽ hát. Mời mọi người cùng lắng nghe Nhi cover bài hát " Từng cho nhau"

Khi nhạc cất lên, những tiếng xì xầm nói chuyện bỗng im bặt. Nhi đứng dậy rời khỏi ghế, cả người nhẹ nhàng đung đưa lấy nhịp. Một tay cầm micro, một tay cầm điện thoại có lời bài hát.

"Tình cờ gặp lại người xưa.

Cafe quán cũ cùng vui với ai.

Cánh hoa rơi nhẹ vương mắt ai.

Nay lối về sao bàn chân não nề.

Rượu ngọt làm ta uống say.

Cafe đắng làm ta thắm cay..."

Lần đầu cô hát bài này nhưng cả khán phòng đều lặng thinh nghe. Âm thanh vô cùng da diết, êm ái đi vào lòng người. Ánh mắt lấp lánh nước lần nữa ướt đẫm, bỗng chốc run rẩy nhìn thấy người đàn ông trong góc phòng. Ánh mắt họ bất chợt gặp nhau. Dù ngồi trong bóng tối nhưng cô vẫn nhận ra đó là ai.

- Ai đang thất tình mà nghe chị Nhi hát chắc khóc luôn quá! Nhiều cảm xúc quá!

- Chị ấy hát tâm trạng đúng như vừa chia tay bạn trai vậy?

- Chị ấy chưa có bạn trai đâu.

- Trên mạng đêm qua xôn xao chị ấy cướp bồ của diễn viên Huyền Trang mà đến sáng nay sạch bong không còn dấu vết. Có lẽ chị này có gia thế khủng mới nhanh nổi như vậy?

- Chị ấy tài năng mà, nổi là đương nhiên.

Người đàn ông ngồi trong chiếc bàn khuất nơi góc tối lọt từng lời những bạn trẻ bàn bên cạnh nói về Yến Nhi. Trên sân khấu, Yến Nhi vẫn say sưa hát, ca khúc không thực sự quá buồn mà sao vào giọng cô hát nó lại buồn đến phát khóc như vậy.

Anh ngồi ngẩn người lắng nghe từng câu từng chữ trong những bài hát mà Yến Nhi hát đêm nay. Lần đầu tiên, anh kiên nhẫn ngồi nghe cô hát. Tâm hồn tĩnh lặng như mặt hồ nước vào thu. Bài hát nào khán giả yêu cầu cũng buồn man mác, toàn nói về chia tay. Anh khẽ cau mày "Sao không yêu cầu bài hát vui một chút đi."

Yến Nhi hát hết năm bài được yêu cầu thì dừng lại.

- Hi vọng ngày gần nhất Nhi trở về sẽ nhận được sự ủng hộ của các bạn.

Tiếng vỗ tay mỗi lúc một lớn. Chủ phòng trà xuất hiện, đây là lần đầu tiên anh ta đích thân mang lên một bó hoa hồng tặng ca sĩ hát phòng trà của mình.

- Chúc cô lên đường bình an, mau chóng trở về. Phòng trà của chúng tôi luôn sẵn sàng chào đón cô.

- Cảm ơn

Người đàn ông ấy tặng hoa cho cô, ngỏ ý ôm tạm biệt nhưng Yến Nhi lắc đầu từ chối. Anh ta tiếc nuối giơ tay lên nắm lấy tay cô đang chìa ra bắt tay cảm ơn.

- Cảm ơn... xin cảm ơn các bạn của tôi.

Yến Nhi vừa định xuống sân khấu thì cánh tay ông chủ phòng trà đã nâng lên ý đỡ cô xuống. Không ngại từ chối sự giúp đỡ nên cô nắm tay anh ta bước xuống từ bậc cao. Chị Vinh chạy lại cúi đầu cảm ơn, ôm bó hoa lớn cho cô.

- Sau này trở về, cô nhất định phải đến đây hát nhé!

- Vâng, tôi sẽ đến.

Chị Vinh đưa Yến Nhi rời đi thì anh ta lại gọi giật lại. Chỉ vài bước chân đã chắn trước mặt hai người.

- Tôi tên Gia Bảo, tối mai tôi có thể mời cô ăn tối được không?

Dù hát ở đây lâu như vậy nhưng Yến Nhi chưa gặp chủ phòng trà nên cũng không biết tên anh ta luôn. Nay gặp thì anh ta lại vồn vã quá, còn tặng hoa chia tay nữa nhưng cô lại không muốn nhận cuộc hẹn.

- Tối mai tôi có sự kiện phải tham gia rồi, xin lỗi anh.

Yến Nhi lách người sang rời đi.

- Vậy khi nào rảnh cô có thể dùng bữa cùng tôi được chứ?

- Cảm ơn.

Yến Nhi trả lời nhưng không quay lại. Cô rảo bước theo chị Vinh ra ngoài. Trời càng lúc càng lạnh, cô rùng mình xoa hai tay vào nhau.

- Sao lạnh thế chị nhỉ?

- Em sang Hàn Quốc mùa này cũng lạnh lắm đấy. Nhớ mặc ấm vào.

- Dạ chị, đi em sẽ nhớ chị nhất.

- Khi về nhớ tìm chị đấy. Có oppa nào ngon ngon thì hẹn....

Lời chị bị đọng lại trong vòm họng khi nhìn thấy người đàn ông toàn thân một màu đen đang dựa người vào xe chị.

Yến Nhi thấy chị ngưng nói cười liền nhìn ra thấy Bảo Cường thì nụ cười cũng tắt ngấm. Hai chị em nhìn nhau lạ lẫm, chần chừ một lát rồi mới bước tới.

- Sao cậu lại ở đây?

- Tôi đợi Yến Nhi.

Yến Nhi ngạc nhiên hỏi.

- Có chuyện gì sao?

Vậy nhưng anh ta lại không trả lời cô mà nhìn sang chị Vinh.

- Cô ấy còn show nào nữa không?

- Hết rồi, đợt này Nhi chuẩn bị rút lui nên tôi không nhận show nữa.

- Vậy thì tốt. Chị cho tôi mượn cô ấy được chứ? Lát tôi sẽ đưa cô ấy về nhà.

- Tôi có thể tin tưởng cậu?

Bảo Cường nhíu mày thành đường sâu hút giữa trán khó hiểu. Hôm qua chính chị còn gọi anh cứu Yến Nhi mà hôm nay đã mang ánh mắt ngờ vực nhìn anh rồi.

- Tôi không cần chị tin tưởng tôi.

- Cậu... không phải đêm qua..

Yến Nhi giật tay chị không cho nói tiếp. Cô không muốn nhắc đến chuyện đêm qua nữa. Dù sao cũng không đáng để nhớ đến.

- Anh muốn gặp tôi làm gì?

- Bàn chuyện ly hôn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.