Ngoại Tình Với Siêu Mẫu

Chương 17: chap-17




Chap 16: Nỗi Đau Quá Khứ Lặp Lại

- Nếu như tôi nhớ không lầm thì cô là nhị tiểu thư của Trương gia có đúng không nhỉ ? Và hiện giờ đại tiểu thư của Trương gia đang ở bên Mỹ sinh sống .!?- Bà ta hỏi cô hai câu .

Lặp tức khiến cô phải sững người , quá khứ này cô đã cất giấu rất kỹ rồi kia mà tại sao họ vẫn tìm ra được chứ . Người chị chấp nhận hy sinh đứa em cùng chung huyết thống của mình để đổi lấy sản nghiệp của Trương gia và làm bằng chứng giả để buộc cô ngồi tù .

Nếu không nhờ Minh Toàn năm xưa thì có lẽ cô đã bị ngươi chị mình đẩy vào bờ vực của tử thần rồi nên chính vì vậy cô rất coi trọng Minh Toàn và luôn xem anh ấy là anh trai của mình .

- Tại sao bác lại biết được chứ ? Rốt cuộc bác muốn con phải làm gì để dừng cuộc điều tra và phát tán những bí mật của Trương gia ra thương trường ?- Hiện bây giờ cô chỉ còn một mình để che giấu đi tất cả bí mật của Trương gia thôi .

- Thông minh , quả là cô gái có trí óc sáng suốt hơn người . Đúng là không phải hư danh vô thật , con gái của Trương gia sắc đẹp và tài trí hơn người . Cô cũng từng là con của gia đình danh giá nên biết rất rõ luật của giới thượng lưu kia mà nhưng nay lại muốn phạm luật hay sao ?- Những câu nói của bà ấy có thể nghe qua toàn là lời khen ngon ngọt như đường mật nhưng thật sự toàn là gai đâm thẳng vào danh dự cô .

- Luật con biết nhưng con không phạm ! Giới thượng lưu và hạ lưu không thể chung bầu không khí .- Cô nắm rất rõ những cái luật quái quỷ này nên đối với cô nó chẳng thể nào làm khó được .

- Vậy thì tôi muốn cô chia tay với Chấn Bảo để cho nó qua Mỹ để du học sau này nó còn có tương lai rực sáng hơn .- Rốt cuộc thì bà ấy cũng chịu nói rõ lòng mình đang muốn gì . Tay của bà ấy đẩy một tờ chi phiếu khoảng 10.000 usd

Ngay từ khi cô chấp nhận chuyện tình không môn đăng hộ đối này thì đáng ra cô phải nghĩ đến cái kết của nó chứ nhỉ ? Để bây giờ họ ngang nhiên lấy tính mạng của mẹ cô ra mà uy hiếp .

- Được , con sẽ trả lại tự do cho Chấn Bảo . Còn tờ chi phiếu này con không lấy vì danh dự của con hơn nó nhìu lần và con cũng xin bác đừng lấy bí mật này ra để cho quá khứ lặp lại nữa !- Cô biết nếu quá khứ xảy ra thêm một lần nữa thì đau nhất cũng chính là cô nhận mà thôi .

Nói xong cô đứng dậy bỏ đi vì cô quá mệt mỏi rồi , có thể chuyện tình này nó rất đẹp nhưng hồi kết của nó không giống như cuốn sách ngôn tình .

" Anh và em vốn không thuộc về nhau

Đáng lẽ khi quen anh em phải nghĩ đến kết quả cuối cùng rồi nhỉ ?

Anh trách em quá nhẫn tâm cũng được

Nhưng thật sự em mệt mỏi rồi chỉ muốn ngừng tại đây .

Em sẽ có thể là ký ức buồn của anh trong tâm trí , anh muốn nhớ hoặc không cần nhớ cũng được .

Nhưng em thì phải làm gì đây , trái tim này đã bị giằng xéo quá đau rồi anh ạ !

Nó vẫn còn hình bóng của anh ở tận bên trong đấy !

Nó giống như cây bút chì khi viết sai còn có thể xoá đi được .

Nhưng nó vẫn còn dấu lu mờ ấy không xoá được dù cho làm cách nào cũng vậy

Chuyện tình ta đẹp như quyển sách ngôn tình nhưng hồi kết lại không được như vậy .

Nên em xin lỗi anh một ngàn lần hãy tha lỗi cho em nhé ! "

Đứng dưới cơn mưa , từng giọt nước thấm vào lớp da thịt của cô hoà tan chung với nước mắt tuôn chảy trên gò má hồng .

Trái tim ngày xưa cùng với nỗi quá khứ buồn bã do chị cô làm ra đã cất giấu lâu rồi nay lại một lần nữa xuất hiện cộng thêm một nỗi đau lớn hơn nữa .

Cô phải làm sao đây khi tình yêu chung lối nhưng lại chẳng thể sống chung với nhau được ?

Chiếc xe hơi màu đỏ chạy ngang con đường ấy bỗng dừng lại đối diện với cô , người bước xuống xe không ai khác đó chính là Lâm Minh Toàn .

- Đan Tâm , sao em lại đứng dưới mưa như thế này hả ? Cảm lạnh bây giờ ấy .- Một tay của Toàn cầm ô một tay nắm tay cô .

Cô bây giờ không thể chống chịu được nỗi đau này nữa nó tại sao lại chọn cô để rồi làm đau một cách nhẫn tâm .

- Minh Toàn , em đau quá anh à ! Hic ... hic ... trái tim của em đau quá đi .- Cô ôm chầm lấy Minh Toàn mà buông xui hết nỗi lo và đau đớn ra trên người anh ấy .

- Em sao vậy Đan Tâm , đã gặp chuyện gì ?- Minh Toàn lo lắng hỏi hang cô .

Khi nhìn người con gái này khóc trong lòng mình thì tim anh cũng đau lắm đấy , có thể anh ấy và cô cách xa nhau nhìu năm nhưng gặp lại nhau , thân thể ốm yêu thì Minh Toàn cũng đoán ra được cô phải cực khổ ra sao rồi !

- Có phải em quá vô dụng không anh ? Tại sao nỗi quá khứ đáng sợ ấy lại một lần nữa làm cho em đau nữa vậy ? Em sợ , em không muốn chia tay với Chấn Bảo đâu !- Giọt nước càng chảy nhìu hơn khi nhắc đến hai chữ " Chấn Bảo "

Tình cảm đã ăn sâu vào trái tim của hai người , kêu chia tay nghe sao thật dễ dàng nhưng khi làm thì nó rất khó !

- Đan Tâm , ai đã khiến em như vậy hả ? - Minh Toàn thật sự rất lo sợ cho cô vì nỗi đau này đã cất giấu suốt khoảng thời gian quá lâu rồi cũng gần như khiến Đan Tâm quên đi nhưng hôm nay là ai đã khơi gợi lên chứ .

- Em ....- Cô cảm thấy đầu óc của mình bị choáng váng không thể nhìn rõ người con trai đứng trước mặt nữa .

Đôi mắt bồ câu dần dần muốn đi sâu vào cơn hôn mê .

Cơn mưa lạnh thấu tâm can con người , màn mưa trắng xoá cũng là lúc có hai con người ôm nhau khóc cùng với mưa . Nỗi đau bao nhiêu năm nay cô đã chôn sâu tận đáy lòng nay lại bị khơi dậy lại rồi lại thêm một nỗi đau phải rời xa người mình yêu nhất . Cô phải làm sao đây chấp nhận sự thật hay chối nhận nó ?

Cơn mưa thấm ướt cả lớp vải của cả hai nhưng có lẽ thân thể mềm yếu của cô không thể chịu được nữa nó bắt đầu dẫn cô vào một lối tối mịch . Mọi hình ảnh trước mắt như nhoà đi rất nhiều không thể nhận thấy được gì nữa .

Ngã vào vòng tay săn chắc của Minh Toàn rồi ngất lịm đi không còn thấy ánh sáng nào nữa , nó cũng như trí óc của cô hiện nay không còn có thể nghĩ việc gì nữa chỉ là hình ảnh của anh mà thôi .

------------ Họp thư -----

Các chế thấy sao ạ ? Nếu thấy ok thì hãy vote và comment cho tớ biết nhé !

Jong Yeon loves you very much ...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.